古诗词

成季小泊南池将往建昌

韩淲

相望南池上,悠悠我所思。xiāng wàng nán chí shàng,yōu yōu wǒ suǒ sī。
凌晨理短发,青镜满鬓丝。líng chén lǐ duǎn fā,qīng jìng mǎn bìn sī。
间阔将一年,欣喜才见之。jiān kuò jiāng yī nián,xīn xǐ cái jiàn zhī。
春风旬日尔,又去不在兹。chūn fēng xún rì ěr,yòu qù bù zài zī。
人生易为别,心事多参差。rén shēng yì wèi bié,xīn shì duō cān chà。
有才岂能闲,君达信无疑。yǒu cái qǐ néng xián,jūn dá xìn wú yí。
为我谢知旧,所困非衰迟。wèi wǒ xiè zhī jiù,suǒ kùn fēi shuāi chí。
尚于吟讽间,畅叙一伸眉。shàng yú yín fěng jiān,chàng xù yī shēn méi。
若怀平昔交,同里今是谁。ruò huái píng xī jiāo,tóng lǐ jīn shì shuí。
立丘眇何地,章泉远莫追。lì qiū miǎo hé dì,zhāng quán yuǎn mò zhuī。
山风吹雪云,岁月密推移。shān fēng chuī xuě yún,suì yuè mì tuī yí。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

夜长

韩淲

夜长残雪小楼中,拥被闲思又一冬。yè zhǎng cán xuě xiǎo lóu zhōng,yōng bèi xián sī yòu yī dōng。
灯影易昏炉渐冷,只消斜月五更钟。dēng yǐng yì hūn lú jiàn lěng,zhǐ xiāo xié yuè wǔ gèng zhōng。

书灯

韩淲

书灯霜夜冷清清,不信粗官傍帝廷。shū dēng shuāng yè lěng qīng qīng,bù xìn cū guān bàng dì tíng。
老把身心欲何用,山居此味饱曾经。lǎo bǎ shēn xīn yù hé yòng,shān jū cǐ wèi bǎo céng jīng。

午睡期思书堂

韩淲

所谓伊人天一方,园枝新好寄东窗。suǒ wèi yī rén tiān yī fāng,yuán zhī xīn hǎo jì dōng chuāng。
八表蒙蒙忽时雨,不知平陆已成江。bā biǎo méng méng hū shí yǔ,bù zhī píng lù yǐ chéng jiāng。

读书

韩淲

窗明晴日小楼居,静坐闲翻案上书。chuāng míng qíng rì xiǎo lóu jū,jìng zuò xián fān àn shàng shū。
理路渐通文向熟,试将回向此心初。lǐ lù jiàn tōng wén xiàng shú,shì jiāng huí xiàng cǐ xīn chū。

冷寻

韩淲

冷寻杯酒涤书痴,半盏微醺又到诗。lěng xún bēi jiǔ dí shū chī,bàn zhǎn wēi xūn yòu dào shī。
门外屡成三尺雪,茫茫眇眇欲何之。mén wài lǚ chéng sān chǐ xuě,máng máng miǎo miǎo yù hé zhī。

晚唐体

韩淲

一撮新愁懒放眉,小庭疏树晚凉低。yī cuō xīn chóu lǎn fàng méi,xiǎo tíng shū shù wǎn liáng dī。
牵牛织女明河外,纵有诗成无处题。qiān niú zhī nǚ míng hé wài,zòng yǒu shī chéng wú chù tí。

灌园

韩淲

搰搰谁知旧汉阴,桔槔何待此机心。hú hú shuí zhī jiù hàn yīn,jú gāo hé dài cǐ jī xīn。
溪南上郭丘园地,应笑蒙庄著语深。xī nán shàng guō qiū yuán dì,yīng xiào méng zhuāng zhù yǔ shēn。

十二日灌园

韩淲

桑荫未移山照晚,曲塘横岸小轩窗。sāng yīn wèi yí shān zhào wǎn,qū táng héng àn xiǎo xuān chuāng。
不知秋思今多少,岩桂芙蓉开酒缸。bù zhī qiū sī jīn duō shǎo,yán guì fú róng kāi jiǔ gāng。

十二日灌园

韩淲

秋高山静一檐月,只许清光醉老身。qiū gāo shān jìng yī yán yuè,zhǐ xǔ qīng guāng zuì lǎo shēn。
蓬藋之间见花竹,灌园休说汉阴人。péng diào zhī jiān jiàn huā zhú,guàn yuán xiū shuō hàn yīn rén。

修园

韩淲

旋买荆条护短篱,更般沙土补长堤。xuán mǎi jīng tiáo hù duǎn lí,gèng bān shā tǔ bǔ zhǎng dī。
闲来也有无穷事,且看青山横杖藜。xián lái yě yǒu wú qióng shì,qiě kàn qīng shān héng zhàng lí。

书怀

韩淲

老身闲淡复何求,常喜禅门举话头。lǎo shēn xián dàn fù hé qiú,cháng xǐ chán mén jǔ huà tóu。
试问红尘未归客,渭清泾浊肯同流。shì wèn hóng chén wèi guī kè,wèi qīng jīng zhuó kěn tóng liú。

闲咏

韩淲

闲咏遗言理素琴,晚风吹树雨愔愔。xián yǒng yí yán lǐ sù qín,wǎn fēng chuī shù yǔ yīn yīn。
山空断岸无来辙,未必沙鸥识此心。shān kōng duàn àn wú lái zhé,wèi bì shā ōu shí cǐ xīn。

影瘦

韩淲

秋凉于人事何悲,可怜宋玉在其时。qiū liáng yú rén shì hé bēi,kě lián sòng yù zài qí shí。
登山临水西风急,赢得新凉入我诗。dēng shān lín shuǐ xī fēng jí,yíng dé xīn liáng rù wǒ shī。

怀人

韩淲

北客如今可奈何,更看清奏入云和。běi kè rú jīn kě nài hé,gèng kàn qīng zòu rù yún hé。
东平东里应无恙,吴楚年深白发多。dōng píng dōng lǐ yīng wú yàng,wú chǔ nián shēn bái fā duō。

人难

韩淲

人难会合易暌离,更把言谈著在诗。rén nán huì hé yì kuí lí,gèng bǎ yán tán zhù zài shī。
君去南丰我南涧,其间不待两相知。jūn qù nán fēng wǒ nán jiàn,qí jiān bù dài liǎng xiāng zhī。