古诗词

次韵林教授见别

韩淲

老我成漫仕,世事马牛风。lǎo wǒ chéng màn shì,shì shì mǎ niú fēng。
投身逐毫末,益愧多田翁。tóu shēn zhú háo mò,yì kuì duō tián wēng。
乘春欲东游,肯问行李穷。chéng chūn yù dōng yóu,kěn wèn xíng lǐ qióng。
溪干富桃李,花光眩晴空。xī gàn fù táo lǐ,huā guāng xuàn qíng kōng。
停桡一举首,壮气犹如虹。tíng ráo yī jǔ shǒu,zhuàng qì yóu rú hóng。
灵山正崔嵬,半在返照中。líng shān zhèng cuī wéi,bàn zài fǎn zhào zhōng。
行藏岂人定,忠诚本天通。xíng cáng qǐ rén dìng,zhōng chéng běn tiān tōng。
但顾行未实,奚论报必丰。dàn gù xíng wèi shí,xī lùn bào bì fēng。
君诗多隽永,三年几相从。jūn shī duō juàn yǒng,sān nián jǐ xiāng cóng。
山亭酌别酒,舟车复西东。shān tíng zhuó bié jiǔ,zhōu chē fù xī dōng。
馀情尚酬句,岁月双鬓蓬。yú qíng shàng chóu jù,suì yuè shuāng bìn péng。
黄发爱玉体,书来置邮筒。huáng fā ài yù tǐ,shū lái zhì yóu tǒng。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

杂兴

韩淲

常苦灵山暑气昏,澹云疏雨洗乾坤。cháng kǔ líng shān shǔ qì hūn,dàn yún shū yǔ xǐ qián kūn。
溪南只许闲人看,紫障青崖静吐吞。xī nán zhǐ xǔ xián rén kàn,zǐ zhàng qīng yá jìng tǔ tūn。

杂兴

韩淲

书帙侵窗竹数竿,晚留晴影上青攒。shū zhì qīn chuāng zhú shù gān,wǎn liú qíng yǐng shàng qīng zǎn。
不禁滴尽潇潇叶,时拂疏风雨未干。bù jìn dī jǐn xiāo xiāo yè,shí fú shū fēng yǔ wèi gàn。

杂兴

韩淲

润色初分岚影飘,细看莽莽近迢迢。rùn sè chū fēn lán yǐng piāo,xì kàn mǎng mǎng jìn tiáo tiáo。
山楹川观谁能到,禽鸟飞鸣亦自骄。shān yíng chuān guān shuí néng dào,qín niǎo fēi míng yì zì jiāo。

杂兴

韩淲

经雨高林月出云,一天凉净白纷纷。jīng yǔ gāo lín yuè chū yún,yī tiān liáng jìng bái fēn fēn。
道人打叠身心处,泥饮行吟不乱群。dào rén dǎ dié shēn xīn chù,ní yǐn xíng yín bù luàn qún。

杂兴

韩淲

大笑花开只自藏,垂头叶底自芬芳。dà xiào huā kāi zhǐ zì cáng,chuí tóu yè dǐ zì fēn fāng。
天生杨震今清白,常具人间一种香。tiān shēng yáng zhèn jīn qīng bái,cháng jù rén jiān yī zhǒng xiāng。

杂兴

韩淲

薝卜生成净洁花,愈幽深处愈多葩。zhān bo shēng chéng jìng jié huā,yù yōu shēn chù yù duō pā。
肯教肉眼凡夫见,宁可移栽释老家。kěn jiào ròu yǎn fán fū jiàn,níng kě yí zāi shì lǎo jiā。

晚兴

韩淲

谁为喧卑莫赋诗,几年山涧久安之。shuí wèi xuān bēi mò fù shī,jǐ nián shān jiàn jiǔ ān zhī。
区区守禄才糊口,尽觉肥甘盛一时。qū qū shǒu lù cái hú kǒu,jǐn jué féi gān shèng yī shí。

偶成

韩淲

春风时弄闲花草,满面纡馀气自和。chūn fēng shí nòng xián huā cǎo,mǎn miàn yū yú qì zì hé。
行过小亭因坐久,却惊啼鸟一声多。xíng guò xiǎo tíng yīn zuò jiǔ,què jīng tí niǎo yī shēng duō。

偶成

韩淲

连阴却喜社能晴,雨淡桃花满涧生。lián yīn què xǐ shè néng qíng,yǔ dàn táo huā mǎn jiàn shēng。
几树正依流水上,晓风吹动日华明。jǐ shù zhèng yī liú shuǐ shàng,xiǎo fēng chuī dòng rì huá míng。

偶成

韩淲

山上行还山下行,草随幽径不知名。shān shàng xíng hái shān xià xíng,cǎo suí yōu jìng bù zhī míng。
青春自是多情思,梅叶阴阴已半成。qīng chūn zì shì duō qíng sī,méi yè yīn yīn yǐ bàn chéng。

偶成

韩淲

世间荣辱最愁人,荏苒年光老逼身。shì jiān róng rǔ zuì chóu rén,rěn rǎn nián guāng lǎo bī shēn。
莫笑区区有仙佛,识心见性养精神。mò xiào qū qū yǒu xiān fú,shí xīn jiàn xìng yǎng jīng shén。

偶成

韩淲

招之不来麾不去,不动声色泰山措。zhāo zhī bù lái huī bù qù,bù dòng shēng sè tài shān cuò。
拙于用大无所容,枵然魏王五石瓠。zhuō yú yòng dà wú suǒ róng,xiāo rán wèi wáng wǔ shí hù。

偶成

韩淲

梅黄雨细柳花风,浑在莺啼燕语中。méi huáng yǔ xì liǔ huā fēng,hún zài yīng tí yàn yǔ zhōng。
流水高山元不恶,短篱破屋为无穷。liú shuǐ gāo shān yuán bù è,duǎn lí pò wū wèi wú qióng。

偶成

韩淲

孤坐幽窗静炷香,却疑身与世相忘。gū zuò yōu chuāng jìng zhù xiāng,què yí shēn yǔ shì xiāng wàng。
红深一树榴花发,绿嫩数杖支子芳。hóng shēn yī shù liú huā fā,lǜ nèn shù zhàng zhī zi fāng。

偶成

韩淲

舒啸闲平理乱心,古来贤达几升沉。shū xiào xián píng lǐ luàn xīn,gǔ lái xián dá jǐ shēng chén。
只宜一唱紫芝曲,不用三思梁甫吟。zhǐ yí yī chàng zǐ zhī qū,bù yòng sān sī liáng fǔ yín。