古诗词

祝融吟

韩淲

绍熙三年冬,二十有五日。shào xī sān nián dōng,èr shí yǒu wǔ rì。
良月信城西,一火近千室。liáng yuè xìn chéng xī,yī huǒ jìn qiān shì。
其间邸店多,吾亦仅六七。qí jiān dǐ diàn duō,wú yì jǐn liù qī。
暮收五百钱,旦为十口实。mù shōu wǔ bǎi qián,dàn wèi shí kǒu shí。
兹乃例遭焚,隐忍不敢诘。zī nǎi lì zāo fén,yǐn rěn bù gǎn jí。
闲常巷党人,意谓颇丰逸。xián cháng xiàng dǎng rén,yì wèi pǒ fēng yì。
高者即见鄙,下者但相疾。gāo zhě jí jiàn bǐ,xià zhě dàn xiāng jí。
终岁纵栖栖,畴肯顾蓬荜。zhōng suì zòng qī qī,chóu kěn gù péng bì。
生产今泯焉,诸贤必能悉。shēng chǎn jīn mǐn yān,zhū xián bì néng xī。
祝融疑相吾,参元可同律。zhù róng yí xiāng wú,cān yuán kě tóng lǜ。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

濯缨阁

韩淲

风生微澜湛蘋芷,欲洁吾缨应为此。fēng shēng wēi lán zhàn píng zhǐ,yù jié wú yīng yīng wèi cǐ。
吾缨已洁可奈何,只恐尘埃污斯水。wú yīng yǐ jié kě nài hé,zhǐ kǒng chén āi wū sī shuǐ。

闻溪上喧然

韩淲

半阴半雨半晴天,老觉身闲尽愿眠。bàn yīn bàn yǔ bàn qíng tiān,lǎo jué shēn xián jǐn yuàn mián。
见说军民做端午,竞沽官酒斗村船。jiàn shuō jūn mín zuò duān wǔ,jìng gū guān jiǔ dòu cūn chuán。

题有山亭

韩淲

胸中丘壑本无尘,眼底青山意愈真。xiōng zhōng qiū hè běn wú chén,yǎn dǐ qīng shān yì yù zhēn。
亭占林园最高许,一杯风味景长新。tíng zhàn lín yuán zuì gāo xǔ,yī bēi fēng wèi jǐng zhǎng xīn。

又题浮丘亭

韩淲

凌风高挹浮丘袂,城郭山川正晚春。líng fēng gāo yì fú qiū mèi,chéng guō shān chuān zhèng wǎn chūn。
不为小亭清坐久,老来随处著闲身。bù wèi xiǎo tíng qīng zuò jiǔ,lǎo lái suí chù zhù xián shēn。

文叔移筑瑞石山上亭子

韩淲

海气漫漫江上风,潮声时度越山中。hǎi qì màn màn jiāng shàng fēng,cháo shēng shí dù yuè shān zhōng。
且看移得新亭好,一任知名谁勇功。qiě kàn yí dé xīn tíng hǎo,yī rèn zhī míng shuí yǒng gōng。

文叔移筑瑞石山上亭子

韩淲

尘埃无地可乘风,更落都城隘屋中。chén āi wú dì kě chéng fēng,gèng luò dōu chéng ài wū zhōng。
天以江山振衣袂,小亭休沐见新功。tiān yǐ jiāng shān zhèn yī mèi,xiǎo tíng xiū mù jiàn xīn gōng。

归雁亭观东坡诗

韩淲

归雁亭前坐久之,晴云吹散碧参差。guī yàn tíng qián zuò jiǔ zhī,qíng yún chuī sàn bì cān chà。
江湖秋水已如许,惭愧仇池徙倚时。jiāng hú qiū shuǐ yǐ rú xǔ,cán kuì chóu chí xǐ yǐ shí。

江祖石太白钓台

韩淲

平步飘然上玉堂,也来江祖钓沧浪。píng bù piāo rán shàng yù táng,yě lái jiāng zǔ diào cāng làng。
一生不得文章力,犹有虚名万古光。yī shēng bù dé wén zhāng lì,yóu yǒu xū míng wàn gǔ guāng。

南台

韩淲

春登台处溪山好,暖霭时吹淡淡风。chūn dēng tái chù xī shān hǎo,nuǎn ǎi shí chuī dàn dàn fēng。
试以闲身供酒盏,也知人与我能同。shì yǐ xián shēn gōng jiǔ zhǎn,yě zhī rén yǔ wǒ néng tóng。

九日登南台

韩淲

台高戏马风吹帽,笑口开时插菊归。tái gāo xì mǎ fēng chuī mào,xiào kǒu kāi shí chā jú guī。
却忆东山携妓饮,试呼红袖著仙衣。què yì dōng shān xié jì yǐn,shì hū hóng xiù zhù xiān yī。

九日登南台

韩淲

殷勤饷酒山中客,独酌遥知懒独登。yīn qín xiǎng jiǔ shān zhōng kè,dú zhuó yáo zhī lǎn dú dēng。
一片闲云如可爱,清时谁曰味无能。yī piàn xián yún rú kě ài,qīng shí shuí yuē wèi wú néng。

禅月台

韩淲

贯休一去二百载,犹得灵山照玉溪。guàn xiū yī qù èr bǎi zài,yóu dé líng shān zhào yù xī。
不是台高可留客,秋来人要觅诗题。bù shì tái gāo kě liú kè,qiū lái rén yào mì shī tí。

禅月台

韩淲

寻得残僧上月台,雨云清薄未全开。xún dé cán sēng shàng yuè tái,yǔ yún qīng báo wèi quán kāi。
茶瓯坐久酒杯举,桂树落香黄菊来。chá ōu zuò jiǔ jiǔ bēi jǔ,guì shù luò xiāng huáng jú lái。

禅月台

韩淲

凉风吹雨过城头,不近重阳不是秋。liáng fēng chuī yǔ guò chéng tóu,bù jìn zhòng yáng bù shì qiū。
断送清樽欺老病,吹台供得几多愁。duàn sòng qīng zūn qī lǎo bìng,chuī tái gōng dé jǐ duō chóu。

禅月台

韩淲

蛩动一台秋气深,酒浮灯影唤微吟。qióng dòng yī tái qiū qì shēn,jiǔ fú dēng yǐng huàn wēi yín。
不禁骚雅多悲兴,且与枯禅话息心。bù jìn sāo yǎ duō bēi xīng,qiě yǔ kū chán huà xī xīn。