古诗词

次韵斯远并柬成季

韩淲

茫茫大块中,返照孰真实。máng máng dà kuài zhōng,fǎn zhào shú zhēn shí。
闲乘此老身,到处辄止息。xián chéng cǐ lǎo shēn,dào chù zhé zhǐ xī。
馀凉披拂间,露重叶已赤。yú liáng pī fú jiān,lù zhòng yè yǐ chì。
人其谓我何,嗜彼烟火食。rén qí wèi wǒ hé,shì bǐ yān huǒ shí。
蓬莱几清浅,底用弱水力。péng lái jǐ qīng qiǎn,dǐ yòng ruò shuǐ lì。
排云斥刚风,尘世便可出。pái yún chì gāng fēng,chén shì biàn kě chū。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

雨骤声空谷奇甚

韩淲

只道天河洗甲兵,一轩飞雨走风霆。zhǐ dào tiān hé xǐ jiǎ bīng,yī xuān fēi yǔ zǒu fēng tíng。
客来睡觉煎茶饮,不特山前草木醒。kè lái shuì jué jiān chá yǐn,bù tè shān qián cǎo mù xǐng。

西畴寄月露

韩淲

泉香月露堕吾前,梦绕西畴觅醉仙。quán xiāng yuè lù duò wú qián,mèng rào xī chóu mì zuì xiān。
凉入荷风吹柳雨,罢琴寻句听鸣蝉。liáng rù hé fēng chuī liǔ yǔ,bà qín xún jù tīng míng chán。

暑中

韩淲

山深常抱白云眠,离远尘嚣恰十年。shān shēn cháng bào bái yún mián,lí yuǎn chén xiāo qià shí nián。
投老吴山小楼底,一簪华发暑风前。tóu lǎo wú shān xiǎo lóu dǐ,yī zān huá fā shǔ fēng qián。

暑中

韩淲

晚云藏日下山腰,海气吹凉片月高。wǎn yún cáng rì xià shān yāo,hǎi qì chuī liáng piàn yuè gāo。
梦觉小楼人不寐,五更风送浙江涛。mèng jué xiǎo lóu rén bù mèi,wǔ gèng fēng sòng zhè jiāng tāo。

暑中

韩淲

方池小槛养盆花,结子抽枝亦卷牙。fāng chí xiǎo kǎn yǎng pén huā,jié zi chōu zhī yì juǎn yá。
暮色无尘闲灌沃,童心虽在鬓先华。mù sè wú chén xián guàn wò,tóng xīn suī zài bìn xiān huá。

暄风

韩淲

暄风移日过庭皋,倦拨残书首重搔。xuān fēng yí rì guò tíng gāo,juàn bō cán shū shǒu zhòng sāo。
门外不知山远近,短墙横浸绿周遭。mén wài bù zhī shān yuǎn jìn,duǎn qiáng héng jìn lǜ zhōu zāo。

赭亭山白云寺

韩淲

扶舆窈窕入山家,一道溪流浅见沙。fú yú yǎo tiǎo rù shān jiā,yī dào xī liú qiǎn jiàn shā。
春色不因寒意少,冷烟和雨澹梅花。chūn sè bù yīn hán yì shǎo,lěng yān hé yǔ dàn méi huā。

霜寒

韩淲

霜风一夜入楼寒,拥被微吟亦自宽。shuāng fēng yī yè rù lóu hán,yōng bèi wēi yín yì zì kuān。
年事渐多秋又老,误身初不为儒冠。nián shì jiàn duō qiū yòu lǎo,wù shēn chū bù wèi rú guān。

早雾

韩淲

雾气浑浑晓未收,不知苑外与山头。wù qì hún hún xiǎo wèi shōu,bù zhī yuàn wài yǔ shān tóu。
瓶花忽见花梢湿,画出春风一段愁。píng huā hū jiàn huā shāo shī,huà chū chūn fēng yī duàn chóu。

松雪

韩淲

洞霄双径傍何村,松菊归来想自存。dòng xiāo shuāng jìng bàng hé cūn,sōng jú guī lái xiǎng zì cún。
官牒推移应一笑,桃花源上且寻论。guān dié tuī yí yīng yī xiào,táo huā yuán shàng qiě xún lùn。

松雪

韩淲

穷腊荒荒渺林荡,几回落旧又生新。qióng là huāng huāng miǎo lín dàng,jǐ huí luò jiù yòu shēng xīn。
寒催雪与梅争白,空有故山谁故人。hán cuī xuě yǔ méi zhēng bái,kōng yǒu gù shān shuí gù rén。

雪晴归自湖团

韩淲

雪后溪山分外清,东风日丽转新晴。xuě hòu xī shān fēn wài qīng,dōng fēng rì lì zhuǎn xīn qíng。
水波隐隐游鱼影,木叶丛丛啼鸟声。shuǐ bō yǐn yǐn yóu yú yǐng,mù yè cóng cóng tí niǎo shēng。

雪晴归自湖团

韩淲

瓦沟残雪滴春风,剩水残山淡蔼中。wǎ gōu cán xuě dī chūn fēng,shèng shuǐ cán shān dàn ǎi zhōng。
禽鸟不知人意老,数声啼落野梅红。qín niǎo bù zhī rén yì lǎo,shù shēng tí luò yě méi hóng。

雪后

韩淲

涧谷冰霜踏雪行,不逢荷筱即僧清。jiàn gǔ bīng shuāng tà xuě xíng,bù féng hé xiǎo jí sēng qīng。
世间只解销金帐,羔酒无疑茗碗亨。shì jiān zhǐ jiě xiāo jīn zhàng,gāo jiǔ wú yí míng wǎn hēng。

雪后

韩淲

高卧从他有灞桥,荒涂横古树萧萧。gāo wò cóng tā yǒu bà qiáo,huāng tú héng gǔ shù xiāo xiāo。
冰溪一曲灵山底,密洒之间复乱飘。bīng xī yī qū líng shān dǐ,mì sǎ zhī jiān fù luàn piāo。