古诗词

折杨柳

王铚

手拗杨柳赠行人,情条恨叶江南春。shǒu ǎo yáng liǔ zèng xíng rén,qíng tiáo hèn yè jiāng nán chūn。
朦胧疏烟湿芳草,摇落微风生白蘋。méng lóng shū yān shī fāng cǎo,yáo luò wēi fēng shēng bái píng。
长亭短亭销离魂,古情不尽今情新。zhǎng tíng duǎn tíng xiāo lí hún,gǔ qíng bù jǐn jīn qíng xīn。
一声骊歌几声哭,行人去后春江绿。yī shēng lí gē jǐ shēng kū,xíng rén qù hòu chūn jiāng lǜ。
歌哭相杂江水头,相看不发情何属。gē kū xiāng zá jiāng shuǐ tóu,xiāng kàn bù fā qíng hé shǔ。
江河到海有穷日,轮蹄行路无已时。jiāng hé dào hǎi yǒu qióng rì,lún tí xíng lù wú yǐ shí。
路傍杨柳折已尽,东风再换明年枝。lù bàng yáng liǔ zhé yǐ jǐn,dōng fēng zài huàn míng nián zhī。

王铚

王铚,生卒年月不详。字性之,自号汝阴老民,世称雪溪先生。高宗建炎四年(1130),纂集太宗以来兵制。绍兴四年(1134)书成,赐名《枢庭备检》。后罢为右承事郎,主管台州崇道观,续上《七朝国史》等。九年,为湖南安抚司参议官。晚年,遭受秦桧的摒斥,避地剡溪山中,日以觞咏自娱。 王铚的作品>>

猜您喜欢

送无相祖老真骨归塔

王铚

去来一念等孤云,只履西归道更尊。qù lái yī niàn děng gū yún,zhǐ lǚ xī guī dào gèng zūn。
落叶满山新塔就,雨花盈几故经存。luò yè mǎn shān xīn tǎ jiù,yǔ huā yíng jǐ gù jīng cún。
风清罢放林间鹤,月冷空啼岭上猿。fēng qīng bà fàng lín jiān hè,yuè lěng kōng tí lǐng shàng yuán。
白发来为生死别,寒溪犹绕旧松门。bái fā lái wèi shēng sǐ bié,hán xī yóu rào jiù sōng mén。

送嘉鱼周尉

王铚

大门志与古人谋,万卷诗书第一流。dà mén zhì yǔ gǔ rén móu,wàn juǎn shī shū dì yī liú。
文采声华今有继,死生契阔独相求。wén cǎi shēng huá jīn yǒu jì,sǐ shēng qì kuò dú xiāng qiú。
天回凉色偏宜月,地近潮声先带秋。tiān huí liáng sè piān yí yuè,dì jìn cháo shēng xiān dài qiū。
此别频书访存没,老人曾见彩衣游。cǐ bié pín shū fǎng cún méi,lǎo rén céng jiàn cǎi yī yóu。

上巳日送韩

王铚

门户荀陈士论佥,却随王谢老江南。mén hù xún chén shì lùn qiān,què suí wáng xiè lǎo jiāng nán。
一官傲世妨才命,万事承家任苦甘。yī guān ào shì fáng cái mìng,wàn shì chéng jiā rèn kǔ gān。
渔艇我将还旧隐,僧窗谁与对清谈。yú tǐng wǒ jiāng hái jiù yǐn,sēng chuāng shuí yǔ duì qīng tán。
落花风雨西陵渡,佳节可怜三月三。luò huā fēng yǔ xī líng dù,jiā jié kě lián sān yuè sān。

次韵梅花

王铚

广寒宫里自无伦,不祇尘中第一人。guǎng hán gōng lǐ zì wú lún,bù qí chén zhōng dì yī rén。
绝态乍辞天上旧,清香更占世间新。jué tài zhà cí tiān shàng jiù,qīng xiāng gèng zhàn shì jiān xīn。
烟愁月恨迎回腊,日暖风迟俗却春。yān chóu yuè hèn yíng huí là,rì nuǎn fēng chí sú què chūn。
且对流年觅新意,横斜疏影句皆陈。qiě duì liú nián mì xīn yì,héng xié shū yǐng jù jiē chén。

望大梅欲回雪窦路险而止口占示同行

王铚

起晓寻幽意气豪,冥冥重雾湿征袍。qǐ xiǎo xún yōu yì qì háo,míng míng zhòng wù shī zhēng páo。
天扶宝势千山拱,海助寒声万籁高。tiān fú bǎo shì qiān shān gǒng,hǎi zhù hán shēng wàn lài gāo。
休数兴衰两蜗角,从来忧乐一鸿毛。xiū shù xīng shuāi liǎng wō jiǎo,cóng lái yōu lè yī hóng máo。
了知终老林泉是,渡水穿云久亦劳。le zhī zhōng lǎo lín quán shì,dù shuǐ chuān yún jiǔ yì láo。

和明上人见赠

王铚

西湖梅蕊暗香浮,锡杖凌空过沃洲。xī hú méi ruǐ àn xiāng fú,xī zhàng líng kōng guò wò zhōu。
后会重寻人更老,颓光不驻水争流。hòu huì zhòng xún rén gèng lǎo,tuí guāng bù zhù shuǐ zhēng liú。
夕阳天际青山出,暝色烟中白鸟留。xī yáng tiān jì qīng shān chū,míng sè yān zhōng bái niǎo liú。
此境只曾支遁赏,剡溪今始得汤休。cǐ jìng zhǐ céng zhī dùn shǎng,shàn xī jīn shǐ dé tāng xiū。

和明上人见赠

王铚

六见月华亏又盈,却来松下笑相迎。liù jiàn yuè huá kuī yòu yíng,què lái sōng xià xiào xiāng yíng。
事销腊雪浑非旧,人似寒梅独有情。shì xiāo là xuě hún fēi jiù,rén shì hán méi dú yǒu qíng。
香火旧缘生理足,烟霞新志著书成。xiāng huǒ jiù yuán shēng lǐ zú,yān xiá xīn zhì zhù shū chéng。
明朝又入千峰去,犹恐时人识姓名。míng cháo yòu rù qiān fēng qù,yóu kǒng shí rén shí xìng míng。

寄陈彦山

王铚

送君忆昔入鳌山,愁折江梅踏雪还。sòng jūn yì xī rù áo shān,chóu zhé jiāng méi tà xuě hái。
别后重添十年老,静中犹借半生闲。bié hòu zhòng tiān shí nián lǎo,jìng zhōng yóu jiè bàn shēng xián。
文章千古心空在,书史三冬手自删。wén zhāng qiān gǔ xīn kōng zài,shū shǐ sān dōng shǒu zì shān。
岁晚山中有琪树,伤心何日得同攀。suì wǎn shān zhōng yǒu qí shù,shāng xīn hé rì dé tóng pān。

中秋山间观月

王铚

月出云开天宇闲,幽居真赏异尘寰。yuè chū yún kāi tiān yǔ xián,yōu jū zhēn shǎng yì chén huán。
冰轮孤挂夜千丈,玉露密零秋一山。bīng lún gū guà yè qiān zhàng,yù lù mì líng qiū yī shān。
莫望乡关起愁色,胜居沙漠惨离颜。mò wàng xiāng guān qǐ chóu sè,shèng jū shā mò cǎn lí yán。
桂娥应恨无佳句,不识幽人到老闲。guì é yīng hèn wú jiā jù,bù shí yōu rén dào lǎo xián。

送史纯夫出疆

王铚

悠悠远水李膺舟,漠漠馀寒季子裘。yōu yōu yuǎn shuǐ lǐ yīng zhōu,mò mò yú hán jì zi qiú。
隔岁梅花新旧恨,入春山色古今愁。gé suì méi huā xīn jiù hèn,rù chūn shān sè gǔ jīn chóu。
重游梁宋三千里,看复关河四百州。zhòng yóu liáng sòng sān qiān lǐ,kàn fù guān hé sì bǎi zhōu。
辩舌纵横报知己,古人凭轼取封侯。biàn shé zòng héng bào zhī jǐ,gǔ rén píng shì qǔ fēng hóu。

将卜山居寄怀

王铚

山居香火伴残经,幽绝全家在画屏。shān jū xiāng huǒ bàn cán jīng,yōu jué quán jiā zài huà píng。
黄叶村藏一溪碧,白云堆拥万峰青。huáng yè cūn cáng yī xī bì,bái yún duī yōng wàn fēng qīng。
安知遇酒分贤圣,但可与人同醉醒。ān zhī yù jiǔ fēn xián shèng,dàn kě yǔ rén tóng zuì xǐng。
万事休心惟白发,更须结托老人星。wàn shì xiū xīn wéi bái fā,gèng xū jié tuō lǎo rén xīng。

除日得铜溪老人书

王铚

除日相思辄寄诗,流光不特我衰迟。chú rì xiāng sī zhé jì shī,liú guāng bù tè wǒ shuāi chí。
岁穷沧海波涛急,天冷空山鸟兽悲。suì qióng cāng hǎi bō tāo jí,tiān lěng kōng shān niǎo shòu bēi。
一气先观云暖处,百花犹避岁寒枝。yī qì xiān guān yún nuǎn chù,bǎi huā yóu bì suì hán zhī。
迎年送腊须臾梦,正似须弥不动时。yíng nián sòng là xū yú mèng,zhèng shì xū mí bù dòng shí。

寄东山觉老

王铚

红妆碧嶂旧登临,来演真常契佛心。hóng zhuāng bì zhàng jiù dēng lín,lái yǎn zhēn cháng qì fú xīn。
漫道山林无独往,那知笙磬有同音。màn dào shān lín wú dú wǎng,nà zhī shēng qìng yǒu tóng yīn。
堂前明月四时好,山外白云千古深。táng qián míng yuè sì shí hǎo,shān wài bái yún qiān gǔ shēn。
此别松门无复见,渔樵为伴老相侵。cǐ bié sōng mén wú fù jiàn,yú qiáo wèi bàn lǎo xiāng qīn。

定光院

王铚

兵戈几载剧波翻,去住优游僧自闲。bīng gē jǐ zài jù bō fān,qù zhù yōu yóu sēng zì xián。
已熟机缘到真际,久将生死断人寰。yǐ shú jī yuán dào zhēn jì,jiǔ jiāng shēng sǐ duàn rén huán。
沙明寒水月窥涧,露湿晓烟秋在山。shā míng hán shuǐ yuè kuī jiàn,lù shī xiǎo yān qiū zài shān。
一佛镜中那是别,孤云不离乱峰间。yī fú jìng zhōng nà shì bié,gū yún bù lí luàn fēng jiān。

送开公归径山

王铚

白头住世我无日,破衲出家师妙年。bái tóu zhù shì wǒ wú rì,pò nà chū jiā shī miào nián。
衮绣门庭犹自妄,瓶盂踪迹不离禅。gǔn xiù mén tíng yóu zì wàng,píng yú zōng jì bù lí chán。
鸡催晓月人奔渡,雁唤西风叶满船。jī cuī xiǎo yuè rén bēn dù,yàn huàn xī fēng yè mǎn chuán。
梦境相逢便相别,万峰秋色正磨天。mèng jìng xiāng féng biàn xiāng bié,wàn fēng qiū sè zhèng mó tiān。
1301234567»