古诗词

斯远作冷语甚佳以其富贵神仙中致非畸人山泽所宜戏次韵柬之

韩淲

飞流作枕山作屏,采薇散发神气宁。fēi liú zuò zhěn shān zuò píng,cǎi wēi sàn fā shén qì níng。
岩扉无人昼长扃,几回午梦惊独醒。yán fēi wú rén zhòu zhǎng jiōng,jǐ huí wǔ mèng jīng dú xǐng。
水边石上草自馨,岚光近散远以凝。shuǐ biān shí shàng cǎo zì xīn,lán guāng jìn sàn yuǎn yǐ níng。
长飙撼树时静听,洒然尘销天籁清。zhǎng biāo hàn shù shí jìng tīng,sǎ rán chén xiāo tiān lài qīng。
幽禽刷羽飞来轻,泉源舞荇声泠泠。yōu qín shuā yǔ fēi lái qīng,quán yuán wǔ xìng shēng líng líng。
殷雷收暑甘雨零,碧落乍空鹳且鸣。yīn léi shōu shǔ gān yǔ líng,bì luò zhà kōng guàn qiě míng。
闲身无用心太平,试琢新语朱弦声。xián shēn wú yòng xīn tài píng,shì zuó xīn yǔ zhū xián shēng。
世俗所为吾不应,因君诗来如饮冰。shì sú suǒ wèi wú bù yīng,yīn jūn shī lái rú yǐn bīng。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

赵太社出示夕月斋宫所作次韵报之

韩淲

年时过我涧之南,寂寞宽闲所共堪。nián shí guò wǒ jiàn zhī nán,jì mò kuān xián suǒ gòng kān。
此道吾侪非自苦,人情物态是谁谙。cǐ dào wú chái fēi zì kǔ,rén qíng wù tài shì shuí ān。
灰心纵惜形容变,糊口犹图齿颊甘。huī xīn zòng xī xíng róng biàn,hú kǒu yóu tú chǐ jiá gān。
且和湖边夕月句,老生无奈只常谈。qiě hé hú biān xī yuè jù,lǎo shēng wú nài zhǐ cháng tán。

次韵宋倅

韩淲

见说空堂舍盖公,秋深得雨庆时丰。jiàn shuō kōng táng shě gài gōng,qiū shēn dé yǔ qìng shí fēng。
唤回旧观十年外,聚集清流一座中。huàn huí jiù guān shí nián wài,jù jí qīng liú yī zuò zhōng。
台映玉峰归独鹤,城依冰水下孤鸿。tái yìng yù fēng guī dú hè,chéng yī bīng shuǐ xià gū hóng。
只消满把篱边菊,宾主风流意已通。zhǐ xiāo mǎn bǎ lí biān jú,bīn zhǔ fēng liú yì yǐ tōng。

次韵宋倅

韩淲

海内交游不数公,又吟名胜句何丰。hǎi nèi jiāo yóu bù shù gōng,yòu yín míng shèng jù hé fēng。
锦囊忽到溪山下,绣段争看涧谷中。jǐn náng hū dào xī shān xià,xiù duàn zhēng kàn jiàn gǔ zhōng。
落拓自惊随野马,凄凉何止听宾鸿。luò tuò zì jīng suí yě mǎ,qī liáng hé zhǐ tīng bīn hóng。
高斋容我陪珠履,不信穷途有路通。gāo zhāi róng wǒ péi zhū lǚ,bù xìn qióng tú yǒu lù tōng。

次韵元要陪仓使张园

韩淲

春闲有客伴遨头,应喜园亭处处幽。chūn xián yǒu kè bàn áo tóu,yīng xǐ yuán tíng chù chù yōu。
晴日暖风花影外,清歌妙舞酒船浮。qíng rì nuǎn fēng huā yǐng wài,qīng gē miào wǔ jiǔ chuán fú。
牢笼好景开诗胆,爱惜流光入醉眸。láo lóng hǎo jǐng kāi shī dǎn,ài xī liú guāng rù zuì móu。
珍重苏门两君子,至今人物尚同游。zhēn zhòng sū mén liǎng jūn zi,zhì jīn rén wù shàng tóng yóu。

次韵昌甫所寄

韩淲

别后连绵好句来,朗哦深视百千回。bié hòu lián mián hǎo jù lái,lǎng ó shēn shì bǎi qiān huí。
穷通身外庸何恨,生死人间信可哀。qióng tōng shēn wài yōng hé hèn,shēng sǐ rén jiān xìn kě āi。
公既爱闲常隐几,我方疮楚未持杯。gōng jì ài xián cháng yǐn jǐ,wǒ fāng chuāng chǔ wèi chí bēi。
涧梅点点从教白,春到章泉花自催。jiàn méi diǎn diǎn cóng jiào bái,chūn dào zhāng quán huā zì cuī。

次韵昌甫所寄

韩淲

飞舞醯鸡只瓮天,何知老壮与穷坚。fēi wǔ xī jī zhǐ wèng tiān,hé zhī lǎo zhuàng yǔ qióng jiān。
于今之世宜咸若,从古之贤定复然。yú jīn zhī shì yí xián ruò,cóng gǔ zhī xián dìng fù rán。
荷尽菊残非一日,草深地僻几多年。hé jǐn jú cán fēi yī rì,cǎo shēn dì pì jǐ duō nián。
吟窗明暗霜须雪,苟亦无言岂舍旃。yín chuāng míng àn shuāng xū xuě,gǒu yì wú yán qǐ shě zhān。

次韵昌甫所寄

韩淲

催景阴阳长短宵,天回星纪又玄枵。cuī jǐng yīn yáng zhǎng duǎn xiāo,tiān huí xīng jì yòu xuán xiāo。
霜寒草野真无恶,雨湿禾场正不聊。shuāng hán cǎo yě zhēn wú è,yǔ shī hé chǎng zhèng bù liáo。
薄晚固宜山色远,经冬犹未水痕销。báo wǎn gù yí shān sè yuǎn,jīng dōng yóu wèi shuǐ hén xiāo。
私家一饱官何恤,寂寂闲中岁月飘。sī jiā yī bǎo guān hé xù,jì jì xián zhōng suì yuè piāo。

次韵昌甫

韩淲

香来桂树丛生处,招隐其如怀玉东。xiāng lái guì shù cóng shēng chù,zhāo yǐn qí rú huái yù dōng。
白发满头唯我独,清诗脱手几人同。bái fā mǎn tóu wéi wǒ dú,qīng shī tuō shǒu jǐ rén tóng。
影摇明净云间月,声滴幽微雨后风。yǐng yáo míng jìng yún jiān yuè,shēng dī yōu wēi yǔ hòu fēng。
秋以此花相劳苦,世涂谁拙又谁工。qiū yǐ cǐ huā xiāng láo kǔ,shì tú shuí zhuō yòu shuí gōng。

次韵昌甫

韩淲

故人北客今多少,但愿上下常相随。gù rén běi kè jīn duō shǎo,dàn yuàn shàng xià cháng xiāng suí。
比时一出得聚首,此日独居还和诗。bǐ shí yī chū dé jù shǒu,cǐ rì dú jū hái hé shī。
我家父祖不相见,君家兄弟诚所思。wǒ jiā fù zǔ bù xiāng jiàn,jūn jiā xiōng dì chéng suǒ sī。
玉溪屈指已三世,霜风落叶吹疏篱。yù xī qū zhǐ yǐ sān shì,shuāng fēng luò yè chuī shū lí。

次韵昌甫

韩淲

既贫且病是今年,容貌音声亦变迁。jì pín qiě bìng shì jīn nián,róng mào yīn shēng yì biàn qiān。
纵起步趋终倦矣,讷于言语每颓然。zòng qǐ bù qū zhōng juàn yǐ,nè yú yán yǔ měi tuí rán。
秋凉颇似如人意,月好翻能搅我眠。qiū liáng pǒ shì rú rén yì,yuè hǎo fān néng jiǎo wǒ mián。
试把闲情和佳句,瑞峰何处入章泉。shì bǎ xián qíng hé jiā jù,ruì fēng hé chù rù zhāng quán。

次韵昌甫

韩淲

秋来风叶已纷披,景到怀人意可知。qiū lái fēng yè yǐ fēn pī,jǐng dào huái rén yì kě zhī。
时泰果能同道泰,行危何必更身危。shí tài guǒ néng tóng dào tài,xíng wēi hé bì gèng shēn wēi。
独怜水后浑休说,相与山间是寄诗。dú lián shuǐ hòu hún xiū shuō,xiāng yǔ shān jiān shì jì shī。
空眄庭柯又如许,彼陶终是得颜怡。kōng miǎn tíng kē yòu rú xǔ,bǐ táo zhōng shì dé yán yí。

次韵昌甫

韩淲

我圃虽荒亦有梅,云何也会待春回。wǒ pǔ suī huāng yì yǒu méi,yún hé yě huì dài chūn huí。
寻香逐色从头数,弄蕊攀条着眼催。xún xiāng zhú sè cóng tóu shù,nòng ruǐ pān tiáo zhe yǎn cuī。
老境隙光真野马,新年律琯已飞灰。lǎo jìng xì guāng zhēn yě mǎ,xīn nián lǜ guǎn yǐ fēi huī。
一枝千树俱能尔,莫负尊前得句来。yī zhī qiān shù jù néng ěr,mò fù zūn qián dé jù lái。

次韵昌甫

韩淲

交游零落旧同盟,望望章泉共此情。jiāo yóu líng luò jiù tóng méng,wàng wàng zhāng quán gòng cǐ qíng。
病后如斯犹得句,老来应不要知名。bìng hòu rú sī yóu dé jù,lǎo lái yīng bù yào zhī míng。
久于朝市闹中住,便合山林静处行。jiǔ yú cháo shì nào zhōng zhù,biàn hé shān lín jìng chù xíng。
今岁雪多梅更好,巡檐宜与细逢迎。jīn suì xuě duō méi gèng hǎo,xún yán yí yǔ xì féng yíng。

次韵昌甫

韩淲

看梅动是隔年期,僧寺逢花正此时。kàn méi dòng shì gé nián qī,sēng sì féng huā zhèng cǐ shí。
火拨白灰相对榻,酒倾清醥亦盈卮。huǒ bō bái huī xiāng duì tà,jiǔ qīng qīng piǎo yì yíng zhī。
幽幽寒事空如梦,历历闲情独寄诗。yōu yōu hán shì kōng rú mèng,lì lì xián qíng dú jì shī。
怜我倦游还薄宦,南枝和雪又纷披。lián wǒ juàn yóu hái báo huàn,nán zhī hé xuě yòu fēn pī。

次韵昌甫

韩淲

何处逢人可共杯,老来空觉岁时催。hé chù féng rén kě gòng bēi,lǎo lái kōng jué suì shí cuī。
门前涂路无芳草,山里林园欲放梅。mén qián tú lù wú fāng cǎo,shān lǐ lín yuán yù fàng méi。
残雪未消经小至,繁霜犹冻待春回。cán xuě wèi xiāo jīng xiǎo zhì,fán shuāng yóu dòng dài chūn huí。
好诗寄自章泉水,起我寒心一寸灰。hǎo shī jì zì zhāng quán shuǐ,qǐ wǒ hán xīn yī cùn huī。