古诗词

赠刘叔骥县尉苕溪家也

韩淲

西风苕水清,春日卞山横。xī fēng sháo shuǐ qīng,chūn rì biàn shān héng。
莫问桃花红,但说莼菜生。mò wèn táo huā hóng,dàn shuō chún cài shēng。
骚人居是间,俯仰得其情。sāo rén jū shì jiān,fǔ yǎng dé qí qíng。
公家文章家,三世蜚英声。gōng jiā wén zhāng jiā,sān shì fēi yīng shēng。
为予父子交,岂特青眼明。wèi yǔ fù zi jiāo,qǐ tè qīng yǎn míng。
凄凉四十年,道旧谁复听。qī liáng sì shí nián,dào jiù shuí fù tīng。
只今冰溪水,流波照空城。zhǐ jīn bīng xī shuǐ,liú bō zhào kōng chéng。
公来坐涧谷,忍闻千载名。gōng lái zuò jiàn gǔ,rěn wén qiān zài míng。
世道日浇伪,出语皆可惊。shì dào rì jiāo wěi,chū yǔ jiē kě jīng。
东望章泉山,尚足坚此盟。dōng wàng zhāng quán shān,shàng zú jiān cǐ méng。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

小饮

韩淲

玉梅吹雪乱香云,箫鼓声中万室春。yù méi chuī xuě luàn xiāng yún,xiāo gǔ shēng zhōng wàn shì chūn。
谁信长安有闲地,啸吟风物两三人。shuí xìn zhǎng ān yǒu xián dì,xiào yín fēng wù liǎng sān rén。

小饮

韩淲

春云梳月照通衢,灯火摇红入醉呼。chūn yún shū yuè zhào tōng qú,dēng huǒ yáo hóng rù zuì hū。
拍手儿童唱杨柳,江头人道十分无。pāi shǒu ér tóng chàng yáng liǔ,jiāng tóu rén dào shí fēn wú。

南庵听琴

韩淲

霜晴随意到南庵,近有溪流远看山。shuāng qíng suí yì dào nán ān,jìn yǒu xī liú yuǎn kàn shān。
小醉情怀听别鹤,数声清弄入幽闲。xiǎo zuì qíng huái tīng bié hè,shù shēng qīng nòng rù yōu xián。

弈棋

韩淲

绿叶初新暑尚轻,林疏明处见流莺。lǜ yè chū xīn shǔ shàng qīng,lín shū míng chù jiàn liú yīng。
茗盂过手棋声起,睡眼挼挲句又成。míng yú guò shǒu qí shēng qǐ,shuì yǎn ruá sā jù yòu chéng。

与成季著棋

韩淲

一树寒梅秋未花,日边终是影横斜。yī shù hán méi qiū wèi huā,rì biān zhōng shì yǐng héng xié。
开轩戏把纹楸对,绿叶清声亦自嘉。kāi xuān xì bǎ wén qiū duì,lǜ yè qīng shēng yì zì jiā。

野趣轩弈棋

韩淲

山雨吹凉醉不成,棋声闲与写吟情。shān yǔ chuī liáng zuì bù chéng,qí shēng xián yǔ xiě yín qíng。
老来但觉相羊地,不尽烟云笔底生。lǎo lái dàn jué xiāng yáng dì,bù jǐn yān yún bǐ dǐ shēng。

仲明还自杭戏与弈棋

韩淲

人自西湖南荡归,定无尘土染征衣。rén zì xī hú nán dàng guī,dìng wú chén tǔ rǎn zhēng yī。
山间醉把纹楸戏,还共清晖对落晖。shān jiān zuì bǎ wén qiū xì,hái gòng qīng huī duì luò huī。

十七日过谭守听松

韩淲

溪堂不到又三日,忽有松声来赋诗。xī táng bù dào yòu sān rì,hū yǒu sōng shēng lái fù shī。
误喜新凉风雨过,懒收窗下著残棋。wù xǐ xīn liáng fēng yǔ guò,lǎn shōu chuāng xià zhù cán qí。

谢送石松

韩淲

大涤洞头双径间,望穷天目但盘跚。dà dí dòng tóu shuāng jìng jiān,wàng qióng tiān mù dàn pán shān。
如今觅得云根树,景气祥飙溢翠寒。rú jīn mì dé yún gēn shù,jǐng qì xiáng biāo yì cuì hán。

谢送石松

韩淲

故人知我老生埃,天目春松亦茂哉。gù rén zhī wǒ lǎo shēng āi,tiān mù chūn sōng yì mào zāi。
从此涧清山愈邃,移来不待著诗催。cóng cǐ jiàn qīng shān yù suì,yí lái bù dài zhù shī cuī。

松花

韩淲

松花千树发轻黄,乍暖风来细细香。sōng huā qiān shù fā qīng huáng,zhà nuǎn fēng lái xì xì xiāng。
但是游蜂喧过午,不知飞鸟下斜阳。dàn shì yóu fēng xuān guò wǔ,bù zhī fēi niǎo xià xié yáng。

春山竹间

韩淲

薰风常坐竹间亭,不为前山满眼青。xūn fēng cháng zuò zhú jiān tíng,bù wèi qián shān mǎn yǎn qīng。
行遍溪南来下郭,主人休问草堂灵。xíng biàn xī nán lái xià guō,zhǔ rén xiū wèn cǎo táng líng。

戏问丞廨荷花

韩淲

露荷吹满小池风,想见公馀采摘空。lù hé chuī mǎn xiǎo chí fēng,xiǎng jiàn gōng yú cǎi zhāi kōng。
正是新秋明月夜,隔溪还许野人同。zhèng shì xīn qiū míng yuè yè,gé xī hái xǔ yě rén tóng。

同施教授东濠看荷花和韵二首

韩淲

行云吹尽没纤痕,涌月浮空到碧澜。xíng yún chuī jǐn méi xiān hén,yǒng yuè fú kōng dào bì lán。
濠上更看荷花发,夜凉无计凭栏干。háo shàng gèng kàn hé huā fā,yè liáng wú jì píng lán gàn。

同施教授东濠看荷花和韵二首

韩淲

醉醒絺衣尚酒痕,空思清论卷涛澜。zuì xǐng chī yī shàng jiǔ hén,kōng sī qīng lùn juǎn tāo lán。
一诗又得圆前梦,依约风花十二栏。yī shī yòu dé yuán qián mèng,yī yuē fēng huā shí èr lán。