古诗词

吴判官野阁诗述先公甚勤次韵谢之

韩淲

我登野阁思过庭,吻角欲语徒悲鸣。wǒ dēng yě gé sī guò tíng,wěn jiǎo yù yǔ tú bēi míng。
丽谯西池水木秀,当年手种年年生。lì qiáo xī chí shuǐ mù xiù,dāng nián shǒu zhǒng nián nián shēng。
五六十春几交印,幕画英游应接轫。wǔ liù shí chūn jǐ jiāo yìn,mù huà yīng yóu yīng jiē rèn。
由来感旧谁发挥,龙光斗牛知令问。yóu lái gǎn jiù shuí fā huī,lóng guāng dòu niú zhī lìng wèn。
诗来唤醒醉梦中,一日好事传江东。shī lái huàn xǐng zuì mèng zhōng,yī rì hǎo shì chuán jiāng dōng。
吴公治行天下美,隐然盖本西汉风。wú gōng zhì xíng tiān xià měi,yǐn rán gài běn xī hàn fēng。
大抵轩窗数间屋,雅俗升沉堪踯躅。dà dǐ xuān chuāng shù jiān wū,yǎ sú shēng chén kān zhí zhú。
光前绝后得名章,便觉流芳争诵读。guāng qián jué hòu dé míng zhāng,biàn jué liú fāng zhēng sòng dú。
夕阳淡月色朦胧,想公退食书自工。xī yáng dàn yuè sè méng lóng,xiǎng gōng tuì shí shū zì gōng。
黄卷之间欠伸处,催煎茶碗呼家童。huáng juǎn zhī jiān qiàn shēn chù,cuī jiān chá wǎn hū jiā tóng。
妙声直启重玄钥,惠徼先君宁苟作。miào shēng zhí qǐ zhòng xuán yào,huì jiǎo xiān jūn níng gǒu zuò。
其孤衰微但下拜,犹向霜天辱杯酌。qí gū shuāi wēi dàn xià bài,yóu xiàng shuāng tiān rǔ bēi zhuó。

韩淲

宋信州上饶人,字仲止,号涧泉。韩元吉子。清高绝俗,恬于荣利。入仕不久即归,一意以吟咏为事。与同时赵蕃号章泉者并有诗名,时称二泉。有《涧泉日记》、《涧泉集》。 韩淲的作品>>

猜您喜欢

情话堂

韩淲

赵记发旧观,俞孙新作堂。zhào jì fā jiù guān,yú sūn xīn zuò táng。
是岂无他人,亲戚意差长。shì qǐ wú tā rén,qīn qī yì chà zhǎng。

有竹堂

韩淲

坡翁一转语,不但为竹设。pō wēng yī zhuǎn yǔ,bù dàn wèi zhú shè。
俗子尘污人,夏簟落苍雪。sú zi chén wū rén,xià diàn luò cāng xuě。

跨鹤台

韩淲

道人白鹤庵,绝顶似仙家。dào rén bái hè ān,jué dǐng shì xiān jiā。
寻幽得台城,杳杳入青霞。xún yōu dé tái chéng,yǎo yǎo rù qīng xiá。

南台

韩淲

木老地平静,直北万家城。mù lǎo dì píng jìng,zhí běi wàn jiā chéng。
小立兴怀处,凭高眼更明。xiǎo lì xīng huái chù,píng gāo yǎn gèng míng。

禅月台

韩淲

此台已芜没,禅月彼一时。cǐ tái yǐ wú méi,chán yuè bǐ yī shí。
得句僧窗下,空留洗墨池。dé jù sēng chuāng xià,kōng liú xǐ mò chí。

题朱直学竹轩

韩淲

裂石作翠竹,秋风生晚凉。liè shí zuò cuì zhú,qiū fēng shēng wǎn liáng。
政须人啸咏,应记我行藏。zhèng xū rén xiào yǒng,yīng jì wǒ xíng cáng。

横碧轩

韩淲

文清来此地,留下横碧轩。wén qīng lái cǐ dì,liú xià héng bì xuān。
寂寂今无主,空山起夕烟。jì jì jīn wú zhǔ,kōng shān qǐ xī yān。

无尽藏

韩淲

善继人之志,肯堂思其艰。shàn jì rén zhī zhì,kěn táng sī qí jiān。
此意自无尽,风月敬亭山。cǐ yì zì wú jǐn,fēng yuè jìng tíng shān。

小集清晖阁因唤渡把酒昌甫倏至

韩淲

小醉清晖阁,横江更一杯。xiǎo zuì qīng huī gé,héng jiāng gèng yī bēi。
远山寒日晚,诗老忽然来。yuǎn shān hán rì wǎn,shī lǎo hū rán lái。

樗亭

韩淲

筑亭以樗名,平生无宦情。zhù tíng yǐ chū míng,píng shēng wú huàn qíng。
寥寥千载人,感慨闻风声。liáo liáo qiān zài rén,gǎn kǎi wén fēng shēng。

如庵

韩淲

静深堂奥间,真如公所庵。jìng shēn táng ào jiān,zhēn rú gōng suǒ ān。
谁谓平生心,可以禅境参。shuí wèi píng shēng xīn,kě yǐ chán jìng cān。

山简习池游诗

韩淲

拍手儿童笑,山公倒接䍦。pāi shǒu ér tóng xiào,shān gōng dào jiē lí。
举鞭无限意,今古少人知。jǔ biān wú xiàn yì,jīn gǔ shǎo rén zhī。

十三日诵水生挑菜渚烟湿落梅村之句成诗十首

韩淲

夜来微雨过,涧谷生春水。yè lái wēi yǔ guò,jiàn gǔ shēng chūn shuǐ。
土脉肥荠苗,烟痕带梅蕊。tǔ mài féi jì miáo,yān hén dài méi ruǐ。

十三日诵水生挑菜渚烟湿落梅村之句成诗十首

韩淲

元宵天气好,梅谢荠还生。yuán xiāo tiān qì hǎo,méi xiè jì hái shēng。
野水浮烟雨,孤村带鸟声。yě shuǐ fú yān yǔ,gū cūn dài niǎo shēng。

十三日诵水生挑菜渚烟湿落梅村之句成诗十首

韩淲

柱杖墙阴润,闲寻荠菜挑。zhù zhàng qiáng yīn rùn,xián xún jì cài tiāo。
不禁芳草外,初日下梅梢。bù jìn fāng cǎo wài,chū rì xià méi shāo。