古诗词

还诸唱和雪诗次韵作二首

晁说之

萧散人间阮始平,轻盈云外董双成。xiāo sàn rén jiān ruǎn shǐ píng,qīng yíng yún wài dǒng shuāng chéng。
飞英试比休争丽,连璧驩言与共明。fēi yīng shì bǐ xiū zhēng lì,lián bì huān yán yǔ gòng míng。
黄竹异时徒思苦,幽兰同调得心倾。huáng zhú yì shí tú sī kǔ,yōu lán tóng diào dé xīn qīng。
何须灞岸蹇驴夜,更学幽人老婢声。hé xū bà àn jiǎn lǘ yè,gèng xué yōu rén lǎo bì shēng。

晁说之

宋济州巨野人,字以道,一字伯以,自号景迂生。晁端彦子。神宗元丰五年进士。以文章典丽,为苏轼所荐。哲宗元符三年知无极县,上书斥王安石及绍述诸臣政事之非。高宗即位,召授徽猷阁待制兼侍读,以病未赴。晚年信佛。工诗,善画山水。博通五经,尤精于《易》。有《儒言》、《晁氏客语》、《景迂生集》。 晁说之的作品>>

猜您喜欢

实纪二十韵

晁说之

双庙之前扁舟舣,太原失守胡尘起。shuāng miào zhī qián biǎn zhōu yǐ,tài yuán shī shǒu hú chén qǐ。
铁马渡河京城闭,堤上奔亡如磨蚁。tiě mǎ dù hé jīng chéng bì,dī shàng bēn wáng rú mó yǐ。
不是清河早腹兵,千舻万舳去何已。bù shì qīng hé zǎo fù bīng,qiān lú wàn zhú qù hé yǐ。
百家相逢不相识,同声叹言有如此。bǎi jiā xiāng féng bù xiāng shí,tóng shēng tàn yán yǒu rú cǐ。
阉贯枭颅一日间,地下未应有馁鬼。yān guàn xiāo lú yī rì jiān,dì xià wèi yīng yǒu něi guǐ。
董卓灯脐照傕泛,禄山肠流盛安使。dǒng zhuó dēng qí zhào jué fàn,lù shān cháng liú shèng ān shǐ。
京不及刑家自全,黼弗显诛恩尚委。jīng bù jí xíng jiā zì quán,fǔ fú xiǎn zhū ēn shàng wěi。
杨炎终报元载雠,微之实同宗闵耻。yáng yán zhōng bào yuán zài chóu,wēi zhī shí tóng zōng mǐn chǐ。
政刑既弃胡虏盛,中国不尊招讪毁。zhèng xíng jì qì hú lǔ shèng,zhōng guó bù zūn zhāo shàn huǐ。
尊名重器假狗彘,公卿何人是知理。zūn míng zhòng qì jiǎ gǒu zhì,gōng qīng hé rén shì zhī lǐ。
嗟予老病岂乐生,实抱忠谋难须死。jiē yǔ lǎo bìng qǐ lè shēng,shí bào zhōng móu nán xū sǐ。
亦尝奏对明光殿,寒饥徒步荆棘里。yì cháng zòu duì míng guāng diàn,hán jī tú bù jīng jí lǐ。
面风背日若有待,前有戎车后妻子。miàn fēng bèi rì ruò yǒu dài,qián yǒu róng chē hòu qī zi。
戎车不断顿都城,元戎一言左右以。róng chē bù duàn dùn dōu chéng,yuán róng yī yán zuǒ yòu yǐ。
遥有人家投宿无,骨肉夜饭无钝齿。yáo yǒu rén jiā tóu sù wú,gǔ ròu yè fàn wú dùn chǐ。
不嗟五日不颒面,但怜一夜灯花喜。bù jiē wǔ rì bù huì miàn,dàn lián yī yè dēng huā xǐ。
庶几明发脱盗手,复见皇威振遐迩。shù jǐ míng fā tuō dào shǒu,fù jiàn huáng wēi zhèn xiá ěr。
庙堂再见谢太傅,奕棋未罢风尘弭。miào táng zài jiàn xiè tài fù,yì qí wèi bà fēng chén mǐ。
前夜客投佛寺晚,全家冻泣木鱼底。qián yè kè tóu fú sì wǎn,quán jiā dòng qì mù yú dǐ。
我今朝夕幸已多,闻见纷纷聊实纪。wǒ jīn cháo xī xìng yǐ duō,wén jiàn fēn fēn liáo shí jì。

枕上闻蛩忽久不鸣

晁说之

促织复促织,尔实借我职。cù zhī fù cù zhī,ěr shí jiè wǒ zhí。
语我以诗书,觉我以道德。yǔ wǒ yǐ shī shū,jué wǒ yǐ dào dé。
胡然久不鸣,似知不如默。hú rán jiǔ bù míng,shì zhī bù rú mò。
默而如见容,实惟已失则。mò ér rú jiàn róng,shí wéi yǐ shī zé。
不见容而疑,岂不云大惑。bù jiàn róng ér yí,qǐ bù yún dà huò。
智或神于蓍,梦有不待卜。zhì huò shén yú shī,mèng yǒu bù dài bo。
秋风日已高,太白光如植。qiū fēng rì yǐ gāo,tài bái guāng rú zhí。
予岂默默时,杀身徇吾国。yǔ qǐ mò mò shí,shā shēn xùn wú guó。

连日与性之王君谈遽来告别因作

晁说之

许州秀才周若蒙,星官占罢泪无从。xǔ zhōu xiù cái zhōu ruò méng,xīng guān zhàn bà lèi wú cóng。
欧阳公死不过夏,天上文星已告凶。ōu yáng gōng sǐ bù guò xià,tiān shàng wén xīng yǐ gào xiōng。
常秩王回暨姚辟,排斥先儒不少容。cháng zhì wáng huí jì yáo pì,pái chì xiān rú bù shǎo róng。
回第曰向窃笑之,问学文章众所同。huí dì yuē xiàng qiè xiào zhī,wèn xué wén zhāng zhòng suǒ tóng。
识此二事王氏孙,酸枣先生称祖翁。shí cǐ èr shì wáng shì sūn,suān zǎo xiān shēng chēng zǔ wēng。
先生易老净肇乐,晚奏象系明光中。xiān shēng yì lǎo jìng zhào lè,wǎn zòu xiàng xì míng guāng zhōng。
清净之化浃百年,寡欲爱民自祖宗。qīng jìng zhī huà jiā bǎi nián,guǎ yù ài mín zì zǔ zōng。
潜仁蓄德流必远,譬如乔岳生寒松。qián rén xù dé liú bì yuǎn,pì rú qiáo yuè shēng hán sōng。
天之生材弗浪与,不世其美安得雄。tiān zhī shēng cái fú làng yǔ,bù shì qí měi ān dé xióng。
君之积学万石簴,笔力仍关千石钟。jūn zhī jī xué wàn shí jù,bǐ lì réng guān qiān shí zhōng。
遑遑欲谈谁听此,秋江好渡多柔风。huáng huáng yù tán shuí tīng cǐ,qiū jiāng hǎo dù duō róu fēng。

舟中倦甚

晁说之

橹声出入如讴发,昼长夜短睡蛇绝。lǔ shēng chū rù rú ōu fā,zhòu zhǎng yè duǎn shuì shé jué。
红窗局蹐天地隘,出向船头望寒月。hóng chuāng jú jí tiān dì ài,chū xiàng chuán tóu wàng hán yuè。
月寒不照孤征人,自与红炉得意亲。yuè hán bù zhào gū zhēng rén,zì yǔ hóng lú dé yì qīn。
何日有田吾意得,躬耕垄首待阳春。hé rì yǒu tián wú yì dé,gōng gēng lǒng shǒu dài yáng chūn。

晓霁

晁说之

沈疴春夜客,风雨送愁来。shěn kē chūn yè kè,fēng yǔ sòng chóu lái。
晓云收风雨,一瞬静九垓。xiǎo yún shōu fēng yǔ,yī shùn jìng jiǔ gāi。
东皇太一人,盗贼何有哉。dōng huáng tài yī rén,dào zéi hé yǒu zāi。
上使四门辟,岂但桃李开。shàng shǐ sì mén pì,qǐ dàn táo lǐ kāi。
下使小人退,即日大辂回。xià shǐ xiǎo rén tuì,jí rì dà lù huí。
昭昭负帝德,汲汲掞天才。zhāo zhāo fù dì dé,jí jí shàn tiān cái。
白头见太平,酒醒豁所怀。bái tóu jiàn tài píng,jiǔ xǐng huō suǒ huái。

说之有庭圭真墨一为仪真贼所焚伏蒙二十二叔特以真墨见惠因喜出意表辄赋诗申谢

晁说之

黄瓜忌三摘,吾臂医九折。huáng guā jì sān zhāi,wú bì yī jiǔ zhé。
有如老商胡,何言问折阅。yǒu rú lǎo shāng hú,hé yán wèn zhé yuè。
儿藏廷圭墨,贼火出烈烈。ér cáng tíng guī mò,zéi huǒ chū liè liè。
是时干戈起,髑髅积不血。shì shí gàn gē qǐ,dú lóu jī bù xuè。
宁复有此物,砚北伴白发。níng fù yǒu cǐ wù,yàn běi bàn bái fā。
叔父曰赐汝,可忧百如结。shū fù yuē cì rǔ,kě yōu bǎi rú jié。
矧此微物者,戏剧论巧拙。shěn cǐ wēi wù zhě,xì jù lùn qiǎo zhuō。
拜吾叔父赐,理乱闻一辙。bài wú shū fù cì,lǐ luàn wén yī zhé。
再拜叔父贤,世珍视不屑。zài bài shū fù xián,shì zhēn shì bù xiè。
百拜叔父意,儿学安得辍。bǎi bài shū fù yì,ér xué ān dé chuò。

王性之自扬州迁路相访于海陵荷其意厚非平日比赠诗以别

晁说之

九死性命存,乃到海陵仓。jiǔ sǐ xìng mìng cún,nǎi dào hǎi líng cāng。
海陵何所有,麋鹿昼成行。hǎi líng hé suǒ yǒu,mí lù zhòu chéng xíng。
多仓多麋鹿,今也恨难忘。duō cāng duō mí lù,jīn yě hèn nán wàng。
爰从本朝来,人物上国光。yuán cóng běn cháo lái,rén wù shàng guó guāng。
容我迹其间,性之因翱翔。róng wǒ jì qí jiān,xìng zhī yīn áo xiáng。
性之笃忠信,又复能文章。xìng zhī dǔ zhōng xìn,yòu fù néng wén zhāng。
一世所趋附,在眼独不忙。yī shì suǒ qū fù,zài yǎn dú bù máng。
困于州县吏,敛翼弗许张。kùn yú zhōu xiàn lì,liǎn yì fú xǔ zhāng。
蹉跎谁识之,心胆空堂堂。cuō tuó shuí shí zhī,xīn dǎn kōng táng táng。
我不自揆者,荐之三府傍。wǒ bù zì kuí zhě,jiàn zhī sān fǔ bàng。
相公意似顺,众口极雌黄。xiāng gōng yì shì shùn,zhòng kǒu jí cí huáng。
我斥不得容,为子增慨慷。wǒ chì bù dé róng,wèi zi zēng kǎi kāng。
子行群贼中,妻孥道路长。zi xíng qún zéi zhōng,qī nú dào lù zhǎng。
挂帆扬州湾,闻我病在床。guà fān yáng zhōu wān,wén wǒ bìng zài chuáng。
不寻枉渚来,或谓子不刚。bù xún wǎng zhǔ lái,huò wèi zi bù gāng。
活我以简策,饱我非稻粱。huó wǒ yǐ jiǎn cè,bǎo wǒ fēi dào liáng。
告别闽岭去,波浪春风狂。gào bié mǐn lǐng qù,bō làng chūn fēng kuáng。
既欲杀风母,又欲射天狼。jì yù shā fēng mǔ,yòu yù shè tiān láng。
四海俱已震,何处一身藏。sì hǎi jù yǐ zhèn,hé chù yī shēn cáng。
挥泪与之子,关雎哀不伤。huī lèi yǔ zhī zi,guān jū āi bù shāng。
禄山倾社稷,朱泚侮君王。lù shān qīng shè jì,zhū cǐ wǔ jūn wáng。
于今无此孽,但可正皇纲。yú jīn wú cǐ niè,dàn kě zhèng huáng gāng。
文章出号令,忠信被农桑。wén zhāng chū hào lìng,zhōng xìn bèi nóng sāng。
之子抱此器,用之斯民康。zhī zi bào cǐ qì,yòng zhī sī mín kāng。
吴酸宜勉强,无烦忆粟浆。wú suān yí miǎn qiáng,wú fán yì sù jiāng。

陈情

晁说之

春风到来久,今日令得行。chūn fēng dào lái jiǔ,jīn rì lìng dé xíng。
蛙声曲池满,柳色深巷明。wā shēng qū chí mǎn,liǔ sè shēn xiàng míng。
负疴老客子,徜徉难为情。fù kē lǎo kè zi,cháng yáng nán wèi qíng。
岂不怀故隐,盗贼间徂征。qǐ bù huái gù yǐn,dào zéi jiān cú zhēng。
近得望行在,气祲夜峥嵘。jìn dé wàng xíng zài,qì jìn yè zhēng róng。
谅待贤者出,一偃天下兵。liàng dài xián zhě chū,yī yǎn tiān xià bīng。
四夷堡障静,三农田野耕。sì yí bǎo zhàng jìng,sān nóng tián yě gēng。
鸡豚饱故老,廉耻责后生。jī tún bǎo gù lǎo,lián chǐ zé hòu shēng。
我虽素餐者,自谓能颂声。wǒ suī sù cān zhě,zì wèi néng sòng shēng。
此情谁与同,有公仍有卿。cǐ qíng shuí yǔ tóng,yǒu gōng réng yǒu qīng。

次韵和马子虚学士感事见赠

晁说之

与君中山时,心乐得乐土。yǔ jūn zhōng shān shí,xīn lè dé lè tǔ。
未始厌耳闻,宁或刺眼睹。wèi shǐ yàn ěr wén,níng huò cì yǎn dǔ。
风雨喜分散,乐事亡难补。fēng yǔ xǐ fēn sàn,lè shì wáng nán bǔ。
看君青云编,翅堕不得举。kàn jūn qīng yún biān,chì duò bù dé jǔ。
荣滞正相半,田园馀几许。róng zhì zhèng xiāng bàn,tián yuán yú jǐ xǔ。
前年白马乱,不保使君诅。qián nián bái mǎ luàn,bù bǎo shǐ jūn zǔ。
去从竟陵谪,竟陵人何慕。qù cóng jìng líng zhé,jìng líng rén hé mù。
妻儿思北归,耕桑失寒暑。qī ér sī běi guī,gēng sāng shī hán shǔ。
邂逅怪我存,魂招来奚数。xiè hòu guài wǒ cún,hún zhāo lái xī shù。
强欲布露之,愧君健能赋。qiáng yù bù lù zhī,kuì jūn jiàn néng fù。

流寓海陵半年忽得周元仲分宁书欣慰与常日不同辄有作代书

晁说之

海陵士子江东客,我到海陵无主人。hǎi líng shì zi jiāng dōng kè,wǒ dào hǎi líng wú zhǔ rén。
苍波知君到何处,直待书来消息真。cāng bō zhī jūn dào hé chù,zhí dài shū lái xiāo xī zhēn。
与君相去岁月久,世事茫茫谁出手。yǔ jūn xiāng qù suì yuè jiǔ,shì shì máng máng shuí chū shǒu。
桑田欲变仙人去,鹤驾云轩安得取。sāng tián yù biàn xiān rén qù,hè jià yún xuān ān dé qǔ。
愁肠出泪付沧波,江上秋风奈我何。chóu cháng chū lèi fù cāng bō,jiāng shàng qiū fēng nài wǒ hé。
何处云山君待我,更烦先寄彩云歌。hé chù yún shān jūn dài wǒ,gèng fán xiān jì cǎi yún gē。

秋感

晁说之

邻鸡鸣已过,吾鸡一何懒。lín jī míng yǐ guò,wú jī yī hé lǎn。
要稳土人眠,高视清秋晏。yào wěn tǔ rén mián,gāo shì qīng qiū yàn。
惜哉清秋时,留客久异县。xī zāi qīng qiū shí,liú kè jiǔ yì xiàn。
莫谓兹荒陬,千令洿畿甸。mò wèi zī huāng zōu,qiān lìng wū jī diān。
黄屋在扬州,江山被恩幸。huáng wū zài yáng zhōu,jiāng shān bèi ēn xìng。
肥羜翻吴羹,宫妆惊楚练。féi zhù fān wú gēng,gōng zhuāng jīng chǔ liàn。
虽云胡马阵,敢敌水龙鉴。suī yún hú mǎ zhèn,gǎn dí shuǐ lóng jiàn。
有事郊三年,神降乐六变。yǒu shì jiāo sān nián,shén jiàng lè liù biàn。
万国走玉帛,两京锁宫殿。wàn guó zǒu yù bó,liǎng jīng suǒ gōng diàn。
明发迎归路,兹夕泪如霰。míng fā yíng guī lù,zī xī lèi rú xiàn。
孤旅愁思绝,一身几忧患。gū lǚ chóu sī jué,yī shēn jǐ yōu huàn。

秋适

晁说之

今日秋光远,吾意亦以闲。jīn rì qiū guāng yuǎn,wú yì yì yǐ xián。
置此清羸身,茄菼薏苡间。zhì cǐ qīng léi shēn,jiā tǎn yì yǐ jiān。
一别嵩阳县,二纪不得还。yī bié sōng yáng xiàn,èr jì bù dé hái。
几处逢新秋,幽梦著旧山。jǐ chù féng xīn qiū,yōu mèng zhù jiù shān。
木落淮南旧,水流日柴关。mù luò huái nán jiù,shuǐ liú rì chái guān。

闲极

晁说之

闲极忘羁旅,秋色为我深。xián jí wàng jī lǚ,qiū sè wèi wǒ shēn。
牛卧树外影,鸡鸣堂中心。niú wò shù wài yǐng,jī míng táng zhōng xīn。
自言身已隐,人道尚官箴。zì yán shēn yǐ yǐn,rén dào shàng guān zhēn。
明趋傍海郡,适我梁甫吟。míng qū bàng hǎi jùn,shì wǒ liáng fǔ yín。

谢季左司笔墨

晁说之

韩扬州,萧剑州,相忘终日梦悠悠。hán yáng zhōu,xiāo jiàn zhōu,xiāng wàng zhōng rì mèng yōu yōu。
何如微季掾三府,国誉乡评坐以收。hé rú wēi jì yuàn sān fǔ,guó yù xiāng píng zuò yǐ shōu。
不忘笔墨高人兴,为道明珠无昧不。bù wàng bǐ mò gāo rén xīng,wèi dào míng zhū wú mèi bù。

无客

晁说之

嗟予少好客,今老客弃予。jiē yǔ shǎo hǎo kè,jīn lǎo kè qì yǔ。
忽忽飘流来,不知岁又除。hū hū piāo liú lái,bù zhī suì yòu chú。
良愧彼黄鹄,千里无修涂。liáng kuì bǐ huáng gǔ,qiān lǐ wú xiū tú。
江东贼强臣,淮南盗名都。jiāng dōng zéi qiáng chén,huái nán dào míng dōu。
钟阜被朔雪,暂与我何娱。zhōng fù bèi shuò xuě,zàn yǔ wǒ hé yú。
明当云梦去,已发又何如。míng dāng yún mèng qù,yǐ fā yòu hé rú。