古诗词

书姜白石昔游诗后

韩淲

平生未踏洞庭野,亦不曾登南岳峰。píng shēng wèi tà dòng tíng yě,yì bù céng dēng nán yuè fēng。
因君谈旧游,恍如常相从。yīn jūn tán jiù yóu,huǎng rú cháng xiāng cóng。
江淮历历转湘浦,裘马意气传边烽。jiāng huái lì lì zhuǎn xiāng pǔ,qiú mǎ yì qì chuán biān fēng。
吾尝泛大江,只见匡庐松。wú cháng fàn dà jiāng,zhǐ jiàn kuāng lú sōng。
乘风醉卧帆影底,高浪直溅岚光浓。chéng fēng zuì wò fān yǐng dǐ,gāo làng zhí jiàn lán guāng nóng。
日暮泊船时,是时方严冬。rì mù pō chuán shí,shì shí fāng yán dōng。
雪花压船船背重,缆摇舵鼓声如钟。xuě huā yā chuán chuán bèi zhòng,lǎn yáo duò gǔ shēng rú zhōng。
当年意浅语不到,无句可写波涛舂。dāng nián yì qiǎn yǔ bù dào,wú jù kě xiě bō tāo chōng。
君诗乃如许,景物不易供。jūn shī nǎi rú xǔ,jǐng wù bù yì gōng。
尽归一毫端,状出三飞龙。jǐn guī yī háo duān,zhuàng chū sān fēi lóng。
人间胜处贵着眼,虽有此兴无由逢。rén jiān shèng chù guì zhe yǎn,suī yǒu cǐ xīng wú yóu féng。
钱唐山水亦自好,奈何薄宦难从容。qián táng shān shuǐ yì zì hǎo,nài hé báo huàn nán cóng róng。
南高北高一千丈,潮头日夜鸣灵踪。nán gāo běi gāo yī qiān zhàng,cháo tóu rì yè míng líng zōng。
应有隐者为识赏,青鞋布袜扶杖筇。yīng yǒu yǐn zhě wèi shí shǎng,qīng xié bù wà fú zhàng qióng。
君无诧彼我愧此,急还诗卷心徒忪。jūn wú chà bǐ wǒ kuì cǐ,jí hái shī juǎn xīn tú sōng。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

次韵五叔梅花

韩淲

千里民熙岁熟时,使君应为把芳卮。qiān lǐ mín xī suì shú shí,shǐ jūn yīng wèi bǎ fāng zhī。
浮香亭上诗成处,一片官梅意已知。fú xiāng tíng shàng shī chéng chù,yī piàn guān méi yì yǐ zhī。

次韵五叔梅花

韩淲

花仙依约艳轻腮,幽爽何由染世埃。huā xiān yī yuē yàn qīng sāi,yōu shuǎng hé yóu rǎn shì āi。
只道云阶连雾牖,岂知月观与风台。zhǐ dào yún jiē lián wù yǒu,qǐ zhī yuè guān yǔ fēng tái。

次韵五叔梅花

韩淲

江头千树白茫茫,空谷佳人未洗妆。jiāng tóu qiān shù bái máng máng,kōng gǔ jiā rén wèi xǐ zhuāng。
一曲霓裳舞初破,寿阳春色到宫嫱。yī qū ní shang wǔ chū pò,shòu yáng chūn sè dào gōng qiáng。

次韵五叔梅花

韩淲

细酌微吟苦未休,气酣名酒思方抽。xì zhuó wēi yín kǔ wèi xiū,qì hān míng jiǔ sī fāng chōu。
一年心事梅花白,留落江南第几州。yī nián xīn shì méi huā bái,liú luò jiāng nán dì jǐ zhōu。

次韵五叔梅花

韩淲

皂盖难忘近所稀,晚香初落少人知。zào gài nán wàng jìn suǒ xī,wǎn xiāng chū luò shǎo rén zhī。
讼庭既简无过酒,官路何嫌不到诗。sòng tíng jì jiǎn wú guò jiǔ,guān lù hé xián bù dào shī。

次韵五叔梅花

韩淲

孤静清新才半树,香凝兵卫独来时。gū jìng qīng xīn cái bàn shù,xiāng níng bīng wèi dú lái shí。
十诗说尽花间句,未必黄昏浅月知。shí shī shuō jǐn huā jiān jù,wèi bì huáng hūn qiǎn yuè zhī。

次韵子似梅花

韩淲

梅开诗就适相逢,一样精神别样容。méi kāi shī jiù shì xiāng féng,yī yàng jīng shén bié yàng róng。
只恐芬芳花易谢,诗人情性却无穷。zhǐ kǒng fēn fāng huā yì xiè,shī rén qíng xìng què wú qióng。

次韵子似梅花

韩淲

诗与梅花不易逢,凭谁能赋水边容。shī yǔ méi huā bù yì féng,píng shuí néng fù shuǐ biān róng。
涧声清浅流香去,笔力应须子细穷。jiàn shēng qīng qiǎn liú xiāng qù,bǐ lì yīng xū zi xì qióng。

次韵子似梅花

韩淲

雪里何如月下逢,一般景色一般容。xuě lǐ hé rú yuè xià féng,yī bān jǐng sè yī bān róng。
分明天地之尤物,便只枝梢画莫穷。fēn míng tiān dì zhī yóu wù,biàn zhǐ zhī shāo huà mò qióng。

次韵子似梅花

韩淲

时时觅句与香逢,看见春风上玉容。shí shí mì jù yǔ xiāng féng,kàn jiàn chūn fēng shàng yù róng。
兴熟归来眠纸帐,梦魂何处有诗穷。xīng shú guī lái mián zhǐ zhàng,mèng hún hé chù yǒu shī qióng。

正月初三日丁使君送三绝句梅诗

韩淲

浮香亭下几株梅,曾是宗英太守栽。fú xiāng tíng xià jǐ zhū méi,céng shì zōng yīng tài shǒu zāi。
宾主两魁黄阁老,发挥全待后贤来。bīn zhǔ liǎng kuí huáng gé lǎo,fā huī quán dài hòu xián lái。

正月初三日丁使君送三绝句梅诗

韩淲

敝庐幽涧自横斜,千骑行春见此花。bì lú yōu jiàn zì héng xié,qiān qí xíng chūn jiàn cǐ huā。
留与他年作佳话,公应犹记野人家。liú yǔ tā nián zuò jiā huà,gōng yīng yóu jì yě rén jiā。

正月初三日丁使君送三绝句梅诗

韩淲

轩前淡泊总生春,绝艳吹香更着人。xuān qián dàn pō zǒng shēng chūn,jué yàn chuī xiāng gèng zhe rén。
因古讽今宣德化,要令观听俗还新。yīn gǔ fěng jīn xuān dé huà,yào lìng guān tīng sú hái xīn。

十九日散步春浦因看山池梅花缤纷而酌

韩淲

晚香梅落小池春,老意闲随岁事新。wǎn xiāng méi luò xiǎo chí chūn,lǎo yì xián suí suì shì xīn。
山霭乍收斜日澹,一轩恰醉两三人。shān ǎi zhà shōu xié rì dàn,yī xuān qià zuì liǎng sān rén。

朱卿有绝句看梅之约次韵谢之

韩淲

当代儒魁不数人,纷纷胶胶孰知春。dāng dài rú kuí bù shù rén,fēn fēn jiāo jiāo shú zhī chūn。
诗来话起梅花约,一段风流意更真。shī lái huà qǐ méi huā yuē,yī duàn fēng liú yì gèng zhēn。