古诗词

二十六弟寄和江子我竹夫人诗一首爱其巧思戏作二首

晁说之

寥寥故国漫玄卢,内子可怜殊不模。liáo liáo gù guó màn xuán lú,nèi zi kě lián shū bù mó。
拟比封君宁有实,欲为节妇亦何疏。nǐ bǐ fēng jūn níng yǒu shí,yù wèi jié fù yì hé shū。
且休深妒斫桃树,枉是多愁织锦书。qiě xiū shēn dù zhuó táo shù,wǎng shì duō chóu zhī jǐn shū。
贫士一妻常不饱,更烦讥谪几人如。pín shì yī qī cháng bù bǎo,gèng fán jī zhé jǐ rén rú。

晁说之

宋济州巨野人,字以道,一字伯以,自号景迂生。晁端彦子。神宗元丰五年进士。以文章典丽,为苏轼所荐。哲宗元符三年知无极县,上书斥王安石及绍述诸臣政事之非。高宗即位,召授徽猷阁待制兼侍读,以病未赴。晚年信佛。工诗,善画山水。博通五经,尤精于《易》。有《儒言》、《晁氏客语》、《景迂生集》。 晁说之的作品>>

猜您喜欢

书触目

晁说之

山以石得名,土惟山之贼。shān yǐ shí dé míng,tǔ wéi shān zhī zéi。
如何云此山,土石相充斥。rú hé yún cǐ shān,tǔ shí xiāng chōng chì。
土上而石下,无良跻有德。tǔ shàng ér shí xià,wú liáng jī yǒu dé。
土实最下底,位高忝厥职。tǔ shí zuì xià dǐ,wèi gāo tiǎn jué zhí。
或云三千年,此土化为石。huò yún sān qiān nián,cǐ tǔ huà wèi shí。
顽阴不坚阳,如寄暂容迹。wán yīn bù jiān yáng,rú jì zàn róng jì。
因知造化功,不出纤毫力。yīn zhī zào huà gōng,bù chū xiān háo lì。
君子自苦辛,小人多羽翼。jūn zi zì kǔ xīn,xiǎo rén duō yǔ yì。
念从开辟来,久矣莫变革。niàn cóng kāi pì lái,jiǔ yǐ mò biàn gé。
吾其奈此何,唧唧复唧唧。wú qí nài cǐ hé,jī jī fù jī jī。

题鄜州牡丹

晁说之

牡丹憎我真恶客,不解饮酒不吟诗。mǔ dān zēng wǒ zhēn è kè,bù jiě yǐn jiǔ bù yín shī。
欣持一尊劝花饮,那知不醉但淋漓。xīn chí yī zūn quàn huā yǐn,nà zhī bù zuì dàn lín lí。
尔花既醉应似我,耿耿一世几伤悲。ěr huā jì zuì yīng shì wǒ,gěng gěng yī shì jǐ shāng bēi。
绿珠楼下香犹在,西子舟中意尚迟。lǜ zhū lóu xià xiāng yóu zài,xī zi zhōu zhōng yì shàng chí。
三尺晏婴频欲杀,尔何夭矫寻常为。sān chǐ yàn yīng pín yù shā,ěr hé yāo jiǎo xún cháng wèi。
沅湘草木共憔悴,幽兰何足九畹滋。yuán xiāng cǎo mù gòng qiáo cuì,yōu lán hé zú jiǔ wǎn zī。
昔人妙语不尔发,顾我安得有好辞。xī rén miào yǔ bù ěr fā,gù wǒ ān dé yǒu hǎo cí。
晚来亦解意自足,秀色直可餐待肥。wǎn lái yì jiě yì zì zú,xiù sè zhí kě cān dài féi。

寄陈留江子我

晁说之

江家宅在严家濑,亦有商声歌半夜。jiāng jiā zhái zài yán jiā lài,yì yǒu shāng shēng gē bàn yè。
不烦死鱼远吐墨,谁识天马早流赭。bù fán sǐ yú yuǎn tǔ mò,shuí shí tiān mǎ zǎo liú zhě。
嗟予久已乌角巾,愧尔当年白莲社。jiē yǔ jiǔ yǐ wū jiǎo jīn,kuì ěr dāng nián bái lián shè。
唯昔灊山见老禅,枉叹门人才下下。wéi xī qián shān jiàn lǎo chán,wǎng tàn mén rén cái xià xià。

庚子初伏前一夕大雨

晁说之

雨来夜早晚,梦断惊所向。yǔ lái yè zǎo wǎn,mèng duàn jīng suǒ xiàng。
鼓鼙声后先,龙蛇势下上。gǔ pí shēng hòu xiān,lóng shé shì xià shàng。
奈此老屋何,诗书果何当。nài cǐ lǎo wū hé,shī shū guǒ hé dāng。
幸矣托皇州,高枕得无恙。xìng yǐ tuō huáng zhōu,gāo zhěn dé wú yàng。
瑞物日纷纭,岂我独飘荡。ruì wù rì fēn yún,qǐ wǒ dú piāo dàng。
兴言反山楹,羸思辄以张。xīng yán fǎn shān yíng,léi sī zhé yǐ zhāng。
疏泉到云根,松竹青益放。shū quán dào yún gēn,sōng zhú qīng yì fàng。
胡不返柴车,于焉事郁怏。hú bù fǎn chái chē,yú yān shì yù yàng。
平生知顾行,短发增惆怅。píng shēng zhī gù xíng,duǎn fā zēng chóu chàng。
明朝入初伏,金火两无恙。míng cháo rù chū fú,jīn huǒ liǎng wú yàng。

次韵和江子我卧病谢予相过之作

晁说之

弃妇不言贫,孤儿不知病。qì fù bù yán pín,gū ér bù zhī bìng。
美疹亦何有,衰莲披绿净。měi zhěn yì hé yǒu,shuāi lián pī lǜ jìng。
大易疾无妄,要且观情性。dà yì jí wú wàng,yào qiě guān qíng xìng。
我来自山中,非征亦非聘。wǒ lái zì shān zhōng,fēi zhēng yì fēi pìn。
但恨清风薄,安识皇都盛。dàn hèn qīng fēng báo,ān shí huáng dōu shèng。
况闻药艾攻,之子骇观听。kuàng wén yào ài gōng,zhī zi hài guān tīng。
策羸七里湾,忧醉岂易醒。cè léi qī lǐ wān,yōu zuì qǐ yì xǐng。
今兹早尝馔,高人能自胜。jīn zī zǎo cháng zhuàn,gāo rén néng zì shèng。
不废五字吟,久与金石称。bù fèi wǔ zì yín,jiǔ yǔ jīn shí chēng。
我老言亦衰,同鸣不相应。wǒ lǎo yán yì shuāi,tóng míng bù xiāng yīng。

数蒙杨泽民秀才惠佳篇谢以长句

晁说之

嘉陵江声不到耳,嘉州清音得之子。jiā líng jiāng shēng bù dào ěr,jiā zhōu qīng yīn dé zhī zi。
豪英磅礴狎鸥鹭,金钱弃掷等泥滓。háo yīng bàng bó xiá ōu lù,jīn qián qì zhì děng ní zǐ。
青楼不使白发生,万恨都归一杯里。qīng lóu bù shǐ bái fā shēng,wàn hèn dōu guī yī bēi lǐ。
三苏死后三川愁,君辈人才谁所喜。sān sū sǐ hòu sān chuān chóu,jūn bèi rén cái shuí suǒ xǐ。

京居秋叹

晁说之

京居少蟋蟀,失我田园秋。jīng jū shǎo xī shuài,shī wǒ tián yuán qiū。
何用外物感,不胜中心愁。hé yòng wài wù gǎn,bù shèng zhōng xīn chóu。
少多王霸略,老窘衣食谋。shǎo duō wáng bà lüè,lǎo jiǒng yī shí móu。
神皋既绝分,蛮徼亦愿游。shén gāo jì jué fēn,mán jiǎo yì yuàn yóu。
鹊飞徒绕树,坎止信乘流。què fēi tú rào shù,kǎn zhǐ xìn chéng liú。
顾惟尔青简,能令人白头。gù wéi ěr qīng jiǎn,néng lìng rén bái tóu。
当年魏公子,今日无遗丘。dāng nián wèi gōng zi,jīn rì wú yí qiū。
出门何所从,垂泪且复收。chū mén hé suǒ cóng,chuí lèi qiě fù shōu。

送周秀实知新昌

晁说之

尊公文律自瑰奇,虽持使节未相宜。zūn gōng wén lǜ zì guī qí,suī chí shǐ jié wèi xiāng yí。
子敝青袍哦五字,州家不喜县家嗤。zi bì qīng páo ó wǔ zì,zhōu jiā bù xǐ xiàn jiā chī。
十年主簿今迁陟,县衙簿尉来趋揖。shí nián zhǔ bù jīn qiān zhì,xiàn yá bù wèi lái qū yī。
越绝山川舒啸时,莫叹鉴湖今几尺。yuè jué shān chuān shū xiào shí,mò tàn jiàn hú jīn jǐ chǐ。
鉴湖几尺吾其那,闻道新昌佛仍大。jiàn hú jǐ chǐ wú qí nà,wén dào xīn chāng fú réng dà。
昔贤墨妙谁识之,一日清风千嶂破。xī xián mò miào shuí shí zhī,yī rì qīng fēng qiān zhàng pò。
人间月色过中秋,天际风光称远游。rén jiān yuè sè guò zhōng qiū,tiān jì fēng guāng chēng yuǎn yóu。
阳关本是西州曲,鹭舞兰桡不解愁。yáng guān běn shì xī zhōu qū,lù wǔ lán ráo bù jiě chóu。

谢高四十子昂诗卷

晁说之

我有潇湘泪,还供阊阖愁。wǒ yǒu xiāo xiāng lèi,hái gōng chāng hé chóu。
故人过我窗灯下,谓言客子宜悲秋。gù rén guò wǒ chuāng dēng xià,wèi yán kè zi yí bēi qiū。
往体格律乍相视,久矣揉练几百过。wǎng tǐ gé lǜ zhà xiāng shì,jiǔ yǐ róu liàn jǐ bǎi guò。
不然何以解能云,是中不放客愁破。bù rán hé yǐ jiě néng yún,shì zhōng bù fàng kè chóu pò。
文字能自达,何处有富贵。wén zì néng zì dá,hé chù yǒu fù guì。
莫爱离骚亡国音,学乎大雅则知未。mò ài lí sāo wáng guó yīn,xué hū dà yǎ zé zhī wèi。

送邵大兄知果州

晁说之

先生之子徵聘日,自当黉舍称先生。xiān shēng zhī zi zhēng pìn rì,zì dāng hóng shě chēng xiān shēng。
即今白头青眼绝,空持短策长安城。jí jīn bái tóu qīng yǎn jué,kōng chí duǎn cè zhǎng ān chéng。
汉宫雨露一朝到,剑阁山川五马行。hàn gōng yǔ lù yī cháo dào,jiàn gé shān chuān wǔ mǎ xíng。
既成诗书邹鲁俗,难忘家世伊洛情。jì chéng shī shū zōu lǔ sú,nán wàng jiā shì yī luò qíng。
穰橙邓橘饶渠胜,魏紫姚黄如我盟。ráng chéng dèng jú ráo qú shèng,wèi zǐ yáo huáng rú wǒ méng。
约束南充谢家女,飞空倦矣复齐氓。yuē shù nán chōng xiè jiā nǚ,fēi kōng juàn yǐ fù qí máng。
雁远难群声不断,□□□□□□□。yàn yuǎn nán qún shēng bù duàn,。
顾我宁无意远游,羸病不得俱徂征。gù wǒ níng wú yì yuǎn yóu,léi bìng bù dé jù cú zhēng。
长亭无酒酌君别,独将此恨西南倾。zhǎng tíng wú jiǔ zhuó jūn bié,dú jiāng cǐ hèn xī nán qīng。

送顾弥邵朝奉知钱塘

晁说之

钱塘宰是会稽客,一身见尽元与白。qián táng zǎi shì huì jī kè,yī shēn jiàn jǐn yuán yǔ bái。
元白风流且置之,是家尊翁勇金石。yuán bái fēng liú qiě zhì zhī,shì jiā zūn wēng yǒng jīn shí。
早受申公国士知,谁任东坡邦人责。zǎo shòu shēn gōng guó shì zhī,shuí rèn dōng pō bāng rén zé。
之子敢嗟官不达,惟惭家世无踵迹。zhī zi gǎn jiē guān bù dá,wéi cán jiā shì wú zhǒng jì。
大才小试亦丹青,众前独却自朝夕。dà cái xiǎo shì yì dān qīng,zhòng qián dú què zì cháo xī。
童稚欣欣新有谣,湖山蔼蔼旧相识。tóng zhì xīn xīn xīn yǒu yáo,hú shān ǎi ǎi jiù xiāng shí。
定知不用酒遣闲,流行举要百代历。dìng zhī bù yòng jiǔ qiǎn xián,liú xíng jǔ yào bǎi dài lì。

谢程致道监丞以秋夜直舍二诗相视并简苏在廷少监

晁说之

秋风虽云高,不到建章宫。qiū fēng suī yún gāo,bù dào jiàn zhāng gōng。
巨丽发妙思,翰墨争豪雄。jù lì fā miào sī,hàn mò zhēng háo xióng。
移子范舟兴,入此潘庐中。yí zi fàn zhōu xīng,rù cǐ pān lú zhōng。
诗成到谁手,茧面丝发翁。shī chéng dào shuí shǒu,jiǎn miàn sī fā wēng。
岂不怜此老,气薾志亦穷。qǐ bù lián cǐ lǎo,qì ěr zhì yì qióng。
聊以壮观之,行潦落长虹。liáo yǐ zhuàng guān zhī,xíng lǎo luò zhǎng hóng。
低头谩漠北,攘臂徒辽东。dī tóu mán mò běi,rǎng bì tú liáo dōng。
自娱蓬蒿兴,敢傍圭璧丛。zì yú péng hāo xīng,gǎn bàng guī bì cóng。
清时难但已,有感如霜钟。qīng shí nán dàn yǐ,yǒu gǎn rú shuāng zhōng。
慎莫视苏子,是更得家风。shèn mò shì sū zi,shì gèng dé jiā fēng。

谢邵三十五郎博诗卷

晁说之

我尝为历学,上元要极远。wǒ cháng wèi lì xué,shàng yuán yào jí yuǎn。
上元有远迩,疏密出早晚。shàng yuán yǒu yuǎn ěr,shū mì chū zǎo wǎn。
顾惟尔大父,皇极探其本。gù wéi ěr dà fù,huáng jí tàn qí běn。
唐尧上百代,日月来滚滚。táng yáo shàng bǎi dài,rì yuè lái gǔn gǔn。
因之知百索,孰可妄憎噂。yīn zhī zhī bǎi suǒ,shú kě wàng zēng zǔn。
子前视我诗,与子论诗壶。zi qián shì wǒ shī,yǔ zi lùn shī hú。
子诗既焕烂,我言得安稳。zi shī jì huàn làn,wǒ yán dé ān wěn。
为子极源流,无难如瓴建。wèi zi jí yuán liú,wú nán rú líng jiàn。
风雅辟大田,骚些助锄垦。fēng yǎ pì dà tián,sāo xiē zhù chú kěn。
曹刘鲍谢辈,风雨得藨蓘。cáo liú bào xiè bèi,fēng yǔ dé biāo gǔn。
闲居既识陶,咏怀宜知阮。xián jū jì shí táo,yǒng huái yí zhī ruǎn。
不有鲍与谢,白也胡婉娩。bù yǒu bào yǔ xiè,bái yě hú wǎn miǎn。
苟无阮与陶,苏州曷息偃。gǒu wú ruǎn yǔ táo,sū zhōu hé xī yǎn。
上下曹刘来,少陵自益损。shàng xià cáo liú lái,shǎo líng zì yì sǔn。
岂易少陵学,浪走徒多踠。qǐ yì shǎo líng xué,làng zǒu tú duō wǎn。
况复尔来人,不灶而市饭。kuàng fù ěr lái rén,bù zào ér shì fàn。
大儿夸苏豪,小儿争黄謇。dà ér kuā sū háo,xiǎo ér zhēng huáng jiǎn。
讵知韩柳先,学大忘赫烜。jù zhī hán liǔ xiān,xué dà wàng hè xuǎn。
馀事五七言,朝鸾参暮鶠。yú shì wǔ qī yán,cháo luán cān mù yǎn。
又如万仞姿,松岩绝兰畹。yòu rú wàn rèn zī,sōng yán jué lán wǎn。
念彼形似徒,涩舌吞枯菌。niàn bǐ xíng shì tú,sè shé tūn kū jūn。
何人分诗文,两队有鲂鳟。hé rén fēn shī wén,liǎng duì yǒu fáng zūn。
子早知此病,我语出复返。zi zǎo zhī cǐ bìng,wǒ yǔ chū fù fǎn。
何以谢子勤,王道不可缓。hé yǐ xiè zi qín,wáng dào bù kě huǎn。
凛凛易春秋,南面俨龙衮。lǐn lǐn yì chūn qiū,nán miàn yǎn lóng gǔn。
礼书朝万邦,宝辂粲朱幰。lǐ shū cháo wàn bāng,bǎo lù càn zhū xiǎn。
颜曾侍圭璋,荀孟陈干盾。yán céng shì guī zhāng,xún mèng chén gàn dùn。
老漫怜骥枥,壮当勇虎圈。lǎo màn lián jì lì,zhuàng dāng yǒng hǔ quān。
明朝役高兴,蜀道横碧巘。míng cháo yì gāo xīng,shǔ dào héng bì yǎn。
我实爱子才,语长情缱绻。wǒ shí ài zi cái,yǔ zhǎng qíng qiǎn quǎn。

庚子冬至祭鼎阁差充太祝致斋于内西廊待漏院以近法物库有火禁甚严不胜昼夜寒苦辄成长言

晁说之

至日为客昔人叹,况乃客次在斋宫。zhì rì wèi kè xī rén tàn,kuàng nǎi kè cì zài zhāi gōng。
斋宫所寓有火禁,冰食霜寝多凄风。zhāi gōng suǒ yù yǒu huǒ jìn,bīng shí shuāng qǐn duō qī fēng。
丰屋高悬日不到,未信一阳生是中。fēng wū gāo xuán rì bù dào,wèi xìn yī yáng shēng shì zhōng。
尝闻鼎以大祭祀,未闻祭鼎陈笙镛。cháng wén dǐng yǐ dà jì sì,wèi wén jì dǐng chén shēng yōng。
兹焉祭鼎戒群吏,古也拜灶劳皇躬。zī yān jì dǐng jiè qún lì,gǔ yě bài zào láo huáng gōng。
森森鼎阁祚厥西,矗矗明堂配自东。sēn sēn dǐng gé zuò jué xī,chù chù míng táng pèi zì dōng。
天子万岁调元象,岁岁年年为祝工。tiān zi wàn suì diào yuán xiàng,suì suì nián nián wèi zhù gōng。

高藤州六观堂

晁说之

曾子三省予未能,夫君六观何自入。céng zi sān shěng yǔ wèi néng,fū jūn liù guān hé zì rù。
天台敖我三观妙,君又三之弥有得。tiān tái áo wǒ sān guān miào,jūn yòu sān zhī mí yǒu dé。
露下聚散俱已空,电出有无仍不实。lù xià jù sàn jù yǐ kōng,diàn chū yǒu wú réng bù shí。
一世假梦暂踟蹰,万缘托幻聊戏剧。yī shì jiǎ mèng zàn chí chú,wàn yuán tuō huàn liáo xì jù。
澄渊泡起不离中,端形影见无差忒。chéng yuān pào qǐ bù lí zhōng,duān xíng yǐng jiàn wú chà tè。
兹惟一心之所发,邈乎此心近不识。zī wéi yī xīn zhī suǒ fā,miǎo hū cǐ xīn jìn bù shí。
更须止之艮为山,随其观处离非日。gèng xū zhǐ zhī gěn wèi shān,suí qí guān chù lí fēi rì。
与君相遇紫陌边,不谓我言无不急。yǔ jūn xiāng yù zǐ mò biān,bù wèi wǒ yán wú bù jí。
君方度岭驾朱辂,我言之外何所识。jūn fāng dù lǐng jià zhū lù,wǒ yán zhī wài hé suǒ shí。