古诗词

次韵国香诗

王铚

百花零落悲春晚,不复林园门可款。bǎi huā líng luò bēi chūn wǎn,bù fù lín yuán mén kě kuǎn。
待花结实春已归,到头只有东家管。dài huā jié shí chūn yǐ guī,dào tóu zhǐ yǒu dōng jiā guǎn。
楚宫女子春华敷,为云为雨皆有馀。chǔ gōng nǚ zi chūn huá fū,wèi yún wèi yǔ jiē yǒu yú。
亲逢一顾倾国色,不解迎人专城居。qīn féng yī gù qīng guó sè,bù jiě yíng rén zhuān chéng jū。
目成未到投梭处,后会难凭人已去。mù chéng wèi dào tóu suō chù,hòu huì nán píng rén yǐ qù。
可怜天壤擅诗声,不如崔护桃花句。kě lián tiān rǎng shàn shī shēng,bù rú cuī hù táo huā jù。
坐令永抱埋玉悲,游手那知京兆眉。zuò lìng yǒng bào mái yù bēi,yóu shǒu nà zhī jīng zhào méi。
难堪别鹤分飞后,犹是惊鸿初见时。nán kān bié hè fēn fēi hòu,yóu shì jīng hóng chū jiàn shí。
新欢密爱应长久,暂向华筵赏宾友。xīn huān mì ài yīng zhǎng jiǔ,zàn xiàng huá yán shǎng bīn yǒu。
舞尽春风力不禁,困里腰肢一涡柳。wǔ jǐn chūn fēng lì bù jìn,kùn lǐ yāo zhī yī wō liǔ。
座上何人赠翠翘,蜀中风调尤情饶。zuò shàng hé rén zèng cuì qiào,shǔ zhōng fēng diào yóu qíng ráo。
欢浓酒晕上玉颊,香暖红酥疑欲销。huān nóng jiǔ yūn shàng yù jiá,xiāng nuǎn hóng sū yí yù xiāo。
佳人薄命古相似,先后乃逢天下士。jiā rén báo mìng gǔ xiāng shì,xiān hòu nǎi féng tiān xià shì。
但惜盈盈一水时,当年不寄相思字。dàn xī yíng yíng yī shuǐ shí,dāng nián bù jì xiāng sī zì。
宜州遗恨君能详,瘴云万里空悲凉。yí zhōu yí hèn jūn néng xiáng,zhàng yún wàn lǐ kōng bēi liáng。
无限风流等闲别,几人赏鉴得黄香。wú xiàn fēng liú děng xián bié,jǐ rén shǎng jiàn dé huáng xiāng。

王铚

王铚,生卒年月不详。字性之,自号汝阴老民,世称雪溪先生。高宗建炎四年(1130),纂集太宗以来兵制。绍兴四年(1134)书成,赐名《枢庭备检》。后罢为右承事郎,主管台州崇道观,续上《七朝国史》等。九年,为湖南安抚司参议官。晚年,遭受秦桧的摒斥,避地剡溪山中,日以觞咏自娱。 王铚的作品>>

猜您喜欢

墨君十咏·霜节

王铚

春花秋月不同时,高节偏于墨色宜。chūn huā qiū yuè bù tóng shí,gāo jié piān yú mò sè yí。
莫遣世间丹绿笔,等闲俗却岁寒枝。mò qiǎn shì jiān dān lǜ bǐ,děng xián sú què suì hán zhī。

墨君十咏·舞月

王铚

江楼月下夜闻歌,不奈忠州刺史何。jiāng lóu yuè xià yè wén gē,bù nài zhōng zhōu cì shǐ hé。
轻袅腰肢更清峭,柳枝何似竹枝多。qīng niǎo yāo zhī gèng qīng qiào,liǔ zhī hé shì zhú zhī duō。

墨君十咏·迸石

王铚

渭水侯多失旧封,平泉池馆乱来空。wèi shuǐ hóu duō shī jiù fēng,píng quán chí guǎn luàn lái kōng。
青青石上何人赏,孤映暮山风雪中。qīng qīng shí shàng hé rén shǎng,gū yìng mù shān fēng xuě zhōng。

墨君十咏·欺雪

王铚

爱竹高风已自贤,兴来更泛剡溪船。ài zhú gāo fēng yǐ zì xián,xīng lái gèng fàn shàn xī chuán。
枝间清响风惊雪,忆得东林夜宿年。zhī jiān qīng xiǎng fēng jīng xuě,yì dé dōng lín yè sù nián。

墨君十咏·雪稍

王铚

第五桥边一径遥,满林野竹立江郊。dì wǔ qiáo biān yī jìng yáo,mǎn lín yě zhú lì jiāng jiāo。
鸳鸯浮破水涵影,翡翠压斜风舞梢。yuān yāng fú pò shuǐ hán yǐng,fěi cuì yā xié fēng wǔ shāo。

墨君十咏·夜风

王铚

倚竹佳人生暮愁,那知情伴夜蝉幽。yǐ zhú jiā rén shēng mù chóu,nà zhī qíng bàn yè chán yōu。
一山风月龙吟罢,声入江云袅袅秋。yī shān fēng yuè lóng yín bà,shēng rù jiāng yún niǎo niǎo qiū。

墨君十咏·忆昔

王铚

匡庐古寺暗松藤,曾宿寒岩最上层。kuāng lú gǔ sì àn sōng téng,céng sù hán yán zuì shàng céng。
火暖炉温四山静,前溪风雪后窗灯。huǒ nuǎn lú wēn sì shān jìng,qián xī fēng xuě hòu chuāng dēng。

春郊

王铚

不断烟芜起暮愁,无穷杨柳拂东流。bù duàn yān wú qǐ mù chóu,wú qióng yáng liǔ fú dōng liú。
一声歌罢香轮去,只有斜阳伴画楼。yī shēng gē bà xiāng lún qù,zhǐ yǒu xié yáng bàn huà lóu。

春郊

王铚

碧飞红断正伤春,万里天涯一病身。bì fēi hóng duàn zhèng shāng chūn,wàn lǐ tiān yá yī bìng shēn。
芳草路长楼百尺,楼中更有凭栏人。fāng cǎo lù zhǎng lóu bǎi chǐ,lóu zhōng gèng yǒu píng lán rén。

晓发石牛

王铚

匆匆车马出清晨,日淡风微已仲春。cōng cōng chē mǎ chū qīng chén,rì dàn fēng wēi yǐ zhòng chūn。
松竹阴中山未尽,梅花林外有行人。sōng zhú yīn zhōng shān wèi jǐn,méi huā lín wài yǒu xíng rén。

山中夜闻风雨

王铚

空山清夜寒无寐,松桧摇声风雨高。kōng shān qīng yè hán wú mèi,sōng guì yáo shēng fēng yǔ gāo。
行尽江湖忘岩壑,犹疑绕屋尽波涛。xíng jǐn jiāng hú wàng yán hè,yóu yí rào wū jǐn bō tāo。

芳草

王铚

会时曾忆梅笼雪,别后常怀月照沙。huì shí céng yì méi lóng xuě,bié hòu cháng huái yuè zhào shā。
到底多情是芳草,长随离恨遍天涯。dào dǐ duō qíng shì fāng cǎo,zhǎng suí lí hèn biàn tiān yá。

晚望

王铚

春浓已伴客愁浓,门掩雨馀江上峰。chūn nóng yǐ bàn kè chóu nóng,mén yǎn yǔ yú jiāng shàng fēng。
莫道夕阳无一事,远颦眉黛更千重。mò dào xī yáng wú yī shì,yuǎn pín méi dài gèng qiān zhòng。

杏花

王铚

玉人半醉晕丰肌,何待武陵花下迷。yù rén bàn zuì yūn fēng jī,hé dài wǔ líng huā xià mí。
记得秋千归后约,黄昏新月粉墙西。jì dé qiū qiān guī hòu yuē,huáng hūn xīn yuè fěn qiáng xī。

杏花

王铚

醉里馀香梦里云,又随风雨去纷纷。zuì lǐ yú xiāng mèng lǐ yún,yòu suí fēng yǔ qù fēn fēn。
人间春色都多少,莫扫残英枉断魂。rén jiān chūn sè dōu duō shǎo,mò sǎo cán yīng wǎng duàn hún。
130«3456789