古诗词

送敬之

韩淲

一笑招真岩,屈指如昨日。yī xiào zhāo zhēn yán,qū zhǐ rú zuó rì。
梅雨打溪船,回路顿萧瑟。méi yǔ dǎ xī chuán,huí lù dùn xiāo sè。
岂知数载后,相逢仕涂出。qǐ zhī shù zài hòu,xiāng féng shì tú chū。
复是暮春时,薰风转吕律。fù shì mù chūn shí,xūn fēng zhuǎn lǚ lǜ。
武夷山甚高,千丈耸崷嵂。wǔ yí shān shén gāo,qiān zhàng sǒng qiú lǜ。
昧者信谁知,见者多自失。mèi zhě xìn shuí zhī,jiàn zhě duō zì shī。
名父难为子,世论莫深诘。míng fù nán wèi zi,shì lùn mò shēn jí。
要使学力健,用则定爵秩。yào shǐ xué lì jiàn,yòng zé dìng jué zhì。
我亦理征帆,相将坐林密。wǒ yì lǐ zhēng fān,xiāng jiāng zuò lín mì。
先乃送君归,斑衣入堂室。xiān nǎi sòng jūn guī,bān yī rù táng shì。
从容奉亲欢,岂但文度膝。cóng róng fèng qīn huān,qǐ dàn wén dù xī。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

春日杂兴

韩淲

四时景自足,何必写以诗。sì shí jǐng zì zú,hé bì xiě yǐ shī。
诗成句读间,不过我自知。shī chéng jù dú jiān,bù guò wǒ zì zhī。
但恐两眼昏,心识如乱丝。dàn kǒng liǎng yǎn hūn,xīn shí rú luàn sī。
血气一耗散,逐物之所之。xuè qì yī hào sàn,zhú wù zhī suǒ zhī。

春日杂兴

韩淲

种田图得米,终岁亦勤劳。zhǒng tián tú dé mǐ,zhōng suì yì qín láo。
当春把锄犁,和风满东皋。dāng chūn bǎ chú lí,hé fēng mǎn dōng gāo。
岂忘水旱忧,流离至逋逃。qǐ wàng shuǐ hàn yōu,liú lí zhì bū táo。
未必可就食,往来徒嗷嗷。wèi bì kě jiù shí,wǎng lái tú áo áo。

春日杂兴

韩淲

士以科举计,本避农与商。shì yǐ kē jǔ jì,běn bì nóng yǔ shāng。
谋利则皆然,役役真可伤。móu lì zé jiē rán,yì yì zhēn kě shāng。
周之士也贵,里选而论乡。zhōu zhī shì yě guì,lǐ xuǎn ér lùn xiāng。
上人能用之,身尊道弥昌。shàng rén néng yòng zhī,shēn zūn dào mí chāng。

春日杂兴

韩淲

戎马纷群寇,残害吾赤子。róng mǎ fēn qún kòu,cán hài wú chì zi。
被之以礼乐,庶使保生齿。bèi zhī yǐ lǐ lè,shù shǐ bǎo shēng chǐ。
如火热水深,亦运之而已。rú huǒ rè shuǐ shēn,yì yùn zhī ér yǐ。
治少乱则多,尧舜惟孝悌。zhì shǎo luàn zé duō,yáo shùn wéi xiào tì。

春日杂兴

韩淲

幽草清更佳,被花多白红。yōu cǎo qīng gèng jiā,bèi huā duō bái hóng。
鸟啼蝴蝶乱,村村是春风。niǎo tí hú dié luàn,cūn cūn shì chūn fēng。
人无杯酒饮,不得此意融。rén wú bēi jiǔ yǐn,bù dé cǐ yì róng。
春过夏将至,迤逦成秋冬。chūn guò xià jiāng zhì,yí lǐ chéng qiū dōng。

春日杂兴

韩淲

佛老多惰民,其书不如此。fú lǎo duō duò mín,qí shū bù rú cǐ。
儒者读儒书,饮酒食肉耳。rú zhě dú rú shū,yǐn jiǔ shí ròu ěr。
古人之糟粕,不过一片纸。gǔ rén zhī zāo pò,bù guò yī piàn zhǐ。
不读亦自佳,徒以资口耳。bù dú yì zì jiā,tú yǐ zī kǒu ěr。

春日杂兴

韩淲

古人善为治,焉得常继之。gǔ rén shàn wèi zhì,yān dé cháng jì zhī。
施为须臾间,乱之以参差。shī wèi xū yú jiān,luàn zhī yǐ cān chà。
请观一岁年,阴晴每如兹。qǐng guān yī suì nián,yīn qíng měi rú zī。
大抵正自难,君子易忧思。dà dǐ zhèng zì nán,jūn zi yì yōu sī。

春日杂兴

韩淲

茫茫天地宽,山水多回礴。máng máng tiān dì kuān,shān shuǐ duō huí bó。
一山复一水,又尔为聚落。yī shān fù yī shuǐ,yòu ěr wèi jù luò。
聚落成城郭,贵贱分忧乐。jù luò chéng chéng guō,guì jiàn fēn yōu lè。
岂不知其然,何苦生厌薄。qǐ bù zhī qí rán,hé kǔ shēng yàn báo。

秋日杂兴

韩淲

园荒无与锄,草树暗如织。yuán huāng wú yǔ chú,cǎo shù àn rú zhī。
披榛理幽步,野气颇有力。pī zhēn lǐ yōu bù,yě qì pǒ yǒu lì。
坐令世网心,不动自然息。zuò lìng shì wǎng xīn,bù dòng zì rán xī。
更见吾潩泉,无波莹岩色。gèng jiàn wú yì quán,wú bō yíng yán sè。

秋日杂兴

韩淲

木槿亚红淡,牵牛蔓青滋。mù jǐn yà hóng dàn,qiān niú màn qīng zī。
露晞凉风入,陡觉居处宜。lù xī liáng fēng rù,dǒu jué jū chù yí。
岩桂中秋蕊,篱菊重阳枝。yán guì zhōng qiū ruǐ,lí jú zhòng yáng zhī。
何必春始荣,物物有其时。hé bì chūn shǐ róng,wù wù yǒu qí shí。

秋日杂兴

韩淲

开轩散幽帙,今昔随所诣。kāi xuān sàn yōu zhì,jīn xī suí suǒ yì。
何如彻名色,庶不涴声势。hé rú chè míng sè,shù bù wò shēng shì。
抚几聊自怡,发牙易凋弊。fǔ jǐ liáo zì yí,fā yá yì diāo bì。
安得同心人,相忘可忘世。ān dé tóng xīn rén,xiāng wàng kě wàng shì。

秋日杂兴

韩淲

亭亭鸡冠花,散出非所莳。tíng tíng jī guān huā,sàn chū fēi suǒ shí。
色与秋日明,叶与秋庭媚。sè yǔ qiū rì míng,yè yǔ qiū tíng mèi。
山闲人自稀,鸿雁几时至。shān xián rén zì xī,hóng yàn jǐ shí zhì。
境象吾素知,茅茨下清吹。jìng xiàng wú sù zhī,máo cí xià qīng chuī。

雨中杂兴

韩淲

独吟不知秋,独坐不知晚。dú yín bù zhī qiū,dú zuò bù zhī wǎn。
坐久颇搭陀,吟深或偃蹇。zuò jiǔ pǒ dā tuó,yín shēn huò yǎn jiǎn。
栖栖与世疏,默默去道远。qī qī yǔ shì shū,mò mò qù dào yuǎn。
澄渊无起波,长谷有绝巘。chéng yuān wú qǐ bō,zhǎng gǔ yǒu jué yǎn。

雨中杂兴

韩淲

凉风固不恶,凉雨诚可佳。liáng fēng gù bù è,liáng yǔ chéng kě jiā。
庭空鸟雀至,篱破藤蔓斜。tíng kōng niǎo què zhì,lí pò téng màn xié。
倦体得支吾,睡眼失昏花。juàn tǐ dé zhī wú,shuì yǎn shī hūn huā。
门前客能来,我亦留茶瓜。mén qián kè néng lái,wǒ yì liú chá guā。

雨中杂兴

韩淲

蛩吟四壁立,月过一窗闲。qióng yín sì bì lì,yuè guò yī chuāng xián。
光明动音闻,此是我家山。guāng míng dòng yīn wén,cǐ shì wǒ jiā shān。
才短仕固艰,气馁发亦斑。cái duǎn shì gù jiān,qì něi fā yì bān。
人物与天运,初不苦相关。rén wù yǔ tiān yùn,chū bù kǔ xiāng guān。