古诗词

饯梅

许棐

十日九风雪,差见今春寒。shí rì jiǔ fēng xuě,chà jiàn jīn chūn hán。
梅花办归计,一点心欲酸。méi huā bàn guī jì,yī diǎn xīn yù suān。
所秉太孤洁,有此末路难。suǒ bǐng tài gū jié,yǒu cǐ mò lù nán。
来年复相见,一笑贺平安。lái nián fù xiāng jiàn,yī xiào hè píng ān。

许棐

许棐fěi(?~1249)字忱夫,一字枕父,号梅屋。海盐人(今属浙江)。生卒年均不详,约宋理宗宝庆初前后在世。嘉熙中(公元1239年左右)隐于秦溪,筑小庄于溪北,植梅于屋之四檐,号曰梅屋。四壁储书数千卷,中悬白居易、苏轼二像事之。 许棐的作品>>

猜您喜欢

帕子

许棐

万缕纵横如妾恨,一方轻薄似郎恩。wàn lǚ zòng héng rú qiè hèn,yī fāng qīng báo shì láng ēn。
多时不系纤腰舞,却对花前拭泪痕。duō shí bù xì xiān yāo wǔ,què duì huā qián shì lèi hén。

晚泊临平

许棐

晚卸风帆泊市桥,税亭民屋总萧条。wǎn xiè fēng fān pō shì qiáo,shuì tíng mín wū zǒng xiāo tiáo。
秦封不到河边柳,送往迎来枉折腰。qín fēng bù dào hé biān liǔ,sòng wǎng yíng lái wǎng zhé yāo。

秋江渔父

许棐

小舟轻似一鸥飞,恋月随风惯不归。xiǎo zhōu qīng shì yī ōu fēi,liàn yuè suí fēng guàn bù guī。
困卧芦花深雪里,夜寒添盖旧蓑衣。kùn wò lú huā shēn xuě lǐ,yè hán tiān gài jiù suō yī。

山间

许棐

趁得山间笋蕨春,借厨烹煮自吹薪。chèn dé shān jiān sǔn jué chūn,jiè chú pēng zhǔ zì chuī xīn。
倩谁分我杯羹去,寄与中朝食肉人。qiàn shuí fēn wǒ bēi gēng qù,jì yǔ zhōng cháo shí ròu rén。

雪晓

许棐

腊雪连宵接晓飞,锦衾公子未曾知。là xuě lián xiāo jiē xiǎo fēi,jǐn qīn gōng zi wèi céng zhī。
起来携杖敲梅树,扶得轻盈压损枝。qǐ lái xié zhàng qiāo méi shù,fú dé qīng yíng yā sǔn zhī。

闺怨五首

许棐

眉锁从春不暂开,懒移心事向妆台。méi suǒ cóng chūn bù zàn kāi,lǎn yí xīn shì xiàng zhuāng tái。
恩情恰似残花片,去逐东流更不回。ēn qíng qià shì cán huā piàn,qù zhú dōng liú gèng bù huí。

闺怨五首

许棐

别后相思瘦玉肌,不堪重著看花衣。bié hòu xiāng sī shòu yù jī,bù kān zhòng zhù kàn huā yī。
恨君得似梁间燕,社日辞家社日归。hèn jūn dé shì liáng jiān yàn,shè rì cí jiā shè rì guī。

闺怨五首

许棐

月引庭花影上窗,闷和簪朵卧空床。yuè yǐn tíng huā yǐng shàng chuāng,mèn hé zān duǒ wò kōng chuáng。
春寒翠被无人共,闲却熏炉一字香。chūn hán cuì bèi wú rén gòng,xián què xūn lú yī zì xiāng。

闺怨五首

许棐

离愁一点浓如黛,强把金篦扫不开。lí chóu yī diǎn nóng rú dài,qiáng bǎ jīn bì sǎo bù kāi。
新月几番呈巧样,薄情夫婿未归来。xīn yuè jǐ fān chéng qiǎo yàng,báo qíng fū xù wèi guī lái。

闺怨五首

许棐

小院东风去住中,春愁元不隔帘栊。xiǎo yuàn dōng fēng qù zhù zhōng,chūn chóu yuán bù gé lián lóng。
自家颜色凋零尽,却对花枝惜堕红。zì jiā yán sè diāo líng jǐn,què duì huā zhī xī duò hóng。

枯荷

许棐

万柄绿荷衰飒尽,雨中无可盖眠鸥。wàn bǐng lǜ hé shuāi sà jǐn,yǔ zhōng wú kě gài mián ōu。
当时乍叠青钱满,肯信池塘有暮秋。dāng shí zhà dié qīng qián mǎn,kěn xìn chí táng yǒu mù qiū。

真珠园

许棐

芭蕉叶上题诗字,雨后来看半不全。bā jiāo yè shàng tí shī zì,yǔ hòu lái kàn bàn bù quán。
馀湿未胜浓墨补,且携卮酒到花前。yú shī wèi shèng nóng mò bǔ,qiě xié zhī jiǔ dào huā qián。

湖边

许棐

湖边开到木芙蓉,攘尽荷花十里红。hú biān kāi dào mù fú róng,rǎng jǐn hé huā shí lǐ hóng。
红蓼莫惭颜色浅,荣枯同是一秋风。hóng liǎo mò cán yán sè qiǎn,róng kū tóng shì yī qiū fēng。

读南岳新稿

许棐

春来游未遍湖山,已是风光一半残。chūn lái yóu wèi biàn hú shān,yǐ shì fēng guāng yī bàn cán。
细把刘郎诗读后,莺花虽好不须看。xì bǎ liú láng shī dú hòu,yīng huā suī hǎo bù xū kàn。

许棐

墙头新露一枝红,压尽隋人万彩工。qiáng tóu xīn lù yī zhī hóng,yā jǐn suí rén wàn cǎi gōng。
香艳便栖云鬓老,也胜飘泊晚西风。xiāng yàn biàn qī yún bìn lǎo,yě shèng piāo pō wǎn xī fēng。