古诗词

寓高邮禅居寺

晁说之

冰霜岁暮时,泽国更何为。bīng shuāng suì mù shí,zé guó gèng hé wèi。
菰米经寒涩,芦门避乱宜。gū mǐ jīng hán sè,lú mén bì luàn yí。
小人夸羯虏,志士忆京师。xiǎo rén kuā jié lǔ,zhì shì yì jīng shī。
欲语残僧笑,君归未可期。yù yǔ cán sēng xiào,jūn guī wèi kě qī。

晁说之

宋济州巨野人,字以道,一字伯以,自号景迂生。晁端彦子。神宗元丰五年进士。以文章典丽,为苏轼所荐。哲宗元符三年知无极县,上书斥王安石及绍述诸臣政事之非。高宗即位,召授徽猷阁待制兼侍读,以病未赴。晚年信佛。工诗,善画山水。博通五经,尤精于《易》。有《儒言》、《晁氏客语》、《景迂生集》。 晁说之的作品>>

猜您喜欢

今年暑气甚剧六月二十八日初伏之末风雨甚横既而便晴有感作

晁说之

庚暑既云初,甲运将复浃。gēng shǔ jì yún chū,jiǎ yùn jiāng fù jiā。
正当相火行,如持溽土□。zhèng dāng xiāng huǒ xíng,rú chí rù tǔ。
炎炽及云霄,烦燠况仆妾。yán chì jí yún xiāo,fán yù kuàng pū qiè。
皇天不胜毒,一日思自惬。huáng tiān bù shèng dú,yī rì sī zì qiè。
箕毕靡遑舍,巢穴徒更詟。jī bì mí huáng shě,cháo xué tú gèng zhé。
两脚压嶙峋,风威振巀嶪。liǎng jiǎo yā lín xún,fēng wēi zhèn jié yè。
滂沲驱鬼神,庭除觅舟楫。pāng tuó qū guǐ shén,tíng chú mì zhōu jí。
扶摇百年木,斩馘一瞬捷。fú yáo bǎi nián mù,zhǎn guó yī shùn jié。
岂容壶蚁蠹,谅搜芥龙厌。qǐ róng hú yǐ dù,liàng sōu jiè lóng yàn。
我屋茅何支,彼田禾已躐。wǒ wū máo hé zhī,bǐ tián hé yǐ liè。
简编恨枯槁,纵横恣涾浥。jiǎn biān hèn kū gǎo,zòng héng zì tà yì。
泉酌便无情,汤饼谁为馌。quán zhuó biàn wú qíng,tāng bǐng shuí wèi yè。
亟欲撝絺绤,从此正经蹀。jí yù huī chī xì,cóng cǐ zhèng jīng dié。
矫首凌鹤翔,奋身脱鸢跕。jiǎo shǒu líng hè xiáng,fèn shēn tuō yuān diǎn。
宁知不亹亹,俄觉复烨烨。níng zhī bù wěi wěi,é jué fù yè yè。
强阴难节制,衰阳易威胁。qiáng yīn nán jié zhì,shuāi yáng yì wēi xié。
蕴隆增几倍,怫郁起重叠。yùn lóng zēng jǐ bèi,fú yù qǐ zhòng dié。
蝗阵暂侜张,谷根自安贴。huáng zhèn zàn zhōu zhāng,gǔ gēn zì ān tiē。
蜩狂噪百尺,鸠惭劳两颊。tiáo kuáng zào bǎi chǐ,jiū cán láo liǎng jiá。
我亦闷赋诗,欲语而胆怯。wǒ yì mèn fù shī,yù yǔ ér dǎn qiè。

柳集亡食虾蟆诗因有作

晁说之

我读柳侯诗,不见虾蟆篇。wǒ dú liǔ hóu shī,bù jiàn xiā má piān。
所亡谅非一,抚卷为慨然。suǒ wáng liàng fēi yī,fǔ juǎn wèi kǎi rán。
不应流落人,吟咏亦不前。bù yīng liú luò rén,yín yǒng yì bù qián。
问尔胸中奇,何以能弃捐。wèn ěr xiōng zhōng qí,hé yǐ néng qì juān。
汤汤柳之水,渔无鲂与鳣。tāng tāng liǔ zhī shuǐ,yú wú fáng yǔ zhān。
背脊得虾蟆,樽俎荐春鲜。bèi jí dé xiā má,zūn zǔ jiàn chūn xiān。
莫言形貌恶,素蛾与婵娟。mò yán xíng mào è,sù é yǔ chán juān。
柳侯比豢豹,赖以韩诗传。liǔ hóu bǐ huàn bào,lài yǐ hán shī chuán。
如闻大吕方,乃无黄钟圆。rú wén dà lǚ fāng,nǎi wú huáng zhōng yuán。
问之州鸠氏,政令恐不宣。wèn zhī zhōu jiū shì,zhèng lìng kǒng bù xuān。
我尝求元唱,其深在九渊。wǒ cháng qiú yuán chàng,qí shēn zài jiǔ yuān。
侯诗虾蟆美,人人垂馋涎。hóu shī xiā má měi,rén rén chuí chán xián。
虾蟆窃自惧,子孙将不延。xiā má qiè zì jù,zi sūn jiāng bù yán。
奈此文字何,偷攘付蜿蜒。nài cǐ wén zì hé,tōu rǎng fù wān yán。
蜿蜒与虾蟆,腥介每相怜。wān yán yǔ xiā má,xīng jiè měi xiāng lián。
遂令连璧孤,不知今几年。suì lìng lián bì gū,bù zhī jīn jǐ nián。
念我少年日,未识侯诗妍。niàn wǒ shǎo nián rì,wèi shí hóu shī yán。
晚见海上老,口诵尽残编。wǎn jiàn hǎi shàng lǎo,kǒu sòng jǐn cán biān。
因之得扬榷,今古共周旋。yīn zhī dé yáng què,jīn gǔ gòng zhōu xuán。
此老可补亡,已矣泪潺湲。cǐ lǎo kě bǔ wáng,yǐ yǐ lèi chán yuán。

舟子语

晁说之

晁子被放逐,四方何所止。cháo zi bèi fàng zhú,sì fāng hé suǒ zhǐ。
随众到淮口,脱身乱兵里。suí zhòng dào huái kǒu,tuō shēn luàn bīng lǐ。
长淮岁暮风,舟楫不得舣。zhǎng huái suì mù fēng,zhōu jí bù dé yǐ。
因之狂雨来,青山白浪底。yīn zhī kuáng yǔ lái,qīng shān bái làng dǐ。
风雨与波浪,三者酷斗靡。fēng yǔ yǔ bō làng,sān zhě kù dòu mí。
北客怖未尝,波神得自喜。běi kè bù wèi cháng,bō shén dé zì xǐ。
舟子言勿怖,此是冲风尔。zhōu zi yán wù bù,cǐ shì chōng fēng ěr。
前风冲后风,纵神杂横鬼。qián fēng chōng hòu fēng,zòng shén zá héng guǐ。
吼怒夜潮落,倏忽熟风起。hǒu nù yè cháo luò,shū hū shú fēng qǐ。
冲风如小人,熟风若君子。chōng fēng rú xiǎo rén,shú fēng ruò jūn zi。
明日复冲风,又非前之比。míng rì fù chōng fēng,yòu fēi qián zhī bǐ。
舟子言可贺,此风即当死。zhōu zi yán kě hè,cǐ fēng jí dāng sǐ。
盛大不死者,从何睹神理。shèng dà bù sǐ zhě,cóng hé dǔ shén lǐ。
京贯黼攸辈,万货他手委。jīng guàn fǔ yōu bèi,wàn huò tā shǒu wěi。
官知其然欤,几年干天纪。guān zhī qí rán yú,jǐ nián gàn tiān jì。
神降与人言,化酒幻桃李。shén jiàng yǔ rén yán,huà jiǔ huàn táo lǐ。
上真怒中华,实锡羯胡祉。shàng zhēn nù zhōng huá,shí xī jié hú zhǐ。
破我诸州镇,胡阵风从指。pò wǒ zhū zhōu zhèn,hú zhèn fēng cóng zhǐ。
汉兵遂喜北,不走即降矣。hàn bīng suì xǐ běi,bù zǒu jí jiàng yǐ。
风伯不祐我,岂独在兹水。fēng bó bù yòu wǒ,qǐ dú zài zī shuǐ。
舟子语可书,聊以视知已。zhōu zi yǔ kě shū,liáo yǐ shì zhī yǐ。

十二月十六日立春

晁说之

今年立春常年殊,要乘生气克胡雏。jīn nián lì chūn cháng nián shū,yào chéng shēng qì kè hú chú。
铁骑一岁再渡河,青帝宁不行天诛。tiě qí yī suì zài dù hé,qīng dì níng bù xíng tiān zhū。
相公庙略托诸天,亚辅割地甘丘墟。xiāng gōng miào lüè tuō zhū tiān,yà fǔ gē dì gān qiū xū。
天穷地蹙否极泰,王城门开阳光舒。tiān qióng dì cù fǒu jí tài,wáng chéng mén kāi yáng guāng shū。
天子当阳朝万国,不击土牛击群狐。tiān zi dāng yáng cháo wàn guó,bù jī tǔ niú jī qún hú。
青青原野无横敛,四民安乐祖宗初。qīng qīng yuán yě wú héng liǎn,sì mín ān lè zǔ zōng chū。

旅次大风

晁说之

腊尾春头难作客,借书数帙共徘徊。là wěi chūn tóu nán zuò kè,jiè shū shù zhì gòng pái huái。
洛阳东风远寻我,水波参折冯陵来。luò yáng dōng fēng yuǎn xún wǒ,shuǐ bō cān zhé féng líng lái。
可怜难问洛阳事,念我邑墓有馀哀。kě lián nán wèn luò yáng shì,niàn wǒ yì mù yǒu yú āi。
汉儿辫发益胡军,望望都门何日开。hàn ér biàn fā yì hú jūn,wàng wàng dōu mén hé rì kāi。
勤王之师未肯发,怒飙激起无摧颓。qín wáng zhī shī wèi kěn fā,nù biāo jī qǐ wú cuī tuí。
黄河高浪大岯山,金贼欲遁不得回。huáng hé gāo làng dà pí shān,jīn zéi yù dùn bù dé huí。
吴樯楚柁日千里,大府有粟宁待催。wú qiáng chǔ duò rì qiān lǐ,dà fǔ yǒu sù níng dài cuī。
朝廷号令必偃物,我得归到孝王台。cháo tíng hào lìng bì yǎn wù,wǒ dé guī dào xiào wáng tái。

曹仁熙画

晁说之

夫子在川上,悠然叹所逝。fū zi zài chuān shàng,yōu rán tàn suǒ shì。
见逝不见水,身与水不二。jiàn shì bù jiàn shuǐ,shēn yǔ shuǐ bù èr。
天维及地轴,去矣不可制。tiān wéi jí dì zhóu,qù yǐ bù kě zhì。
日月徒劳劳,出入丈赤地。rì yuè tú láo láo,chū rù zhàng chì dì。
莫言此身微,久围待经济。mò yán cǐ shēn wēi,jiǔ wéi dài jīng jì。
或指波涛观,姑在蹄涔内。huò zhǐ bō tāo guān,gū zài tí cén nèi。
后人不及门,有口安足议。hòu rén bù jí mén,yǒu kǒu ān zú yì。
劣得蒙庄周,动与吕梁会。liè dé méng zhuāng zhōu,dòng yǔ lǚ liáng huì。
肇公识前波,不共后波系。zhào gōng shí qián bō,bù gòng hòu bō xì。
庞公桥柱流,奔湍是谁事。páng gōng qiáo zhù liú,bēn tuān shì shuí shì。
熟夸观涛者,八月吴侬戏。shú kuā guān tāo zhě,bā yuè wú nóng xì。
瞪目不敢瞬,睫软蛟鼍噬。dèng mù bù gǎn shùn,jié ruǎn jiāo tuó shì。
多谢曹仁熙,笔端落妙意。duō xiè cáo rén xī,bǐ duān luò miào yì。
欲采甓社珠,于此观粲翠。yù cǎi pì shè zhū,yú cǐ guān càn cuì。

张平叔家丝糕

晁说之

君家丝糕何处丝,三月晴天荡漾时。jūn jiā sī gāo hé chù sī,sān yuè qíng tiān dàng yàng shí。
茧头越女缫不得,却烦素手与晨炊。jiǎn tóu yuè nǚ sāo bù dé,què fán sù shǒu yǔ chén chuī。
客子千头万绪苦,方寸五紽谁得知。kè zi qiān tóu wàn xù kǔ,fāng cùn wǔ tuó shuí dé zhī。

次韵谢人惠诗

晁说之

东郊久不开,春风宜断绝。dōng jiāo jiǔ bù kāi,chūn fēng yí duàn jué。
梅信岂得芳,何处香芬烈。méi xìn qǐ dé fāng,hé chù xiāng fēn liè。
徒令湖海士,借论古人杰。tú lìng hú hǎi shì,jiè lùn gǔ rén jié。
奈我贫病何,萧寺多积雪。nài wǒ pín bìng hé,xiāo sì duō jī xuě。
终天不出门,图史欣罗列。zhōng tiān bù chū mén,tú shǐ xīn luó liè。
欲上皇帝书,庙堂谁稷契。yù shàng huáng dì shū,miào táng shuí jì qì。
游鱼清且直,飞鹭远更洁。yóu yú qīng qiě zhí,fēi lù yuǎn gèng jié。
顾彼四轮车,御侮难结辙。gù bǐ sì lún chē,yù wǔ nán jié zhé。
一朝叩旅舍,问我来何说。yī cháo kòu lǚ shě,wèn wǒ lái hé shuō。
再拜谢之子,我正如子拙。zài bài xiè zhī zi,wǒ zhèng rú zi zhuō。

谒岳庙

晁说之

吴楚江淮接海涛,百龙有职驱鼋鳌。wú chǔ jiāng huái jiē hǎi tāo,bǎi lóng yǒu zhí qū yuán áo。
空中甍桷森然见,天上云霓不得高。kōng zhōng méng jué sēn rán jiàn,tiān shàng yún ní bù dé gāo。
穆穆冕旒严帝制,纷纷牲币自神皋。mù mù miǎn liú yán dì zhì,fēn fēn shēng bì zì shén gāo。
不知岳帝从何帝,要是天曹各有曹。bù zhī yuè dì cóng hé dì,yào shì tiān cáo gè yǒu cáo。
南极祝融炎剑戟,东方太皞却旌旄。nán jí zhù róng yán jiàn jǐ,dōng fāng tài hào què jīng máo。
若容羲仲篡羲叔,亦许帝舜囚帝尧。ruò róng xī zhòng cuàn xī shū,yì xǔ dì shùn qiú dì yáo。
牛斗吾乡如失位,奎娄鲁野岂专朝。niú dòu wú xiāng rú shī wèi,kuí lóu lǔ yě qǐ zhuān cháo。
人间职分已颠倒,愿正天纪尊峣峣。rén jiān zhí fēn yǐ diān dào,yuàn zhèng tiān jì zūn yáo yáo。

赠陆远大夫

晁说之

顾陆笔墨森威仪,身后犹为道子师。gù lù bǐ mò sēn wēi yí,shēn hòu yóu wèi dào zi shī。
欲观道子观顾陆,陆孙定自有天资。yù guān dào zi guān gù lù,lù sūn dìng zì yǒu tiān zī。
或言苦学龙眠者,不颂世德夸义儿。huò yán kǔ xué lóng mián zhě,bù sòng shì dé kuā yì ér。
肯为俗人落吾笔,王许支公实我知。kěn wèi sú rén luò wú bǐ,wáng xǔ zhī gōng shí wǒ zhī。
倘非从容接笑语,安得生气今如兹。tǎng fēi cóng róng jiē xiào yǔ,ān dé shēng qì jīn rú zī。
湖光万丈明珠满,对此佳客申愁眉。hú guāng wàn zhàng míng zhū mǎn,duì cǐ jiā kè shēn chóu méi。

又题陆大夫画逸少远游道林

晁说之

会稽内史勤笔墨,远游中坐无一物。huì jī nèi shǐ qín bǐ mò,yuǎn yóu zhōng zuò wú yī wù。
何事支公爱神骏,团揭鼻齿映顶足。hé shì zhī gōng ài shén jùn,tuán jiē bí chǐ yìng dǐng zú。
拄杖圆笠如意负,蓬发著巾俱肃肃。zhǔ zhàng yuán lì rú yì fù,péng fā zhù jīn jù sù sù。
相向忘言在何许,望断高山空翠麓。xiāng xiàng wàng yán zài hé xǔ,wàng duàn gāo shān kōng cuì lù。

再题王许支图

晁说之

海岳登临许远游,上乘云气下扁舟。hǎi yuè dēng lín xǔ yuǎn yóu,shàng chéng yún qì xià biǎn zhōu。
可怜毕竟不闻道,妙翰神骓却得留。kě lián bì jìng bù wén dào,miào hàn shén zhuī què dé liú。
右军愤世犹怀古,何事一朝得支许。yòu jūn fèn shì yóu huái gǔ,hé shì yī cháo dé zhī xǔ。
马足不动群奴痴,感深绝俗俱无语。mǎ zú bù dòng qún nú chī,gǎn shēn jué sú jù wú yǔ。

积善堂

晁说之

我家得姓自卫史,文王之昭钟厥美。wǒ jiā dé xìng zì wèi shǐ,wén wáng zhī zhāo zhōng jué měi。
西京御史府大夫,父慈子忠不惜死。xī jīng yù shǐ fǔ dà fū,fù cí zi zhōng bù xī sǐ。
至今墓上无曲棘,颍川岁时虔庙祀。zhì jīn mù shàng wú qū jí,yǐng chuān suì shí qián miào sì。
中原丧乱厌风尘,南渡不及渡辽水。zhōng yuán sàng luàn yàn fēng chén,nán dù bù jí dù liáo shuǐ。
晚惟道武揽英雄,辽东之晁同兴起。wǎn wéi dào wǔ lǎn yīng xióng,liáo dōng zhī cháo tóng xīng qǐ。
世封颍川刺济州,子孙婵媛冠剑伟。shì fēng yǐng chuān cì jì zhōu,zi sūn chán yuàn guān jiàn wěi。
唐有贤良如汉初,名动集贤为学士。táng yǒu xián liáng rú hàn chū,míng dòng jí xián wèi xué shì。
是时海内图书家,一晁未议张与李。shì shí hǎi nèi tú shū jiā,yī cháo wèi yì zhāng yǔ lǐ。
忠实文华入本朝,三祖百孙同一体。zhōng shí wén huá rù běn cháo,sān zǔ bǎi sūn tóng yī tǐ。
中祖颍川袭远封,东祖西祖复于济。zhōng zǔ yǐng chuān xí yuǎn fēng,dōng zǔ xī zǔ fù yú jì。
自从决策罢兵来,平进不厌百寮底。zì cóng jué cè bà bīng lái,píng jìn bù yàn bǎi liáo dǐ。
即今门户益衰微,揽古怀今情曷已。jí jīn mén hù yì shuāi wēi,lǎn gǔ huái jīn qíng hé yǐ。
上恩坱圠播无垠,宿莽心存春藿靡。shàng ēn yǎng yà bō wú yín,sù mǎng xīn cún chūn huò mí。
漳州有母行百龄,疏封钿服明光里。zhāng zhōu yǒu mǔ xíng bǎi líng,shū fēng diàn fú míng guāng lǐ。
夫人眼力尚针缕,拜恩不易从稚齿。fū rén yǎn lì shàng zhēn lǚ,bài ēn bù yì cóng zhì chǐ。
初惟夫人有子贤,曰此布濩敢不俾。chū wéi fū rén yǒu zi xián,yuē cǐ bù huò gǎn bù bǐ。
何劳梦帝血面论,直以微诚动旒扆。hé láo mèng dì xuè miàn lùn,zhí yǐ wēi chéng dòng liú yǐ。
华堂白发喜更新,即看青袍子高第。huá táng bái fā xǐ gèng xīn,jí kàn qīng páo zi gāo dì。
寿斝千场日未央,膝下曾玄扶且倚。shòu jiǎ qiān chǎng rì wèi yāng,xī xià céng xuán fú qiě yǐ。
中眷有孙不能鸣,东眷孙文刊烨炜。zhōng juàn yǒu sūn bù néng míng,dōng juàn sūn wén kān yè wěi。

送懒散先生东归

晁说之

先生身干若浮查,舌响霜钟激水车。xiān shēng shēn gàn ruò fú chá,shé xiǎng shuāng zhōng jī shuǐ chē。
平生乐逐胡雁起,倏游吴会忽京华。píng shēng lè zhú hú yàn qǐ,shū yóu wú huì hū jīng huá。
公卿到门问穷达,未易可置吾齿牙。gōng qīng dào mén wèn qióng dá,wèi yì kě zhì wú chǐ yá。
今我何事亦青衫,掉头弃掷如泥沙。jīn wǒ hé shì yì qīng shān,diào tóu qì zhì rú ní shā。
数术因之为道术,净居与世不交加。shù shù yīn zhī wèi dào shù,jìng jū yǔ shì bù jiāo jiā。
一醉十日醒五日,双环妆罢觅新花。yī zuì shí rì xǐng wǔ rì,shuāng huán zhuāng bà mì xīn huā。
胡尘满眼独不怕,此非净居之胜耶。hú chén mǎn yǎn dú bù pà,cǐ fēi jìng jū zhī shèng yé。

二十二弟自常州寄

晁说之

弟书毗陵来,有同股分刃之刀,绿管白毫之笔。dì shū pí líng lái,yǒu tóng gǔ fēn rèn zhī dāo,lǜ guǎn bái háo zhī bǐ。
刀是宝公锡上之所悬,笔亦江淹梦中之所得。dāo shì bǎo gōng xī shàng zhī suǒ xuán,bǐ yì jiāng yān mèng zhōng zhī suǒ dé。
江南刀笔有如此,不比丰沛吏萧曹而兴锋镝。jiāng nán dāo bǐ yǒu rú cǐ,bù bǐ fēng pèi lì xiāo cáo ér xīng fēng dī。
顾惟二物大有恨,不蒙独孤府君一言之饰。gù wéi èr wù dà yǒu hèn,bù méng dú gū fǔ jūn yī yán zhī shì。
使君惠山延陆羽,文章不落翰墨迹。shǐ jūn huì shān yán lù yǔ,wén zhāng bù luò hàn mò jì。
及今有用正劳劳,破贼露布征兵檄。jí jīn yǒu yòng zhèng láo láo,pò zéi lù bù zhēng bīng xí。
小楷帖黄奏北阙,念弟未归空叹息。xiǎo kǎi tiē huáng zòu běi quē,niàn dì wèi guī kōng tàn xī。