古诗词

闻仲至雪峰有行记有诗拟欧阳体寄之

韩淲

百粤多名山,磅礴甚雄伟。bǎi yuè duō míng shān,bàng bó shén xióng wěi。
城邑所聚落,人物反无几。chéng yì suǒ jù luò,rén wù fǎn wú jǐ。
吾尝思其然,未尝不愤悱。wú cháng sī qí rán,wèi cháng bù fèn fěi。
秀气钟泄处,名德当烨炜。xiù qì zhōng xiè chù,míng dé dāng yè wěi。
乃为仙佛庐,土木俨神鬼。nǎi wèi xiān fú lú,tǔ mù yǎn shén guǐ。
其教又皆幻,其徒且不韪。qí jiào yòu jiē huàn,qí tú qiě bù wěi。
无非索民财,聚食类蝼蚁。wú fēi suǒ mín cái,jù shí lèi lóu yǐ。
盖本僭窃者,盗名恣蛇虺。gài běn jiàn qiè zhě,dào míng zì shé huī。
徒欲觊冥福,缔建罄箱篚。tú yù jì míng fú,dì jiàn qìng xiāng fěi。
柰何习俗惯,后世尤亹亹。nài hé xí sú guàn,hòu shì yóu wěi wěi。
君登雪峰寺,逸览应一唏。jūn dēng xuě fēng sì,yì lǎn yīng yī xī。
水石固清激,草木必芳菲。shuǐ shí gù qīng jī,cǎo mù bì fāng fēi。
岂不念古道,胸次增礧磈。qǐ bù niàn gǔ dào,xiōng cì zēng léi wěi。
闻有记与诗,寄与定瑰玮。wén yǒu jì yǔ shī,jì yǔ dìng guī wěi。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

玩易

韩淲

刚决柔爻是五阳,一年春数此方强。gāng jué róu yáo shì wǔ yáng,yī nián chūn shù cǐ fāng qiáng。
希夷只把临分画,龙见于田意最长。xī yí zhǐ bǎ lín fēn huà,lóng jiàn yú tián yì zuì zhǎng。

玩易

韩淲

太玄准易装为旅,历气推详阳夏时。tài xuán zhǔn yì zhuāng wèi lǚ,lì qì tuī xiáng yáng xià shí。
亲寡且从人事说,艮离山火去何之。qīn guǎ qiě cóng rén shì shuō,gěn lí shān huǒ qù hé zhī。

读归去来词

韩淲

彭泽非缘懒折腰,便如莲社也萧条。péng zé fēi yuán lǎn zhé yāo,biàn rú lián shè yě xiāo tiáo。
经邱寻壑归来事,醉眼兴亡日月飘。jīng qiū xún hè guī lái shì,zuì yǎn xīng wáng rì yuè piāo。

读唐韩文公和皇甫持正陆浑山火诗

韩淲

神焦鬼烂陆浑山,皇甫与韩吟其间。shén jiāo guǐ làn lù hún shān,huáng fǔ yǔ hán yín qí jiān。
曲突徙薪城市事,可怜焦土是咸关。qū tū xǐ xīn chéng shì shì,kě lián jiāo tǔ shì xián guān。

题武夷所校丹经后

韩淲

武夷山翁今已仙,此书留与学长年。wǔ yí shān wēng jīn yǐ xiān,cǐ shū liú yǔ xué zhǎng nián。
丹砂夜就龙虎鼎,后之读者心应然。dān shā yè jiù lóng hǔ dǐng,hòu zhī dú zhě xīn yīng rán。

题昌甫所录郭文诸人传后

韩淲

兽鹿如斯为慨然,使君犹入野人船。shòu lù rú sī wèi kǎi rán,shǐ jūn yóu rù yě rén chuán。
游山失道今谁问,孤姥翻知长史贤。yóu shān shī dào jīn shuí wèn,gū lǎo fān zhī zhǎng shǐ xián。

昌甫示所藏淮海谪处州税官时诗草

韩淲

雪云苔竹寒炉伴,细展横看淮海诗。xuě yún tái zhú hán lú bàn,xì zhǎn héng kàn huái hǎi shī。
静坐溪庵写经罢,鱼豚收税更何为。jìng zuò xī ān xiě jīng bà,yú tún shōu shuì gèng hé wèi。

昌甫诗编

韩淲

昌甫诗编成甫题,放翁文物海山知。chāng fǔ shī biān chéng fǔ tí,fàng wēng wén wù hǎi shān zhī。
交情生死人谁识,千古绝弦钟子期。jiāo qíng shēng sǐ rén shuí shí,qiān gǔ jué xián zhōng zi qī。

读成季近诗慨然有怀诸人

韩淲

近来诗句无人道,犹得章泉与栗斋。jìn lái shī jù wú rén dào,yóu dé zhāng quán yǔ lì zhāi。
寂寂南豅霜雪里,一枝梅蕊又能佳。jì jì nán lóng shuāng xuě lǐ,yī zhī méi ruǐ yòu néng jiā。

读成季近诗慨然有怀诸人

韩淲

因君却数旧过从,南北东西路亦通。yīn jūn què shù jiù guò cóng,nán běi dōng xī lù yì tōng。
孟达宣城何澹泊,樟丘斯远更丰融。mèng dá xuān chéng hé dàn pō,zhāng qiū sī yuǎn gèng fēng róng。

读成季近诗慨然有怀诸人

韩淲

梅山已谢小山老,律调不同情不殊。méi shān yǐ xiè xiǎo shān lǎo,lǜ diào bù tóng qíng bù shū。
九日一尊潘德久,相思相与是西湖。jiǔ rì yī zūn pān dé jiǔ,xiāng sī xiāng yǔ shì xī hú。

读昌甫诗

韩淲

玉山高并两峰寒,向背稀稠画亦难。yù shān gāo bìng liǎng fēng hán,xiàng bèi xī chóu huà yì nán。
一味清新无我爱,遥看直北是长安。yī wèi qīng xīn wú wǒ ài,yáo kàn zhí běi shì zhǎng ān。

读半山诗

韩淲

钟山投老漫寻诗,幽草闲花水满陂。zhōng shān tóu lǎo màn xún shī,yōu cǎo xián huā shuǐ mǎn bēi。
步转暖风还尽日,坐因凉雨独移时。bù zhuǎn nuǎn fēng hái jǐn rì,zuò yīn liáng yǔ dú yí shí。

青阳龙池僧索诗

韩淲

老僧口边生白醭,坐断诸方占幽独。lǎo sēng kǒu biān shēng bái bú,zuò duàn zhū fāng zhàn yōu dú。
池中应有龙去来,好为朝昏打斋粥。chí zhōng yīng yǒu lóng qù lái,hǎo wèi cháo hūn dǎ zhāi zhōu。

抄诗

韩淲

更把诗来子细抄,虚空界尽一丝毫。gèng bǎ shī lái zi xì chāo,xū kōng jiè jǐn yī sī háo。
楚人已往应刘远,难倩麻姑痒处抓。chǔ rén yǐ wǎng yīng liú yuǎn,nán qiàn má gū yǎng chù zhuā。