古诗词

次朱少章韵

晁说之

喜就三冬学,仍开橘秫齑。xǐ jiù sān dōng xué,réng kāi jú shú jī。
星霜吴地客,风雨郑人鸡。xīng shuāng wú dì kè,fēng yǔ zhèng rén jī。
逸兴逢蓬霤,高怀绝石梯。yì xīng féng péng liù,gāo huái jué shí tī。
五言何富丽,种玉不论畦。wǔ yán hé fù lì,zhǒng yù bù lùn qí。

晁说之

宋济州巨野人,字以道,一字伯以,自号景迂生。晁端彦子。神宗元丰五年进士。以文章典丽,为苏轼所荐。哲宗元符三年知无极县,上书斥王安石及绍述诸臣政事之非。高宗即位,召授徽猷阁待制兼侍读,以病未赴。晚年信佛。工诗,善画山水。博通五经,尤精于《易》。有《儒言》、《晁氏客语》、《景迂生集》。 晁说之的作品>>

猜您喜欢

游灵岩山寺

晁说之

昔爱屏作山,今爱山作屏。xī ài píng zuò shān,jīn ài shān zuò píng。
还曲不可数,两目徒荧荧。hái qū bù kě shù,liǎng mù tú yíng yíng。
须臾背负巘,恍惝面对陉。xū yú bèi fù yǎn,huǎng chǎng miàn duì xíng。
屯聚阵脚马,罗列仙女軿。tún jù zhèn jiǎo mǎ,luó liè xiān nǚ píng。
秀色非有无,花气自芳馨。xiù sè fēi yǒu wú,huā qì zì fāng xīn。
翠麓下靡靡,危峰上亭亭。cuì lù xià mí mí,wēi fēng shàng tíng tíng。
借问深几何,飞鸟中暂停。jiè wèn shēn jǐ hé,fēi niǎo zhōng zàn tíng。
众异者明孔,白昼观辰星。zhòng yì zhě míng kǒng,bái zhòu guān chén xīng。
霜令殊未酷,黄蕊间青青。shuāng lìng shū wèi kù,huáng ruǐ jiān qīng qīng。
连岫锁宝符,重壁藏修灵。lián xiù suǒ bǎo fú,zhòng bì cáng xiū líng。
世俗那得见,见形不识形。shì sú nà dé jiàn,jiàn xíng bù shí xíng。
言念朗法师,于此老禅扃。yán niàn lǎng fǎ shī,yú cǐ lǎo chán jiōng。
应化今何到,空馀虎上经。yīng huà jīn hé dào,kōng yú hǔ shàng jīng。
我如梦中游,梦梦入杳冥。wǒ rú mèng zhōng yóu,mèng mèng rù yǎo míng。
尔来尘滓醉,不觉一朝醒。ěr lái chén zǐ zuì,bù jué yī cháo xǐng。
下山如梦断,独疑在茅厅。xià shān rú mèng duàn,dú yí zài máo tīng。
朝云到人世,飘飘细雨零。cháo yún dào rén shì,piāo piāo xì yǔ líng。

和资道岩岩亭二首

晁说之

我来游此亭,岂羡高阳里。wǒ lái yóu cǐ tíng,qǐ xiàn gāo yáng lǐ。
形神既生生,吉祥斯止止。xíng shén jì shēng shēng,jí xiáng sī zhǐ zhǐ。
我无古人愁,古人无我喜。wǒ wú gǔ rén chóu,gǔ rén wú wǒ xǐ。
颇恨桑苎翁,不来尝此水。pǒ hèn sāng zhù wēng,bù lái cháng cǐ shuǐ。

和资道岩岩亭二首

晁说之

昔年蜀武侯,泣下荡阴里。xī nián shǔ wǔ hóu,qì xià dàng yīn lǐ。
何如无事人,一亭欣所止。hé rú wú shì rén,yī tíng xīn suǒ zhǐ。
悠然太山岑,相对真可喜。yōu rán tài shān cén,xiāng duì zhēn kě xǐ。
不须樽中物,且酌岩下水。bù xū zūn zhōng wù,qiě zhuó yán xià shuǐ。

奉高道中作

晁说之

云埋树林远,雨添山色重。yún mái shù lín yuǎn,yǔ tiān shān sè zhòng。
我马自知行,秋风更相送。wǒ mǎ zì zhī xíng,qiū fēng gèng xiāng sòng。
悠悠邹鲁间,此意将谁共。yōu yōu zōu lǔ jiān,cǐ yì jiāng shuí gòng。
明朝是别离,想此如残梦。míng cháo shì bié lí,xiǎng cǐ rú cán mèng。

望山作

晁说之

望山山在背,不觉首屡回。wàng shān shān zài bèi,bù jué shǒu lǚ huí。
策马欲倒行,道路良艰哉。cè mǎ yù dào xíng,dào lù liáng jiān zāi。
白云尚相寄,为带山色来。bái yún shàng xiāng jì,wèi dài shān sè lái。
昨日登临处,今日谁徘徊。zuó rì dēng lín chù,jīn rì shuí pái huái。
安得玉女水,为我洗尘埃。ān dé yù nǚ shuǐ,wèi wǒ xǐ chén āi。
不解伴松老,宁忍被鸥猜。bù jiě bàn sōng lǎo,níng rěn bèi ōu cāi。
日与物为遘,此眼向谁开。rì yǔ wù wèi gòu,cǐ yǎn xiàng shuí kāi。

晚日

晁说之

晚日劝我行,我欲留晚日。wǎn rì quàn wǒ xíng,wǒ yù liú wǎn rì。
长途行不近,仆马有倦色。zhǎng tú xíng bù jìn,pū mǎ yǒu juàn sè。
人生为客多,谁解老一室。rén shēng wèi kè duō,shuí jiě lǎo yī shì。
果有桃源人,应遭渠笑叱。guǒ yǒu táo yuán rén,yīng zāo qú xiào chì。

赠江子和兄弟

晁说之

闻道去年大雨雪,今年园林着花迟。wén dào qù nián dà yǔ xuě,jīn nián yuán lín zhe huā chí。
梅已寂寞桃浅深,胶序闭门那得知。méi yǐ jì mò táo qiǎn shēn,jiāo xù bì mén nà dé zhī。
故人南来将二季,屋里衣香生春姿。gù rén nán lái jiāng èr jì,wū lǐ yī xiāng shēng chūn zī。
黄蜂紫蝶自颠倒,从容却话初别时。huáng fēng zǐ dié zì diān dào,cóng róng què huà chū bié shí。
二季未几能许大,我曹讳老宁非痴。èr jì wèi jǐ néng xǔ dà,wǒ cáo huì lǎo níng fēi chī。
酥酪醍醐俱可口,何但疗我渴与饥。sū lào tí hú jù kě kǒu,hé dàn liáo wǒ kě yǔ jī。
本朝亦有江金紫,谁道陈留人物衰。běn cháo yì yǒu jiāng jīn zǐ,shuí dào chén liú rén wù shuāi。

有客从伯父大夫

晁说之

兰菊不易糗,孔鸾难与仪。lán jú bù yì qiǔ,kǒng luán nán yǔ yí。
春事漫婵媛,焚香读楚辞。chūn shì màn chán yuàn,fén xiāng dú chǔ cí。
北斗仰欲援,南征俯自悲。běi dòu yǎng yù yuán,nán zhēng fǔ zì bēi。
胡为不痛饮,未肯歠其醨。hú wèi bù tòng yǐn,wèi kěn chuò qí lí。
君之门九重,举世莫余知。jūn zhī mén jiǔ zhòng,jǔ shì mò yú zhī。
世父误见赏,中情自有奇。shì fù wù jiàn shǎng,zhōng qíng zì yǒu qí。
更愿媒美蓉,远举骖白螭。gèng yuàn méi měi róng,yuǎn jǔ cān bái chī。

正月六日七日书所见

晁说之

扶光岁首当何辰,荐视变异纷无垠。fú guāng suì shǒu dāng hé chén,jiàn shì biàn yì fēn wú yín。
既惊马日不为马,况复人日不成人。jì jīng mǎ rì bù wèi mǎ,kuàng fù rén rì bù chéng rén。
咸疑白昼悬月魄,哗言日月相斗格。xián yí bái zhòu xuán yuè pò,huā yán rì yuè xiāng dòu gé。
如负如空天风愁,似食不食自毒螫。rú fù rú kōng tiān fēng chóu,shì shí bù shí zì dú shì。
空里黄埃下百重,日心黑气交四磔。kōng lǐ huáng āi xià bǎi zhòng,rì xīn hēi qì jiāo sì zhé。
不知何地匿阳乌,人间百鸟竞号呼。bù zhī hé dì nì yáng wū,rén jiān bǎi niǎo jìng hào hū。
可怜海气使如此,杏梁瑞彩想中都。kě lián hǎi qì shǐ rú cǐ,xìng liáng ruì cǎi xiǎng zhōng dōu。

送许同年赴江宁知录

晁说之

风棱索索许子伯,轺车督邮声赫赫。fēng léng suǒ suǒ xǔ zi bó,yáo chē dū yóu shēng hè hè。
裔孙德似官亦同,独乘瑞雾开羽翮。yì sūn dé shì guān yì tóng,dú chéng ruì wù kāi yǔ hé。
金陵城里春色多,疑是六朝旧金碧。jīn líng chéng lǐ chūn sè duō,yí shì liù cháo jiù jīn bì。
只宜细看后庭花,慎莫垂泪江家宅。zhǐ yí xì kàn hòu tíng huā,shèn mò chuí lèi jiāng jiā zhái。
吴骠那解醉离肠,嗟余自是思归客。wú biāo nà jiě zuì lí cháng,jiē yú zì shì sī guī kè。
荷叶开时杨梅熟,江南江北遥相忆。hé yè kāi shí yáng méi shú,jiāng nán jiāng běi yáo xiāng yì。

送坛

晁说之

昔时江南士人轻吴会,正如长安洛阳论宾主。xī shí jiāng nán shì rén qīng wú huì,zhèng rú zhǎng ān luò yáng lùn bīn zhǔ。
自从九州花开一日来,欣欣不复闻此语。zì cóng jiǔ zhōu huā kāi yī rì lái,xīn xīn bù fù wén cǐ yǔ。
明州太守江南英,信美之乡是吾土,莫言只饮甬水便无情。míng zhōu tài shǒu jiāng nán yīng,xìn měi zhī xiāng shì wú tǔ,mò yán zhǐ yǐn yǒng shuǐ biàn wú qíng。
黄鹄排赤霄,垂翅一再举。huáng gǔ pái chì xiāo,chuí chì yī zài jǔ。
御厨赐食紫驼峰,情多犹忆马夹柱。yù chú cì shí zǐ tuó fēng,qíng duō yóu yì mǎ jiā zhù。
依然梦断四明山,花信风里怜梅雨。yī rán mèng duàn sì míng shān,huā xìn fēng lǐ lián méi yǔ。
潮平驩喜浪婆儿,莫错举棹新城江上去。cháo píng huān xǐ làng pó ér,mò cuò jǔ zhào xīn chéng jiāng shàng qù。

顾弥邵以其尊内翰所有欧阳公集遗侄季澈赋诗篇末见及辄次韵作

晁说之

昭陵人物一朝盛,晚有醉翁为拟伦。zhāo líng rén wù yī cháo shèng,wǎn yǒu zuì wēng wèi nǐ lún。
譬如群凤粲羽翰,来下千里仪九成。pì rú qún fèng càn yǔ hàn,lái xià qiān lǐ yí jiǔ chéng。
凤归乐绝天寥寥,人间坠简空垂精。fèng guī lè jué tiān liáo liáo,rén jiān zhuì jiǎn kōng chuí jīng。
可但光华开日月,要识忠愤耸幽神。kě dàn guāng huá kāi rì yuè,yào shí zhōng fèn sǒng yōu shén。
虎头本是当时客,教子传孙无粟亭。hǔ tóu běn shì dāng shí kè,jiào zi chuán sūn wú sù tíng。
昼吟夜诵翁文耳,池蛙何容聒正声。zhòu yín yè sòng wēng wén ěr,chí wā hé róng guā zhèng shēng。
得之不待金错赠,好守门律如时令。dé zhī bù dài jīn cuò zèng,hǎo shǒu mén lǜ rú shí lìng。
君家此叔定不痴,莫厌家鸡外勤请。jūn jiā cǐ shū dìng bù chī,mò yàn jiā jī wài qín qǐng。

送公望

晁说之

窃独悲秋霖,江湖难为客。qiè dú bēi qiū lín,jiāng hú nán wèi kè。
短发思归时,奈此西行色。duǎn fā sī guī shí,nài cǐ xī xíng sè。
念君诸王孙,风骨秀而整。niàn jūn zhū wáng sūn,fēng gǔ xiù ér zhěng。
衣冠旧诸生,不羞见狭领。yī guān jiù zhū shēng,bù xiū jiàn xiá lǐng。
邂逅托末契,君室献可孙。xiè hòu tuō mò qì,jūn shì xiàn kě sūn。
岂但姻娅旧,有感风义敦。qǐ dàn yīn yà jiù,yǒu gǎn fēng yì dūn。
君知前辈好,宁用文墨期。jūn zhī qián bèi hǎo,níng yòng wén mò qī。
颍麟陈留言,为君爱吾诗。yǐng lín chén liú yán,wèi jūn ài wú shī。

新作竹轩

晁说之

斋壁值墨竹,文苏两先生。zhāi bì zhí mò zhú,wén sū liǎng xiān shēng。
移根今何殊,初度风雨声。yí gēn jīn hé shū,chū dù fēng yǔ shēng。
妙识前日意,欢见此时情。miào shí qián rì yì,huān jiàn cǐ shí qíng。
家山几千里,客恨倏似倾。jiā shān jǐ qiān lǐ,kè hèn shū shì qīng。
归期恨今晚,像此葺茅楹。guī qī hèn jīn wǎn,xiàng cǐ qì máo yíng。
故知江海梦,常共月华清。gù zhī jiāng hǎi mèng,cháng gòng yuè huá qīng。

感怀

晁说之

甬东为客久,心期日自昧。yǒng dōng wèi kè jiǔ,xīn qī rì zì mèi。
秋风沧海潮,尚馀桂江泪。qiū fēng cāng hǎi cháo,shàng yú guì jiāng lèi。
形影怅已老,颇识前人意。xíng yǐng chàng yǐ lǎo,pǒ shí qián rén yì。
柳子与沈侯,超迈万人外。liǔ zi yǔ shěn hóu,chāo mài wàn rén wài。
终日常戚戚,不知果何是。zhōng rì cháng qī qī,bù zhī guǒ hé shì。
我亦负罪臣,视彼才藻愧。wǒ yì fù zuì chén,shì bǐ cái zǎo kuì。