古诗词

因借书作呈圆机

晁说之

似隐还如吏,山亭何所宜。shì yǐn hái rú lì,shān tíng hé suǒ yí。
遥心回雁阵,倦意结蕉旗。yáo xīn huí yàn zhèn,juàn yì jié jiāo qí。
使檄征钱急,乡书问卜迟。shǐ xí zhēng qián jí,xiāng shū wèn bo chí。
近郊有高士,慎莫道三痴。jìn jiāo yǒu gāo shì,shèn mò dào sān chī。

晁说之

宋济州巨野人,字以道,一字伯以,自号景迂生。晁端彦子。神宗元丰五年进士。以文章典丽,为苏轼所荐。哲宗元符三年知无极县,上书斥王安石及绍述诸臣政事之非。高宗即位,召授徽猷阁待制兼侍读,以病未赴。晚年信佛。工诗,善画山水。博通五经,尤精于《易》。有《儒言》、《晁氏客语》、《景迂生集》。 晁说之的作品>>

猜您喜欢

感旧

晁说之

田园几亩豆苗新,卒岁闲居百虑真。tián yuán jǐ mǔ dòu miáo xīn,zú suì xián jū bǎi lǜ zhēn。
不日频逢中酒客,何时曾禁折花人。bù rì pín féng zhōng jiǔ kè,hé shí céng jìn zhé huā rén。
谁夸玉帛奔侯服,自喜樵苏入帝闉。shuí kuā yù bó bēn hóu fú,zì xǐ qiáo sū rù dì yīn。
回首龙蛇纷起陆,却垂涕泪问胡尘。huí shǒu lóng shé fēn qǐ lù,què chuí tì lèi wèn hú chén。

谢徐师川寄江茶四小瓶

晁说之

举世卑陬斗小车,若人何处逞豪华。jǔ shì bēi zōu dòu xiǎo chē,ruò rén hé chù chěng háo huá。
梦魂恨着后庭树,诗句清馀双井茶。mèng hún hèn zhe hòu tíng shù,shī jù qīng yú shuāng jǐng chá。
默默嘲雄舒锦绣,申申骂屈杂龙蛇。mò mò cháo xióng shū jǐn xiù,shēn shēn mà qū zá lóng shé。
不烦更籍韦弦力,望出河东性不奢。bù fán gèng jí wéi xián lì,wàng chū hé dōng xìng bù shē。

依韵和高二承宣歙墨长句

晁说之

妙句之来墨妙同,信知吾道未全穷。miào jù zhī lái mò miào tóng,xìn zhī wú dào wèi quán qióng。
岂容短棹千年恨,不贮长江五月风。qǐ róng duǎn zhào qiān nián hèn,bù zhù zhǎng jiāng wǔ yuè fēng。
眷恋孔鸾嗟叹外,磨研胶漆笑歌中。juàn liàn kǒng luán jiē tàn wài,mó yán jiāo qī xiào gē zhōng。
为予留取沧浪道,使挈儿童学钓翁。wèi yǔ liú qǔ cāng làng dào,shǐ qiè ér tóng xué diào wēng。

视蕴文

晁说之

飘零海角悟平生,岂料王孙肯远行。piāo líng hǎi jiǎo wù píng shēng,qǐ liào wáng sūn kěn yuǎn xíng。
迟日待君游化国,凄风要我到愁城。chí rì dài jūn yóu huà guó,qī fēng yào wǒ dào chóu chéng。
诗书灰烬宁无梦,翰墨馨香尚有情。shī shū huī jìn níng wú mèng,hàn mò xīn xiāng shàng yǒu qíng。
闻道东京已返跸,箕云缑月得秋耕。wén dào dōng jīng yǐ fǎn bì,jī yún gōu yuè dé qiū gēng。

次韵师川郎中寄墨长句

晁说之

人人垂首相公前,独子低眉古简编。rén rén chuí shǒu xiāng gōng qián,dú zi dī méi gǔ jiǎn biān。
江上新吟何慷慨,世间旧恨细穷研。jiāng shàng xīn yín hé kāng kǎi,shì jiān jiù hèn xì qióng yán。
故知小子能封国,亦信长人解说天。gù zhī xiǎo zi néng fēng guó,yì xìn zhǎng rén jiě shuō tiān。
寄墨虞卿著书喜,不教茶到恐妨眠。jì mò yú qīng zhù shū xǐ,bù jiào chá dào kǒng fáng mián。

秋叹

晁说之

为起秋风有所怀,江头秋色信多哉。wèi qǐ qiū fēng yǒu suǒ huái,jiāng tóu qiū sè xìn duō zāi。
孔明何岁荆州去,乐毅即时燕国来。kǒng míng hé suì jīng zhōu qù,lè yì jí shí yàn guó lái。
今古悠悠共涕泪,江山寂寂尽尘埃。jīn gǔ yōu yōu gòng tì lèi,jiāng shān jì jì jǐn chén āi。
麒麟阁上功名士,闻道其中有不才。qí lín gé shàng gōng míng shì,wén dào qí zhōng yǒu bù cái。

欲为金陵之行而未果

晁说之

旧有山川旧夕阳,新秋新泪两茫茫。jiù yǒu shān chuān jiù xī yáng,xīn qiū xīn lèi liǎng máng máng。
金陵王气知何在,玉树后庭闻已芳。jīn líng wáng qì zhī hé zài,yù shù hòu tíng wén yǐ fāng。
情到义山能发问,事经小杜亦多伤。qíng dào yì shān néng fā wèn,shì jīng xiǎo dù yì duō shāng。
未须便作扬舲计,即见元戎净八荒。wèi xū biàn zuò yáng líng jì,jí jiàn yuán róng jìng bā huāng。

秋感

晁说之

又作此秋飘泊客,茫茫谁是北归人。yòu zuò cǐ qiū piāo pō kè,máng máng shuí shì běi guī rén。
庭前雨过鹅群浴,池上风来萤火新。tíng qián yǔ guò é qún yù,chí shàng fēng lái yíng huǒ xīn。
战马不肥淮甸草,属车思辗洛阳尘。zhàn mǎ bù féi huái diān cǎo,shǔ chē sī niǎn luò yáng chén。
如闻胡虏渡河去,缑月箕云待老身。rú wén hú lǔ dù hé qù,gōu yuè jī yún dài lǎo shēn。

闻富季申迁校书郎

晁说之

小富秋来慰所望,青衫叙进校书郎。xiǎo fù qiū lái wèi suǒ wàng,qīng shān xù jìn xiào shū láng。
相公勋业久弥著,孙子门阑渐有光。xiāng gōng xūn yè jiǔ mí zhù,sūn zi mén lán jiàn yǒu guāng。
莫话诗过已埋没,且非碗脱得分张。mò huà shī guò yǐ mái méi,qiě fēi wǎn tuō dé fēn zhāng。
白莲逋客独惆怅,泪尽西风归政堂。bái lián bū kè dú chóu chàng,lèi jǐn xī fēng guī zhèng táng。

次韵和中远以予真州江上遭巨寇脱身感事作

晁说之

一世高梧丹叶翻,男昏女嫁失前村。yī shì gāo wú dān yè fān,nán hūn nǚ jià shī qián cūn。
但闻狼虎厌人肉,不见酒浆招鬼魂。dàn wén láng hǔ yàn rén ròu,bù jiàn jiǔ jiāng zhāo guǐ hún。
久分彼天难叩问,未甘此道漫追原。jiǔ fēn bǐ tiān nán kòu wèn,wèi gān cǐ dào màn zhuī yuán。
江心火杂鱼龙血,我脱身来君莫论。jiāng xīn huǒ zá yú lóng xuè,wǒ tuō shēn lái jūn mò lùn。

寄题镇江宝墨堂

晁说之

常润特令赐吴楚,从兹钱氏政相宜。cháng rùn tè lìng cì wú chǔ,cóng zī qián shì zhèng xiāng yí。
江山阅世无今古,金石何年有合离。jiāng shān yuè shì wú jīn gǔ,jīn shí hé nián yǒu hé lí。
小谏纵歌文史外,侍郎决策甲兵期。xiǎo jiàn zòng gē wén shǐ wài,shì láng jué cè jiǎ bīng qī。
只寻旧墨题新榜,念尔邦人肯扰之。zhǐ xún jiù mò tí xīn bǎng,niàn ěr bāng rén kěn rǎo zhī。

自适

晁说之

避难三年百感生,众虽溷浊自澄清。bì nán sān nián bǎi gǎn shēng,zhòng suī hùn zhuó zì chéng qīng。
闲窥鸟雀往来势,静听儿童读诵声。xián kuī niǎo què wǎng lái shì,jìng tīng ér tóng dú sòng shēng。
但道孤生元废弃,莫言频数论平生。dàn dào gū shēng yuán fèi qì,mò yán pín shù lùn píng shēng。
大河今岁如为用,即看千官赴上京。dà hé jīn suì rú wèi yòng,jí kàn qiān guān fù shàng jīng。

幽斋

晁说之

幽斋无客自焚香,古像谁知静放光。yōu zhāi wú kè zì fén xiāng,gǔ xiàng shuí zhī jìng fàng guāng。
秋色深来人寂寞,雁声断处月荒凉。qiū sè shēn lái rén jì mò,yàn shēng duàn chù yuè huāng liáng。
病躯如似小损可,贼势流传大獗张。bìng qū rú shì xiǎo sǔn kě,zéi shì liú chuán dà jué zhāng。
可笑韩公忧有分,人言忧责属岩廊。kě xiào hán gōng yōu yǒu fēn,rén yán yōu zé shǔ yán láng。

愁阑

晁说之

淮南初客初尝起,久客淮南愁亦阑。huái nán chū kè chū cháng qǐ,jiǔ kè huái nán chóu yì lán。
秋夜无闻喜风雨,柴门自掩醉江山。qiū yè wú wén xǐ fēng yǔ,chái mén zì yǎn zuì jiāng shān。
诗书不读谈常到,香火如劳意更闲。shī shū bù dú tán cháng dào,xiāng huǒ rú láo yì gèng xián。
北望归期殊未可,却思南渡沧浪间。běi wàng guī qī shū wèi kě,què sī nán dù cāng làng jiān。

飘流

晁说之

飘流北客江之左,自问行藏语亦难。piāo liú běi kè jiāng zhī zuǒ,zì wèn xíng cáng yǔ yì nán。
江上即今无盗贼,浪中何日不风寒。jiāng shàng jí jīn wú dào zéi,làng zhōng hé rì bù fēng hán。
曹潘鼙鼓于兹见,王谢风流何处看。cáo pān pí gǔ yú zī jiàn,wáng xiè fēng liú hé chù kàn。
归客不知朱雀好,但夸明月洛南湾。guī kè bù zhī zhū què hǎo,dàn kuā míng yuè luò nán wān。