古诗词

书事

晁说之

逋亡今五月,百感若为情。bū wáng jīn wǔ yuè,bǎi gǎn ruò wèi qíng。
马借从军没,舟疑破浪轻。mǎ jiè cóng jūn méi,zhōu yí pò làng qīng。
奏书无路达,故里有谁耕。zòu shū wú lù dá,gù lǐ yǒu shuí gēng。
戴笠蓑衣雨,犹怜李少卿。dài lì suō yī yǔ,yóu lián lǐ shǎo qīng。

晁说之

宋济州巨野人,字以道,一字伯以,自号景迂生。晁端彦子。神宗元丰五年进士。以文章典丽,为苏轼所荐。哲宗元符三年知无极县,上书斥王安石及绍述诸臣政事之非。高宗即位,召授徽猷阁待制兼侍读,以病未赴。晚年信佛。工诗,善画山水。博通五经,尤精于《易》。有《儒言》、《晁氏客语》、《景迂生集》。 晁说之的作品>>

猜您喜欢

初秋思旧山

晁说之

秋江未澄澜,秋声已先到。qiū jiāng wèi chéng lán,qiū shēng yǐ xiān dào。
颇谢凉风吹客愁,何须落叶惊人老。pǒ xiè liáng fēng chuī kè chóu,hé xū luò yè jīng rén lǎo。
古来此兴定何如,自愁不愁自倾倒。gǔ lái cǐ xīng dìng hé rú,zì chóu bù chóu zì qīng dào。
直尔相羊好远游,何不命驾归嵩丘。zhí ěr xiāng yáng hǎo yuǎn yóu,hé bù mìng jià guī sōng qiū。
君乎不上三十六峰顶,只恐君家未是秋。jūn hū bù shàng sān shí liù fēng dǐng,zhǐ kǒng jūn jiā wèi shì qiū。

送范八西上

晁说之

江头枫树秋,东吴王孙愁。jiāng tóu fēng shù qiū,dōng wú wáng sūn chóu。
谁复怜北客,梦不到中州。shuí fù lián běi kè,mèng bù dào zhōng zhōu。
子能中州去,独我不自聊。zi néng zhōng zhōu qù,dú wǒ bù zì liáo。
心事岂如期,来岁同归舟。xīn shì qǐ rú qī,lái suì tóng guī zhōu。
子今未二十,志气长者流。zi jīn wèi èr shí,zhì qì zhǎng zhě liú。
勤读未勤问,有待再见不。qín dú wèi qín wèn,yǒu dài zài jiàn bù。

秋日江上作

晁说之

秋色千里来,潮波八月壮。qiū sè qiān lǐ lái,cháo bō bā yuè zhuàng。
起帆增江势,劲风滋颉颃。qǐ fān zēng jiāng shì,jìn fēng zī jié háng。
海道当如何,燕羽去云上。hǎi dào dāng rú hé,yàn yǔ qù yún shàng。
人生自窘束,有情宜骋望。rén shēng zì jiǒng shù,yǒu qíng yí chěng wàng。
两眼幸未盲,莫谩读易象。liǎng yǎn xìng wèi máng,mò mán dú yì xiàng。

题明发所画访戴图渠自有诗

晁说之

扁舟雪夜兴,千载风流存。biǎn zhōu xuě yè xīng,qiān zài fēng liú cún。
诗画能幽绝,不似诸王孙。shī huà néng yōu jué,bù shì zhū wáng sūn。
兴多却易尽,一世复何待。xīng duō què yì jǐn,yī shì fù hé dài。
伧父莫骂予,犹且不见戴。cāng fù mò mà yǔ,yóu qiě bù jiàn dài。

岚露雨

晁说之

越山八月时,扬扬岚露雨。yuè shān bā yuè shí,yáng yáng lán lù yǔ。
却疑梅再黄,奈何燕已去。què yí méi zài huáng,nài hé yàn yǐ qù。
平生始知名,要来愁羁旅。píng shēng shǐ zhī míng,yào lái chóu jī lǚ。
前愁岂不多,纷纷新代故。qián chóu qǐ bù duō,fēn fēn xīn dài gù。
谁为司愁者,特于予不负。shuí wèi sī chóu zhě,tè yú yǔ bù fù。
寄言宦游子,行李莫匆遽。jì yán huàn yóu zi,xíng lǐ mò cōng jù。

寓兴

晁说之

秋风来偏战,万叶倏奔亡。qiū fēng lái piān zhàn,wàn yè shū bēn wáng。
客子江海间,是时多慨慷。kè zi jiāng hǎi jiān,shì shí duō kǎi kāng。
何事新来雁,矫翼过吾乡。hé shì xīn lái yàn,jiǎo yì guò wú xiāng。
吾乡多霜雪,岂不坂路长。wú xiāng duō shuāng xuě,qǐ bù bǎn lù zhǎng。
思览万物表,试登千仞冈。sī lǎn wàn wù biǎo,shì dēng qiān rèn gāng。
徜徉未终乐,急景叹扶光。cháng yáng wèi zhōng lè,jí jǐng tàn fú guāng。

古人

晁说之

古人愁已极,今我不用愁。gǔ rén chóu yǐ jí,jīn wǒ bù yòng chóu。
去日已忽忽,来日谅悠悠。qù rì yǐ hū hū,lái rì liàng yōu yōu。
便能如此志,终恐惭白头。biàn néng rú cǐ zhì,zhōng kǒng cán bái tóu。
经月不读书,闭目得自求。jīng yuè bù dú shū,bì mù dé zì qiú。
不如悬车好,更复外言不。bù rú xuán chē hǎo,gèng fù wài yán bù。

风雨纵横至

晁说之

风雨纵横至,此非渊明庐。fēng yǔ zòng héng zhì,cǐ fēi yuān míng lú。
勉哉风雨操,人品有贤愚。miǎn zāi fēng yǔ cāo,rén pǐn yǒu xián yú。
彼方适云旗,我切畏泥涂。bǐ fāng shì yún qí,wǒ qiè wèi ní tú。
凄凄向深夜,何处识斗枢。qī qī xiàng shēn yè,hé chù shí dòu shū。

乘小艇戏作

晁说之

知章骑马似乘船,我今乘船若骑马。zhī zhāng qí mǎ shì chéng chuán,wǒ jīn chéng chuán ruò qí mǎ。
舳鸣舻喷索莫驭,左磬右控手不把。zhú míng lú pēn suǒ mò yù,zuǒ qìng yòu kòng shǒu bù bǎ。
稍稍风恬可骋望,忽忽波骇难游冶。shāo shāo fēng tián kě chěng wàng,hū hū bō hài nán yóu yě。
既信河流怒颊豪,不疑瞿唐不可下。jì xìn hé liú nù jiá háo,bù yí qú táng bù kě xià。
婆儿未用伧儿怪,赤马能战驰马败。pó ér wèi yòng cāng ér guài,chì mǎ néng zhàn chí mǎ bài。
伧儿自哂亦以屡,愧尔会稽夏仲御。cāng ér zì shěn yì yǐ lǚ,kuì ěr huì jī xià zhòng yù。

忆江南赠通叟年兄

晁说之

北客而南征,蹇产非所志。běi kè ér nán zhēng,jiǎn chǎn fēi suǒ zhì。
问津人尚绝,后来狂避世。wèn jīn rén shàng jué,hòu lái kuáng bì shì。
流离窜斥者,其数非一二。liú lí cuàn chì zhě,qí shù fēi yī èr。
风流称南朝,文物始佳丽。fēng liú chēng nán cháo,wén wù shǐ jiā lì。
要途在荆扬,僻左处吴会。yào tú zài jīng yáng,pì zuǒ chù wú huì。
吴会兴国来,乃以丹漆贵。wú huì xīng guó lái,nǎi yǐ dān qī guì。
若其大才豪,终是江南最。ruò qí dà cái háo,zhōng shì jiāng nán zuì。
君家住江南,豫章生次第。jūn jiā zhù jiāng nán,yù zhāng shēng cì dì。
非但吾言逼,正尔百忧似。fēi dàn wú yán bī,zhèng ěr bǎi yōu shì。
易见岩下电,难识斗间气。yì jiàn yán xià diàn,nán shí dòu jiān qì。
结绶三十年,胆策未一试。jié shòu sān shí nián,dǎn cè wèi yī shì。
譬如瑚与琏,讵落日中市。pì rú hú yǔ liǎn,jù luò rì zhōng shì。
飘然渡浙江,式慰此憔悴。piāo rán dù zhè jiāng,shì wèi cǐ qiáo cuì。
我屋梁园久,近卜嵩峰邃。wǒ wū liáng yuán jiǔ,jìn bo sōng fēng suì。
海虫难下箸,粟浆有贱嗜。hǎi chóng nán xià zhù,sù jiāng yǒu jiàn shì。
不读非圣书,忍更增疣赘。bù dú fēi shèng shū,rěn gèng zēng yóu zhuì。
又不求甚解,未肯争破碎。yòu bù qiú shén jiě,wèi kěn zhēng pò suì。
排闷亦吟哦,清潦谁滋味。pái mèn yì yín ó,qīng lǎo shuí zī wèi。
自从住囚籍,一语不敢谓。zì cóng zhù qiú jí,yī yǔ bù gǎn wèi。
岂惟要绝言,自憎生此喙。qǐ wéi yào jué yán,zì zēng shēng cǐ huì。
因君发吾狂,明当保严誓。yīn jūn fā wú kuáng,míng dāng bǎo yán shì。

晁说之

江南桃叶齐,江北桃根低。jiāng nán táo yè qí,jiāng běi táo gēn dī。
各自擅风流,人情千载迷。gè zì shàn fēng liú,rén qíng qiān zài mí。
桃花竟谁比,风雨日凄凄。táo huā jìng shuí bǐ,fēng yǔ rì qī qī。

园中戏作白纻

晁说之

人间春色不须臾,芳草妒华不萦纡,杨花不分上空虚。rén jiān chūn sè bù xū yú,fāng cǎo dù huá bù yíng yū,yáng huā bù fēn shàng kōng xū。
宓妃一去百代无,不如云外万乐俱。mì fēi yī qù bǎi dài wú,bù rú yún wài wàn lè jù。
南斗鼓瑟北斗竽,与酬酢者非君徒。nán dòu gǔ sè běi dòu yú,yǔ chóu cù zhě fēi jūn tú。

题冲弟诗卷

晁说之

阿冲五字来,江山千里馀。ā chōng wǔ zì lái,jiāng shān qiān lǐ yú。
能尔丽金碧,定是勤诗书。néng ěr lì jīn bì,dìng shì qín shī shū。
文章与神明,动作本自俱。wén zhāng yǔ shén míng,dòng zuò běn zì jù。
古人既云已,令公有规模。gǔ rén jì yún yǐ,lìng gōng yǒu guī mó。
五世以文称,故家谁复如。wǔ shì yǐ wén chēng,gù jiā shuí fù rú。

昨日之日

晁说之

昨日之日梦可追,今日之日愁能迟。zuó rì zhī rì mèng kě zhuī,jīn rì zhī rì chóu néng chí。
日之授谢亦何有,但莫令吾忠信亏。rì zhī shòu xiè yì hé yǒu,dàn mò lìng wú zhōng xìn kuī。
但莫令吾忠信亏,家山北斗身海湄。dàn mò lìng wú zhōng xìn kuī,jiā shān běi dòu shēn hǎi méi。
脍鲸斮蛟既不得,虾虫腥咸安用之。kuài jīng cuò jiāo jì bù dé,xiā chóng xīng xián ān yòng zhī。
难将短发留长恨,山中好在鸡黍期。nán jiāng duǎn fā liú zhǎng hèn,shān zhōng hǎo zài jī shǔ qī。
有船载书复归去,高谊解释幽林思。yǒu chuán zài shū fù guī qù,gāo yì jiě shì yōu lín sī。

赠然公界方

晁说之

西方石为简,东山人可与。xī fāng shí wèi jiǎn,dōng shān rén kě yǔ。
不用量三江,聊以压四虎。bù yòng liàng sān jiāng,liáo yǐ yā sì hǔ。