古诗词

德久寄所与文叔酬唱因次韵

韩淲

红云岛上茶,一叶开枪旗。hóng yún dǎo shàng chá,yī yè kāi qiāng qí。
到今清梦飞,正焙水芽时。dào jīn qīng mèng fēi,zhèng bèi shuǐ yá shí。
世无桑苎翁,泉井空日滋。shì wú sāng zhù wēng,quán jǐng kōng rì zī。
当年游其间,停鞭尝午炊。dāng nián yóu qí jiān,tíng biān cháng wǔ chuī。
想像修贡珍,清风可忘饥。xiǎng xiàng xiū gòng zhēn,qīng fēng kě wàng jī。
故人持英荡,岂不一赋之。gù rén chí yīng dàng,qǐ bù yī fù zhī。
应笑拾涧薪,白石煮作糜。yīng xiào shí jiàn xīn,bái shí zhǔ zuò mí。
台高有揖客,更和别驾诗。tái gāo yǒu yī kè,gèng hé bié jià shī。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

雪后

韩淲

农卜丰登士苦题,无闻近见定还迷。nóng bo fēng dēng shì kǔ tí,wú wén jìn jiàn dìng hái mí。
子猷一棹归何处,拍手山公醉似泥。zi yóu yī zhào guī hé chù,pāi shǒu shān gōng zuì shì ní。

雪后

韩淲

晓看夜听落寒声,带雨随风若雾横。xiǎo kàn yè tīng luò hán shēng,dài yǔ suí fēng ruò wù héng。
平地尺为天下瑞,日光玉洁更多情。píng dì chǐ wèi tiān xià ruì,rì guāng yù jié gèng duō qíng。

雪后

韩淲

片月窥檐水浸冰,松梢梅影共崚嶒。piàn yuè kuī yán shuǐ jìn bīng,sōng shāo méi yǐng gòng léng céng。
数声猿啸呦呦鹿,拨尽阴河挂壁灯。shù shēng yuán xiào yōu yōu lù,bō jǐn yīn hé guà bì dēng。

春思

韩淲

报答春愁有醉乡,老怀那复得刚肠。bào dá chūn chóu yǒu zuì xiāng,lǎo huái nà fù dé gāng cháng。
门前一涧桃争发,不分夭红腻水光。mén qián yī jiàn táo zhēng fā,bù fēn yāo hóng nì shuǐ guāng。

春思

韩淲

今年能得几朝晴,风雨消磨一半春。jīn nián néng dé jǐ cháo qíng,fēng yǔ xiāo mó yī bàn chūn。
野路溪亭却自好,惜芳定可属词人。yě lù xī tíng què zì hǎo,xī fāng dìng kě shǔ cí rén。

春思

韩淲

李已青白桃正红,幽人贫病憔悴容。lǐ yǐ qīng bái táo zhèng hóng,yōu rén pín bìng qiáo cuì róng。
曳履过涧试萧散,不知燕麦摇春风。yè lǚ guò jiàn shì xiāo sàn,bù zhī yàn mài yáo chūn fēng。

春思

韩淲

平湖波暖花宜晴,故园梦断蝴蝶轻。píng hú bō nuǎn huā yí qíng,gù yuán mèng duàn hú dié qīng。
小楼行藏一徙倚,诗与此春俱眼明。xiǎo lóu xíng cáng yī xǐ yǐ,shī yǔ cǐ chūn jù yǎn míng。

春思

韩淲

恼我繁华满眼时,燕子初来雁初归。nǎo wǒ fán huá mǎn yǎn shí,yàn zi chū lái yàn chū guī。
浮名自绊此身尔,数日晴色花欲飞。fú míng zì bàn cǐ shēn ěr,shù rì qíng sè huā yù fēi。

惜春

韩淲

莫把裴徊惜春意,强寻杯酒度芳时。mò bǎ péi huái xī chūn yì,qiáng xún bēi jiǔ dù fāng shí。
留连邻曲多交旧,怅望他乡有所思。liú lián lín qū duō jiāo jiù,chàng wàng tā xiāng yǒu suǒ sī。

惜春

韩淲

踯躅辛夷非有谓,蔷薇芍药欲奚为。zhí zhú xīn yí fēi yǒu wèi,qiáng wēi sháo yào yù xī wèi。
杨花侧畔楼台少,一水联桥映短篱。yáng huā cè pàn lóu tái shǎo,yī shuǐ lián qiáo yìng duǎn lí。

春吟

韩淲

叶叶枝头绿未深,孤花犹自间园林。yè yè zhī tóu lǜ wèi shēn,gū huā yóu zì jiān yuán lín。
醺酣要是都非饮,兴寄元非不是吟。xūn hān yào shì dōu fēi yǐn,xīng jì yuán fēi bù shì yín。

春吟

韩淲

花影攲灯上小窗,梦回香篆有残缸。huā yǐng qī dēng shàng xiǎo chuāng,mèng huí xiāng zhuàn yǒu cán gāng。
当年何事成诸葛,万物无情缭老庞。dāng nián hé shì chéng zhū gé,wàn wù wú qíng liáo lǎo páng。

春吟

韩淲

岁岁逢春不自持,诗成酒去必归迟。suì suì féng chūn bù zì chí,shī chéng jiǔ qù bì guī chí。
而今懒向花边醉,只拾荆薪撰早炊。ér jīn lǎn xiàng huā biān zuì,zhǐ shí jīng xīn zhuàn zǎo chuī。

春吟

韩淲

野菜谁将满把归,水蓊须长杞苗肥。yě cài shuí jiāng mǎn bǎ guī,shuǐ wěng xū zhǎng qǐ miáo féi。
任他比并膏粱味,直底西山怨采薇。rèn tā bǐ bìng gāo liáng wèi,zhí dǐ xī shān yuàn cǎi wēi。

春吟

韩淲

菜传新绿发生时,花簇轻黄碎小枝。cài chuán xīn lǜ fā shēng shí,huā cù qīng huáng suì xiǎo zhī。
日下时看粉蝴蝶,背人惊斗忽参差。rì xià shí kàn fěn hú dié,bèi rén jīng dòu hū cān chà。