古诗词

书姜白石昔游诗后

韩淲

平生未踏洞庭野,亦不曾登南岳峰。píng shēng wèi tà dòng tíng yě,yì bù céng dēng nán yuè fēng。
因君谈旧游,恍如常相从。yīn jūn tán jiù yóu,huǎng rú cháng xiāng cóng。
江淮历历转湘浦,裘马意气传边烽。jiāng huái lì lì zhuǎn xiāng pǔ,qiú mǎ yì qì chuán biān fēng。
吾尝泛大江,只见匡庐松。wú cháng fàn dà jiāng,zhǐ jiàn kuāng lú sōng。
乘风醉卧帆影底,高浪直溅岚光浓。chéng fēng zuì wò fān yǐng dǐ,gāo làng zhí jiàn lán guāng nóng。
日暮泊船时,是时方严冬。rì mù pō chuán shí,shì shí fāng yán dōng。
雪花压船船背重,缆摇舵鼓声如钟。xuě huā yā chuán chuán bèi zhòng,lǎn yáo duò gǔ shēng rú zhōng。
当年意浅语不到,无句可写波涛舂。dāng nián yì qiǎn yǔ bù dào,wú jù kě xiě bō tāo chōng。
君诗乃如许,景物不易供。jūn shī nǎi rú xǔ,jǐng wù bù yì gōng。
尽归一毫端,状出三飞龙。jǐn guī yī háo duān,zhuàng chū sān fēi lóng。
人间胜处贵着眼,虽有此兴无由逢。rén jiān shèng chù guì zhe yǎn,suī yǒu cǐ xīng wú yóu féng。
钱唐山水亦自好,奈何薄宦难从容。qián táng shān shuǐ yì zì hǎo,nài hé báo huàn nán cóng róng。
南高北高一千丈,潮头日夜鸣灵踪。nán gāo běi gāo yī qiān zhàng,cháo tóu rì yè míng líng zōng。
应有隐者为识赏,青鞋布袜扶杖筇。yīng yǒu yǐn zhě wèi shí shǎng,qīng xié bù wà fú zhàng qióng。
君无诧彼我愧此,急还诗卷心徒忪。jūn wú chà bǐ wǒ kuì cǐ,jí hái shī juǎn xīn tú sōng。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

九日次韵次公

韩淲

水南著我登高处,风急山篱带薄云。shuǐ nán zhù wǒ dēng gāo chù,fēng jí shān lí dài báo yún。
从昔骚人爱重九,冥鸿天际有遗音。cóng xī sāo rén ài zhòng jiǔ,míng hóng tiān jì yǒu yí yīn。

九日次韵次公

韩淲

纷纷下视三家市,人物悲欢逐年岁。fēn fēn xià shì sān jiā shì,rén wù bēi huān zhú nián suì。
吾侪秃发帽檐斜,不见黄花也须醉。wú chái tū fā mào yán xié,bù jiàn huáng huā yě xū zuì。

昌甫诗来言九日是悼亡之日因答和及紫芝是日过城下

韩淲

玉山何许两峰高,不特云藏雾亦韬。yù shān hé xǔ liǎng fēng gāo,bù tè yún cáng wù yì tāo。
可惜敝庐城郭浅,心蓬徒使目还蒿。kě xī bì lú chéng guō qiǎn,xīn péng tú shǐ mù hái hāo。

昌甫诗来言九日是悼亡之日因答和及紫芝是日过城下

韩淲

紫芝九日上杭都,溪馆经从说大苏。zǐ zhī jiǔ rì shàng háng dōu,xī guǎn jīng cóng shuō dà sū。
摇落风霜为搔首,病馀真是我非夫。yáo luò fēng shuāng wèi sāo shǒu,bìng yú zhēn shì wǒ fēi fū。

昌甫诗来言九日是悼亡之日因答和及紫芝是日过城下

韩淲

佳辰人物本难俱,事事虽非景不殊。jiā chén rén wù běn nán jù,shì shì suī fēi jǐng bù shū。
君既悼亡应感旧,细看那复嗅茱萸。jūn jì dào wáng yīng gǎn jiù,xì kàn nà fù xiù zhū yú。

昌甫诗来言九日是悼亡之日因答和及紫芝是日过城下

韩淲

黄落山川亦变衰,平生高李吹台诗。huáng luò shān chuān yì biàn shuāi,píng shēng gāo lǐ chuī tái shī。
秋来季月溪南路,独往空歌宋玉悲。qiū lái jì yuè xī nán lù,dú wǎng kōng gē sòng yù bēi。

九日范伯升惠诗连伯玉丈有和句皆道先公平昔登高事感而次韵

韩淲

诗来增我思亲念,愁对秋山气象高。shī lái zēng wǒ sī qīn niàn,chóu duì qiū shān qì xiàng gāo。
糁糁黄花惊节物,东篱徒有鬓萧骚。sǎn sǎn huáng huā jīng jié wù,dōng lí tú yǒu bìn xiāo sāo。

九日范伯升惠诗连伯玉丈有和句皆道先公平昔登高事感而次韵

韩淲

尘土装怀不可论,伤心夏凊与冬温。chén tǔ zhuāng huái bù kě lùn,shāng xīn xià qìng yǔ dōng wēn。
西风南涧萧萧竹,犹有范翁时到门。xī fēng nán jiàn xiāo xiāo zhú,yóu yǒu fàn wēng shí dào mén。

次韵昌甫所赋癞可瘦权且言去岁到白鹿洞

韩淲

踏雪寻僧已是诗,更将书册试同披。tà xuě xún sēng yǐ shì shī,gèng jiāng shū cè shì tóng pī。
名高直隐江西社,五字非君熟和斯。míng gāo zhí yǐn jiāng xī shè,wǔ zì fēi jūn shú hé sī。

次韵昌甫所赋癞可瘦权且言去岁到白鹿洞

韩淲

当年权可气横秋,此日匡山亦雪不。dāng nián quán kě qì héng qiū,cǐ rì kuāng shān yì xuě bù。
莫恨禅床人寂寂,可论书院鹿呦呦。mò hèn chán chuáng rén jì jì,kě lùn shū yuàn lù yōu yōu。

李季章参政寄近作绝句次韵答之

韩淲

谁家绿展窗前叶,何物清成池上花。shuí jiā lǜ zhǎn chuāng qián yè,hé wù qīng chéng chí shàng huā。
叹息陶斯为模写,要须随兴寄无涯。tàn xī táo sī wèi mó xiě,yào xū suí xīng jì wú yá。

李季章参政寄近作绝句次韵答之

韩淲

华发差差从满颠,形神才释自蹁跹。huá fā chà chà cóng mǎn diān,xíng shén cái shì zì pián xiān。
角巾东路浑常事,便驾柴车亦可怜。jiǎo jīn dōng lù hún cháng shì,biàn jià chái chē yì kě lián。

李季章参政寄近作绝句次韵答之

韩淲

秋深剩有十分凉,好理平生书传香。qiū shēn shèng yǒu shí fēn liáng,hǎo lǐ píng shēng shū chuán xiāng。
见说江西多胜士,吟成风雨近重阳。jiàn shuō jiāng xī duō shèng shì,yín chéng fēng yǔ jìn zhòng yáng。

李季章参政寄近作绝句次韵答之

韩淲

得将胶扰一身藏,吴是他乡蜀故乡。dé jiāng jiāo rǎo yī shēn cáng,wú shì tā xiāng shǔ gù xiāng。
从昔衰荣无定在,山林钟鼎两俱长。cóng xī shuāi róng wú dìng zài,shān lín zhōng dǐng liǎng jù zhǎng。

李季章参政寄近作绝句次韵答之

韩淲

禅门底用金仙偈,道室空多玉笈书。chán mén dǐ yòng jīn xiān jì,dào shì kōng duō yù jí shū。
知我者希斯我贵,身心如此可踟躇。zhī wǒ zhě xī sī wǒ guì,shēn xīn rú cǐ kě chí chú。