古诗词

感旧

晁说之

林梢接手百花浮,昔与王孙倚小楼。lín shāo jiē shǒu bǎi huā fú,xī yǔ wáng sūn yǐ xiǎo lóu。
风物无情常自若,男儿何处不堪愁。fēng wù wú qíng cháng zì ruò,nán ér hé chù bù kān chóu。
兰成只忆江南老,丞相难忘洛下游。lán chéng zhǐ yì jiāng nán lǎo,chéng xiāng nán wàng luò xià yóu。
今日天涯送春泪,不堪更为种瓜侯。jīn rì tiān yá sòng chūn lèi,bù kān gèng wèi zhǒng guā hóu。

晁说之

宋济州巨野人,字以道,一字伯以,自号景迂生。晁端彦子。神宗元丰五年进士。以文章典丽,为苏轼所荐。哲宗元符三年知无极县,上书斥王安石及绍述诸臣政事之非。高宗即位,召授徽猷阁待制兼侍读,以病未赴。晚年信佛。工诗,善画山水。博通五经,尤精于《易》。有《儒言》、《晁氏客语》、《景迂生集》。 晁说之的作品>>

猜您喜欢

和二十二弟不相遇之作

晁说之

秋云欲遘雨,恼此山河凉。qiū yún yù gòu yǔ,nǎo cǐ shān hé liáng。
柴门试一出,矫目叹林光。chái mén shì yī chū,jiǎo mù tàn lín guāng。
孔鸾势自远,鸿雁意亦长。kǒng luán shì zì yuǎn,hóng yàn yì yì zhǎng。
先后日云间,俗眼安得常。xiān hòu rì yún jiān,sú yǎn ān dé cháng。

秋吟

晁说之

友生吾所畏,言貌凛秋威。yǒu shēng wú suǒ wèi,yán mào lǐn qiū wēi。
崔子稻畦晚,杨公玉田饥。cuī zi dào qí wǎn,yáng gōng yù tián jī。
阶除昨夜霜,钟鸣尚依稀。jiē chú zuó yè shuāng,zhōng míng shàng yī xī。
吾友岂憔悴,西山空崔巍。wú yǒu qǐ qiáo cuì,xī shān kōng cuī wēi。

说之方忧韩公表大夫疾遽致仕乃蒙传视送陈州王枢密

晁说之

布种无多寡,收穫几丰凶。bù zhǒng wú duō guǎ,shōu huò jǐ fēng xiōng。
老农知岁异,远贾务日同。lǎo nóng zhī suì yì,yuǎn jiǎ wù rì tóng。
孰是勉无德,莫非矜有功。shú shì miǎn wú dé,mò fēi jīn yǒu gōng。
君何谢事早,两世有四公。jūn hé xiè shì zǎo,liǎng shì yǒu sì gōng。

说之方忧韩公表大夫疾遽致仕乃蒙传视送陈州王枢密

晁说之

念公多疾病,使我频惊愕。niàn gōng duō jí bìng,shǐ wǒ pín jīng è。
可恃胆气大,何忧腠理薄。kě shì dǎn qì dà,hé yōu còu lǐ báo。
九丹讵淩空,八石聊扶弱。jiǔ dān jù líng kōng,bā shí liáo fú ruò。
无烦问安否,冘冘亦自若。wú fán wèn ān fǒu,yín yín yì zì ruò。

说之方忧韩公表大夫疾遽致仕乃蒙传视送陈州王枢密

晁说之

颍川美凤凰,淮阳盛股肱。yǐng chuān měi fèng huáng,huái yáng shèng gǔ gōng。
皇恩既布濩,清羸亦作兴。huáng ēn jì bù huò,qīng léi yì zuò xīng。
自知同泾渭,孰觉异鴳鹏。zì zhī tóng jīng wèi,shú jué yì yàn péng。
巍巍君子堂,而我得先登。wēi wēi jūn zi táng,ér wǒ dé xiān dēng。

说之方忧韩公表大夫疾遽致仕乃蒙传视送陈州王枢密

晁说之

人间陈五鼎,天上应三台。rén jiān chén wǔ dǐng,tiān shàng yīng sān tái。
顾我幽居人,卒岁事田莱。gù wǒ yōu jū rén,zú suì shì tián lái。
首种既已薄,时雨又复乖。shǒu zhǒng jì yǐ báo,shí yǔ yòu fù guāi。
身事尚如此,与世宜不谐。shēn shì shàng rú cǐ,yǔ shì yí bù xié。

说之方忧韩公表大夫疾遽致仕乃蒙传视送陈州王枢密

晁说之

衮冕有人妖,钟鼓成国蠹。gǔn miǎn yǒu rén yāo,zhōng gǔ chéng guó dù。
可怜淩霜干,不作济川具。kě lián líng shuāng gàn,bù zuò jì chuān jù。
三易朝吾车,六诗暮吾辅。sān yì cháo wú chē,liù shī mù wú fǔ。
岂亦不自娱,菊径而兰亩。qǐ yì bù zì yú,jú jìng ér lán mǔ。

说之方忧韩公表大夫疾遽致仕乃蒙传视送陈州王枢密

晁说之

末宦从远投,沈疴得此心。mò huàn cóng yuǎn tóu,shěn kē dé cǐ xīn。
愿言曲神降,何用官鬼临。yuàn yán qū shén jiàng,hé yòng guān guǐ lín。
幽兴落醴浦,清梦绕嵩岑。yōu xīng luò lǐ pǔ,qīng mèng rào sōng cén。
使我既惭昔,奈何复愧今。shǐ wǒ jì cán xī,nài hé fù kuì jīn。

说之方忧韩公表大夫疾遽致仕乃蒙传视送陈州王枢密

晁说之

迷行常坎壈,守道自熙怡。mí xíng cháng kǎn lǎn,shǒu dào zì xī yí。
伐蛟不恃力,刺虎宁用机。fá jiāo bù shì lì,cì hǔ níng yòng jī。
华屋非所尚,茅楹岂不宜。huá wū fēi suǒ shàng,máo yíng qǐ bù yí。
未觉覆盂安,讵知累卵危。wèi jué fù yú ān,jù zhī lèi luǎn wēi。

说之方忧韩公表大夫疾遽致仕乃蒙传视送陈州王枢密

晁说之

渡江慎且无,登楼戒亦莫。dù jiāng shèn qiě wú,dēng lóu jiè yì mò。
有如鹤乘轩,便类燕巢幕。yǒu rú hè chéng xuān,biàn lèi yàn cháo mù。
此君如宝玉,百火不一烁。cǐ jūn rú bǎo yù,bǎi huǒ bù yī shuò。
又复如衢樽,醉不谢所酌。yòu fù rú qú zūn,zuì bù xiè suǒ zhuó。

说之方忧韩公表大夫疾遽致仕乃蒙传视送陈州王枢密

晁说之

君少我十岁,怜我空老大。jūn shǎo wǒ shí suì,lián wǒ kōng lǎo dà。
期君到云霄,遗我馀謦欬。qī jūn dào yún xiāo,yí wǒ yú qǐng kài。
忽先辞汉禄,孰从仰周赉。hū xiān cí hàn lù,shú cóng yǎng zhōu lài。
顾惟神所劳,何论心乎爱。gù wéi shén suǒ láo,hé lùn xīn hū ài。

说之方忧韩公表大夫疾遽致仕乃蒙传视送陈州王枢密

晁说之

能老彼形骸,孰疲此精神。néng lǎo bǐ xíng hái,shú pí cǐ jīng shén。
繄其抱病客,只是苦吟身。yī qí bào bìng kè,zhǐ shì kǔ yín shēn。
少出便十首,高兴感五辰。shǎo chū biàn shí shǒu,gāo xīng gǎn wǔ chén。
嗟予强属和,汲思如井轮。jiē yǔ qiáng shǔ hé,jí sī rú jǐng lún。

南门

晁说之

今上元年九月初,正南门锁涩关枢。jīn shàng yuán nián jiǔ yuè chū,zhèng nán mén suǒ sè guān shū。
城上日出三丈馀,城下戢戢人嗟吁。chéng shàng rì chū sān zhàng yú,chéng xià jí jí rén jiē xū。
最怜纵横荷菜夫,欲杀青茜成蔫烟。zuì lián zòng héng hé cài fū,yù shā qīng qiàn chéng niān yān。
驴驼啮膝聚不驱,群鸡孤鹅鸣相呼。lǘ tuó niè xī jù bù qū,qún jī gū é míng xiāng hū。
邈然不数半与猪,客子四散别门趋。miǎo rán bù shù bàn yǔ zhū,kè zi sì sàn bié mén qū。
逐臣过焉问何如,知者不告色不舒。zhú chén guò yān wèn hé rú,zhī zhě bù gào sè bù shū。
或言上皇帝有符,北门不开留翠舆。huò yán shàng huáng dì yǒu fú,běi mén bù kāi liú cuì yú。
金人忽屯城北隅,方今明日达聪俱。jīn rén hū tún chéng běi yú,fāng jīn míng rì dá cōng jù。
司门郎官上奏无,未几金人来坦涂。sī mén láng guān shàng zòu wú,wèi jǐ jīn rén lái tǎn tú。
城南铁骑柴奚车,焚荡辅郡陵别都。chéng nán tiě qí chái xī chē,fén dàng fǔ jùn líng bié dōu。
衣冠南下满江湖,白头辞臣思献书。yī guān nán xià mǎn jiāng hú,bái tóu cí chén sī xiàn shū。
洪范灾异信岂诬。hóng fàn zāi yì xìn qǐ wū。

送苏季升出守明州

晁说之

四明白发船司空,喘息使君如不容。sì míng bái fā chuán sī kōng,chuǎn xī shǐ jūn rú bù róng。
自尔怕道四明守,问今何人休吓侬。zì ěr pà dào sì míng shǒu,wèn jīn hé rén xiū xià nóng。
丹阳丞相苏公子,气和体正如家公。dān yáng chéng xiāng sū gōng zi,qì hé tǐ zhèng rú jiā gōng。
坐令山水生清思,云南云北挥毫中。zuò lìng shān shuǐ shēng qīng sī,yún nán yún běi huī háo zhōng。
江瑶海扇不入箸,肯以腥咸水驿供。jiāng yáo hǎi shàn bù rù zhù,kěn yǐ xīng xián shuǐ yì gōng。
百家之产归一器,诏下扫除勤耕农。bǎi jiā zhī chǎn guī yī qì,zhào xià sǎo chú qín gēng nóng。
皇威海外詟蛟蜃,丽人大舶安得通。huáng wēi hǎi wài zhé jiāo shèn,lì rén dà bó ān dé tōng。
元年新政见此守,丞相苏公真有后。yuán nián xīn zhèng jiàn cǐ shǒu,chéng xiāng sū gōng zhēn yǒu hòu。
过家上冢问阿兄,四海澄清眼明否。guò jiā shàng zhǒng wèn ā xiōng,sì hǎi chéng qīng yǎn míng fǒu。

送陜西运使陆郎中

晁说之

二十年来关内客,眼明太华高太白。èr shí nián lái guān nèi kè,yǎn míng tài huá gāo tài bái。
今日前驱使者旌,鸡舌香馀新日月。jīn rì qián qū shǐ zhě jīng,jī shé xiāng yú xīn rì yuè。
春初胡骑逼王城,公在城头佐天策。chūn chū hú qí bī wáng chéng,gōng zài chéng tóu zuǒ tiān cè。
将兹胆略抚西戎,萧关远尔无坚敌。jiāng zī dǎn lüè fǔ xī róng,xiāo guān yuǎn ěr wú jiān dí。
便使秦人不告饥,轺车与尔同休戚。biàn shǐ qín rén bù gào jī,yáo chē yǔ ěr tóng xiū qī。
惟应拂拭旧题名,几人身在空相忆。wéi yīng fú shì jiù tí míng,jǐ rén shēn zài kōng xiāng yì。
为我寄谢钱都统,鬓间不许霜雪积。wèi wǒ jì xiè qián dōu tǒng,bìn jiān bù xǔ shuāng xuě jī。