古诗词

严丈泰伯见贻古句次韵为答

韩淲

意行无东西,偶成一段奇。yì xíng wú dōng xī,ǒu chéng yī duàn qí。
寻山得幽伴,遂尔相娱嬉。xún shān dé yōu bàn,suì ěr xiāng yú xī。
水涉渔梁窄,山循鸟道危。shuǐ shè yú liáng zhǎi,shān xún niǎo dào wēi。
每惭衣上尘,素染已如淄。měi cán yī shàng chén,sù rǎn yǐ rú zī。
新安山水邦,寺屋多断碑。xīn ān shān shuǐ bāng,sì wū duō duàn bēi。
摩挲青莓苔,往往识岁时。mó sā qīng méi tái,wǎng wǎng shí suì shí。
所贵眼界阔,岂畏足力疲。suǒ guì yǎn jiè kuò,qǐ wèi zú lì pí。
榜舟或扶舆,上下适其宜。bǎng zhōu huò fú yú,shàng xià shì qí yí。
吊古践陈迹,怀贤理前规。diào gǔ jiàn chén jì,huái xián lǐ qián guī。
吕侯读书堂,遗祀留丰姿。lǚ hóu dú shū táng,yí sì liú fēng zī。
恨生异代深,遐躅无由随。hèn shēng yì dài shēn,xiá zhú wú yóu suí。
寂寥付短篇,酩酊持屈卮。jì liáo fù duǎn piān,mǐng dīng chí qū zhī。
是日颇款曲,有时还切偲。shì rì pǒ kuǎn qū,yǒu shí hái qiè cāi。
虽云各笑语,卒复度礼仪。suī yún gè xiào yǔ,zú fù dù lǐ yí。
英英钓濑仙,其学夙素知。yīng yīng diào lài xiān,qí xué sù sù zhī。
譬彼巨渊薮,蟠伏豹与螭。pì bǐ jù yuān sǒu,pán fú bào yǔ chī。
一旦奋迅去,谁复维絷之。yī dàn fèn xùn qù,shuí fù wéi zhí zhī。
观乎律调雅,益悼馀子卑。guān hū lǜ diào yǎ,yì dào yú zi bēi。
示我千百年,匪特用自怡。shì wǒ qiān bǎi nián,fěi tè yòng zì yí。
传玩入铃斋,使君亦伸眉。chuán wán rù líng zhāi,shǐ jūn yì shēn méi。
由来绝俗士,定有惊人诗。yóu lái jué sú shì,dìng yǒu jīng rén shī。
激烈薄层穹,豁达开晴曦。jī liè báo céng qióng,huō dá kāi qíng xī。
况同陟山颠,又已还水涯。kuàng tóng zhì shān diān,yòu yǐ hái shuǐ yá。
物色既甚富,身世真若遗。wù sè jì shén fù,shēn shì zhēn ruò yí。
昨非兴寄清,曷浣穷陋悲。zuó fēi xīng jì qīng,hé huàn qióng lòu bēi。
白雪本寡和,载赓思尤迟。bái xuě běn guǎ hé,zài gēng sī yóu chí。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

次韵昌父梅花

韩淲

山水孤根畔,行吟不尽情。shān shuǐ gū gēn pàn,xíng yín bù jǐn qíng。
花为天下白,人比圣之清。huā wèi tiān xià bái,rén bǐ shèng zhī qīng。
冬日真无对,春风合主盟。dōng rì zhēn wú duì,chūn fēng hé zhǔ méng。
可怜香浩荡,岁岁落还生。kě lián xiāng hào dàng,suì suì luò hái shēng。

韩淲

霜风小摇落,梅已到南枝。shuāng fēng xiǎo yáo luò,méi yǐ dào nán zhī。
要识人间事,须从物理推。yào shí rén jiān shì,xū cóng wù lǐ tuī。
虚缘看影动,昭彻待香吹。xū yuán kàn yǐng dòng,zhāo chè dài xiāng chuī。
此后唯愁酒,从来未欠诗。cǐ hòu wéi chóu jiǔ,cóng lái wèi qiàn shī。

野趣轩见梅花

韩淲

相逢暗香底,又见一年梅。xiāng féng àn xiāng dǐ,yòu jiàn yī nián méi。
枝既尔许瘦,花犹如此开。zhī jì ěr xǔ shòu,huā yóu rú cǐ kāi。
桥横红叶径,山晚白云堆。qiáo héng hóng yè jìng,shān wǎn bái yún duī。
冻雨时吹洒,人闲寒事催。dòng yǔ shí chuī sǎ,rén xián hán shì cuī。

梅径

韩淲

扫叶去宿草,园空起碧苔。sǎo yè qù sù cǎo,yuán kōng qǐ bì tái。
晚烟收未了,初日又还来。wǎn yān shōu wèi le,chū rì yòu hái lái。
老树幸无恙,新花应有开。lǎo shù xìng wú yàng,xīn huā yīng yǒu kāi。
年年到寒月,全望数枝梅。nián nián dào hán yuè,quán wàng shù zhī méi。

西轩

韩淲

闻道西轩整,登临识自今。wén dào xī xuān zhěng,dēng lín shí zì jīn。
溪山虽郭外,楼殿接池阴。xī shān suī guō wài,lóu diàn jiē chí yīn。
旧观赵岐发,新诗尹喜深。jiù guān zhào qí fā,xīn shī yǐn xǐ shēn。
水南如此胜,吾老复关心。shuǐ nán rú cǐ shèng,wú lǎo fù guān xīn。

题水鹊

韩淲

水鹊冲冲过,山鸦扑扑飞。shuǐ què chōng chōng guò,shān yā pū pū fēi。
涧深应得趣,树密自能归。jiàn shēn yīng dé qù,shù mì zì néng guī。
古路人行少,家寒客到稀。gǔ lù rén xíng shǎo,jiā hán kè dào xī。
世途多轗轲,邻里且相依。shì tú duō kǎn kē,lín lǐ qiě xiāng yī。

山鸟

韩淲

春晚雨时晴,隔檐山鸟鸣。chūn wǎn yǔ shí qíng,gé yán shān niǎo míng。
留连因共话,拓落又闲行。liú lián yīn gòng huà,tuò luò yòu xián xíng。
不选呢喃语,从教格磔声。bù xuǎn ne nán yǔ,cóng jiào gé zhé shēng。
酒来谁可饮,吾亦小诗成。jiǔ lái shuí kě yǐn,wú yì xiǎo shī chéng。

雁度

韩淲

雁度南楼雪,寒声裂纸窗。yàn dù nán lóu xuě,hán shēng liè zhǐ chuāng。
身虽回五岭,影亦落千江。shēn suī huí wǔ lǐng,yǐng yì luò qiān jiāng。
抱膝吟诸葛,全家隐老庞。bào xī yín zhū gé,quán jiā yǐn lǎo páng。
冥冥避矰缴,一往信难双。míng míng bì zēng jiǎo,yī wǎng xìn nán shuāng。

高雁

韩淲

高雁承云薄,参差去复齐。gāo yàn chéng yún báo,cān chà qù fù qí。
水村连落岸,山寺迫浮溪。shuǐ cūn lián luò àn,shān sì pò fú xī。
风定转宜远,日斜元未栖。fēng dìng zhuǎn yí yuǎn,rì xié yuán wèi qī。
一声归两眼,不负拄枯藜。yī shēng guī liǎng yǎn,bù fù zhǔ kū lí。

仲至看杜诗分古语妙语老语甚精微

韩淲

刺骨分三语,刳心就一编。cì gǔ fēn sān yǔ,kū xīn jiù yī biān。
古来虽简短,妙处实绵延。gǔ lái suī jiǎn duǎn,miào chù shí mián yán。
飞动徐陈外,淋漓刘柳边。fēi dòng xú chén wài,lín lí liú liǔ biān。
泉溪有底急,老乃更精研。quán xī yǒu dǐ jí,lǎo nǎi gèng jīng yán。

和张祐孤山寺诗

韩淲

岚光涌翠岑,寺影照波心。lán guāng yǒng cuì cén,sì yǐng zhào bō xīn。
风月明春晓,云霞起夕阴。fēng yuè míng chūn xiǎo,yún xiá qǐ xī yīn。
两山幽草合,中道绿杨深。liǎng shān yōu cǎo hé,zhōng dào lǜ yáng shēn。
谁与寻诗句,空怀处士林。shuí yǔ xún shī jù,kōng huái chù shì lín。

绿筠轩观坡翁诗刻

韩淲

野寺馀诗石,谁移榜县斋。yě sì yú shī shí,shuí yí bǎng xiàn zhāi。
闲来得寻句,小立为兴怀。xián lái dé xún jù,xiǎo lì wèi xīng huái。
人俗真难疗,言高不可埋。rén sú zhēn nán liáo,yán gāo bù kě mái。
窗前有疏竹,大嚼对吾侪。chuāng qián yǒu shū zhú,dà jué duì wú chái。

读魏仲先处士诗有感偶成二首其一

韩淲

顾影自婆娑,食贫如我何。gù yǐng zì pó suō,shí pín rú wǒ hé。
不嫌知己少,常畏识人多。bù xián zhī jǐ shǎo,cháng wèi shí rén duō。
过涧耿独立,看山行自歌。guò jiàn gěng dú lì,kàn shān xíng zì gē。
衡茅湿馀雪,风叶乱烟波。héng máo shī yú xuě,fēng yè luàn yān bō。

昌甫以平生诗稿俾赵家净录因见题后

韩淲

稿不随时废,诗须以稿传。gǎo bù suí shí fèi,shī xū yǐ gǎo chuán。
老身犹在涧,旧话只章泉。lǎo shēn yóu zài jiàn,jiù huà zhǐ zhāng quán。
箨笋看成竹,藕荷将出莲。tuò sǔn kàn chéng zhú,ǒu hé jiāng chū lián。
居然闲摸索,久矣奉周旋。jū rán xián mō suǒ,jiǔ yǐ fèng zhōu xuán。

闲居图

韩淲

闲居本在我,山林皆画图。xián jū běn zài wǒ,shān lín jiē huà tú。
百世有新旧,一朝非卷舒。bǎi shì yǒu xīn jiù,yī cháo fēi juǎn shū。
薰风入窗牖,晚雨过庭除。xūn fēng rù chuāng yǒu,wǎn yǔ guò tíng chú。
小醉同杯者,幽偏得自如。xiǎo zuì tóng bēi zhě,yōu piān dé zì rú。