古诗词

严丈泰伯见贻古句次韵为答

韩淲

意行无东西,偶成一段奇。yì xíng wú dōng xī,ǒu chéng yī duàn qí。
寻山得幽伴,遂尔相娱嬉。xún shān dé yōu bàn,suì ěr xiāng yú xī。
水涉渔梁窄,山循鸟道危。shuǐ shè yú liáng zhǎi,shān xún niǎo dào wēi。
每惭衣上尘,素染已如淄。měi cán yī shàng chén,sù rǎn yǐ rú zī。
新安山水邦,寺屋多断碑。xīn ān shān shuǐ bāng,sì wū duō duàn bēi。
摩挲青莓苔,往往识岁时。mó sā qīng méi tái,wǎng wǎng shí suì shí。
所贵眼界阔,岂畏足力疲。suǒ guì yǎn jiè kuò,qǐ wèi zú lì pí。
榜舟或扶舆,上下适其宜。bǎng zhōu huò fú yú,shàng xià shì qí yí。
吊古践陈迹,怀贤理前规。diào gǔ jiàn chén jì,huái xián lǐ qián guī。
吕侯读书堂,遗祀留丰姿。lǚ hóu dú shū táng,yí sì liú fēng zī。
恨生异代深,遐躅无由随。hèn shēng yì dài shēn,xiá zhú wú yóu suí。
寂寥付短篇,酩酊持屈卮。jì liáo fù duǎn piān,mǐng dīng chí qū zhī。
是日颇款曲,有时还切偲。shì rì pǒ kuǎn qū,yǒu shí hái qiè cāi。
虽云各笑语,卒复度礼仪。suī yún gè xiào yǔ,zú fù dù lǐ yí。
英英钓濑仙,其学夙素知。yīng yīng diào lài xiān,qí xué sù sù zhī。
譬彼巨渊薮,蟠伏豹与螭。pì bǐ jù yuān sǒu,pán fú bào yǔ chī。
一旦奋迅去,谁复维絷之。yī dàn fèn xùn qù,shuí fù wéi zhí zhī。
观乎律调雅,益悼馀子卑。guān hū lǜ diào yǎ,yì dào yú zi bēi。
示我千百年,匪特用自怡。shì wǒ qiān bǎi nián,fěi tè yòng zì yí。
传玩入铃斋,使君亦伸眉。chuán wán rù líng zhāi,shǐ jūn yì shēn méi。
由来绝俗士,定有惊人诗。yóu lái jué sú shì,dìng yǒu jīng rén shī。
激烈薄层穹,豁达开晴曦。jī liè báo céng qióng,huō dá kāi qíng xī。
况同陟山颠,又已还水涯。kuàng tóng zhì shān diān,yòu yǐ hái shuǐ yá。
物色既甚富,身世真若遗。wù sè jì shén fù,shēn shì zhēn ruò yí。
昨非兴寄清,曷浣穷陋悲。zuó fēi xīng jì qīng,hé huàn qióng lòu bēi。
白雪本寡和,载赓思尤迟。bái xuě běn guǎ hé,zài gēng sī yóu chí。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

昌甫寄二绝和韵答之

韩淲

雨绝遥遥何许吟,一封得得乃斯寻。yǔ jué yáo yáo hé xǔ yín,yī fēng dé dé nǎi sī xún。
直教宛转生新意,徒益凄凉老旧心。zhí jiào wǎn zhuǎn shēng xīn yì,tú yì qī liáng lǎo jiù xīn。

和韵

韩淲

珍重骚人和言句,玉缸真若映瓷罂。zhēn zhòng sāo rén hé yán jù,yù gāng zhēn ruò yìng cí yīng。
海棠红点春风里,更约相从酒数行。hǎi táng hóng diǎn chūn fēng lǐ,gèng yuē xiāng cóng jiǔ shù xíng。

和韵

韩淲

春来常苦少晴阳,纵有幽花未肯芳。chūn lái cháng kǔ shǎo qíng yáng,zòng yǒu yōu huā wèi kěn fāng。
不是骚人催唤醒,暖风迟日也无香。bù shì sāo rén cuī huàn xǐng,nuǎn fēng chí rì yě wú xiāng。

和昌甫

韩淲

水南上郭荒凉甚,犹有西轩两首诗。shuǐ nán shàng guō huāng liáng shén,yóu yǒu xī xuān liǎng shǒu shī。
沙草犊鸥眠动处,当时识赏孰能追。shā cǎo dú ōu mián dòng chù,dāng shí shí shǎng shú néng zhuī。

和昌甫

韩淲

涧曲山隈借竹轩,轩虽非旧有前言。jiàn qū shān wēi jiè zhú xuān,xuān suī fēi jiù yǒu qián yán。
断碑零落犹能打,此意微茫仅复存。duàn bēi líng luò yóu néng dǎ,cǐ yì wēi máng jǐn fù cún。

和昌甫

韩淲

人言君方君但方,吕诗尤足照僧房。rén yán jūn fāng jūn dàn fāng,lǚ shī yóu zú zhào sēng fáng。
只今尹记畴能问,我辈怀贤未可忘。zhǐ jīn yǐn jì chóu néng wèn,wǒ bèi huái xián wèi kě wàng。

和昌甫

韩淲

才见云游又打包,何时月下把门敲。cái jiàn yún yóu yòu dǎ bāo,hé shí yuè xià bǎ mén qiāo。
相思白发空千丈,坐对烟林滴露梢。xiāng sī bái fā kōng qiān zhàng,zuò duì yān lín dī lù shāo。

和昌甫

韩淲

行欲方而智欲圆,河东车说已居前。xíng yù fāng ér zhì yù yuán,hé dōng chē shuō yǐ jū qián。
先方之喻斯为美,只恐圆成又不便。xiān fāng zhī yù sī wèi měi,zhǐ kǒng yuán chéng yòu bù biàn。

鲁解元以坡语空山无人水流花开为诗和韵

韩淲

溪山淡淡复溶溶,老觉身闲百念空。xī shān dàn dàn fù róng róng,lǎo jué shēn xián bǎi niàn kōng。
谁把清诗相触拨,又随吟啸醉春风。shuí bǎ qīng shī xiāng chù bō,yòu suí yín xiào zuì chūn fēng。

鲁解元以坡语空山无人水流花开为诗和韵

韩淲

人之老去须甘老,天以闲来莫厌闲。rén zhī lǎo qù xū gān lǎo,tiān yǐ xián lái mò yàn xián。
满树梅开和玉雪,门前流水响空山。mǎn shù méi kāi hé yù xuě,mén qián liú shuǐ xiǎng kōng shān。

鲁解元以坡语空山无人水流花开为诗和韵

韩淲

横斜清浅暗香动,时把心情百样摹。héng xié qīng qiǎn àn xiāng dòng,shí bǎ xīn qíng bǎi yàng mó。
忽忆西湖林处士,此风应笑古来无。hū yì xī hú lín chù shì,cǐ fēng yīng xiào gǔ lái wú。

鲁解元以坡语空山无人水流花开为诗和韵

韩淲

车尘不到世氛远,野水闲花景最新。chē chén bù dào shì fēn yuǎn,yě shuǐ xián huā jǐng zuì xīn。
泛泛空明知我独,故将流影巧随人。fàn fàn kōng míng zhī wǒ dú,gù jiāng liú yǐng qiǎo suí rén。

鲁解元以坡语空山无人水流花开为诗和韵

韩淲

不须更着前村里,且傍衡门看流水。bù xū gèng zhe qián cūn lǐ,qiě bàng héng mén kàn liú shuǐ。
无人涂路横古今,吹尽梅花又梅子。wú rén tú lù héng gǔ jīn,chuī jǐn méi huā yòu méi zi。

鲁解元以坡语空山无人水流花开为诗和韵

韩淲

闲收神观与天游,坐断空山百不留。xián shōu shén guān yǔ tiān yóu,zuò duàn kōng shān bǎi bù liú。
只许梅花恣开落,春归幽涧水风流。zhǐ xǔ méi huā zì kāi luò,chūn guī yōu jiàn shuǐ fēng liú。

鲁解元以坡语空山无人水流花开为诗和韵

韩淲

水流活活水桥斜,清浸梅梢岸底花。shuǐ liú huó huó shuǐ qiáo xié,qīng jìn méi shāo àn dǐ huā。
自与空门了孤绝,肯随游冶入芳华。zì yǔ kōng mén le gū jué,kěn suí yóu yě rù fāng huá。