古诗词

霜寒

韩淲

冱寒日日霜如雪,地土缩高砖石裂。hù hán rì rì shuāng rú xuě,dì tǔ suō gāo zhuān shí liè。
板桥积厚滑难干,林叶有同装玉屑。bǎn qiáo jī hòu huá nán gàn,lín yè yǒu tóng zhuāng yù xiè。
朝来负暄殊不暖,过午欲晡冰更结。cháo lái fù xuān shū bù nuǎn,guò wǔ yù bū bīng gèng jié。
无风亦觉气酸然,只是水边梅影别。wú fēng yì jué qì suān rán,zhǐ shì shuǐ biān méi yǐng bié。
一冬既雷仍既雨,仅可得晴霜未绝。yī dōng jì léi réng jì yǔ,jǐn kě dé qíng shuāng wèi jué。
家贫无人去拾柴,白屋何由生暖热。jiā pín wú rén qù shí chái,bái wū hé yóu shēng nuǎn rè。
且拥败絮莫出门,欲赋江梅诗转拙。qiě yōng bài xù mò chū mén,yù fù jiāng méi shī zhuǎn zhuō。
细思雨霜岂常霜,须见阳和变时节。xì sī yǔ shuāng qǐ cháng shuāng,xū jiàn yáng hé biàn shí jié。
待他春色到人间,定自忘之都弗说。dài tā chūn sè dào rén jiān,dìng zì wàng zhī dōu fú shuō。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

次韵景瑜

韩淲

放身沧海畏人知,除却梅花未欠诗。fàng shēn cāng hǎi wèi rén zhī,chú què méi huā wèi qiàn shī。
醉固浑涵醒更爽,我生何特不儿嬉。zuì gù hún hán xǐng gèng shuǎng,wǒ shēng hé tè bù ér xī。

次韵景瑜

韩淲

幽深挈杖信偏宜,更酌新词翡翠卮。yōu shēn qiè zhàng xìn piān yí,gèng zhuó xīn cí fěi cuì zhī。
带郭路随寒水断,雪松云竹见藩篱。dài guō lù suí hán shuǐ duàn,xuě sōng yún zhú jiàn fān lí。

次韵

韩淲

风竹雪花建檐瓴,只道愁霖耳畔鸣。fēng zhú xuě huā jiàn yán líng,zhǐ dào chóu lín ěr pàn míng。
破晓起来林影动,一山禽鸟已春声。pò xiǎo qǐ lái lín yǐng dòng,yī shān qín niǎo yǐ chūn shēng。

次韵

韩淲

纸窗平旦欲熹微,数挽颠之任短衣。zhǐ chuāng píng dàn yù xī wēi,shù wǎn diān zhī rèn duǎn yī。
只恐有诗无落句,雪车冰柱古来稀。zhǐ kǒng yǒu shī wú luò jù,xuě chē bīng zhù gǔ lái xī。

次韵

韩淲

北邙新旧只累累,何惜心怀不醉归。běi máng xīn jiù zhǐ lèi lèi,hé xī xīn huái bù zuì guī。
是处人家作寒食,海棠初发杏花飞。shì chù rén jiā zuò hán shí,hǎi táng chū fā xìng huā fēi。

次韵

韩淲

破晓鸣钲催彩舫,近昏吹笛认旗亭。pò xiǎo míng zhēng cuī cǎi fǎng,jìn hūn chuī dí rèn qí tíng。
诗人也作联翩去,只此游人眼觉醒。shī rén yě zuò lián piān qù,zhǐ cǐ yóu rén yǎn jué xǐng。

次韵

韩淲

太湖渺渺浸苏台,云白天青万里开。tài hú miǎo miǎo jìn sū tái,yún bái tiān qīng wàn lǐ kāi。
莫道吴中非乐土,南人多是北人来。mò dào wú zhōng fēi lè tǔ,nán rén duō shì běi rén lái。

次韵仲至腊梅水仙

韩淲

吾家同出郓州梁,冷落江南各一房。wú jiā tóng chū yùn zhōu liáng,lěng luò jiāng nán gè yī fáng。
梅下水仙京洛种,吟成应话故园香。méi xià shuǐ xiān jīng luò zhǒng,yín chéng yīng huà gù yuán xiāng。

次韵绍之

韩淲

风送潮回沙地乾,船头山色自相看。fēng sòng cháo huí shā dì qián,chuán tóu shān sè zì xiāng kàn。
凤城回首三年梦,一笑新秋转薄寒。fèng chéng huí shǒu sān nián mèng,yī xiào xīn qiū zhuǎn báo hán。

次韵彦章三首

韩淲

三篇怀友赋新诗,浑是经书有德辞。sān piān huái yǒu fù xīn shī,hún shì jīng shū yǒu dé cí。
须信胸中本泾渭,交游不为俗推移。xū xìn xiōng zhōng běn jīng wèi,jiāo yóu bù wèi sú tuī yí。

次韵彦章三首

韩淲

展转寻思读此诗,情文俱尽见于辞。zhǎn zhuǎn xún sī dú cǐ shī,qíng wén jù jǐn jiàn yú cí。
为公行坐沉吟久,不觉床间日影移。wèi gōng xíng zuò chén yín jiǔ,bù jué chuáng jiān rì yǐng yí。

次韵彦章三首

韩淲

恨无佳句答情诗,搔首如何措一辞。hèn wú jiā jù dá qíng shī,sāo shǒu rú hé cuò yī cí。
知道春风动归思,篮舆山路想频移。zhī dào chūn fēng dòng guī sī,lán yú shān lù xiǎng pín yí。

次韵昌父十首

韩淲

休论玉蕊发唐昌,入眼何能易比量。xiū lùn yù ruǐ fā táng chāng,rù yǎn hé néng yì bǐ liàng。
晓露未收寒露下,无风亦自有幽香。xiǎo lù wèi shōu hán lù xià,wú fēng yì zì yǒu yōu xiāng。

次韵昌父十首

韩淲

风前月底尽幽通,影落香濡杖履中。fēng qián yuè dǐ jǐn yōu tōng,yǐng luò xiāng rú zhàng lǚ zhōng。
几度吟来吟不尽,但知老树更穹窿。jǐ dù yín lái yín bù jǐn,dàn zhī lǎo shù gèng qióng lóng。

次韵昌父十首

韩淲

未开宜雨落宜烟,只占山岩已自贤。wèi kāi yí yǔ luò yí yān,zhǐ zhàn shān yán yǐ zì xián。
白石中间写泉水,何须物外觅花仙。bái shí zhōng jiān xiě quán shuǐ,hé xū wù wài mì huā xiān。