古诗词

余寄和冲弟竹夫人诗并寄子我六首后征其类

晁说之

风流何处有崔卢,委曲此君为我模。fēng liú hé chù yǒu cuī lú,wěi qū cǐ jūn wèi wǒ mó。
草梦枕仙幽意在,烛奴灯婢故情疏。cǎo mèng zhěn xiān yōu yì zài,zhú nú dēng bì gù qíng shū。
偶人飘荡泥何恨,居士神通木漫书。ǒu rén piāo dàng ní hé hèn,jū shì shén tōng mù màn shū。
叶可作冠聊复尔,恨为如意亦何如。yè kě zuò guān liáo fù ěr,hèn wèi rú yì yì hé rú。

晁说之

宋济州巨野人,字以道,一字伯以,自号景迂生。晁端彦子。神宗元丰五年进士。以文章典丽,为苏轼所荐。哲宗元符三年知无极县,上书斥王安石及绍述诸臣政事之非。高宗即位,召授徽猷阁待制兼侍读,以病未赴。晚年信佛。工诗,善画山水。博通五经,尤精于《易》。有《儒言》、《晁氏客语》、《景迂生集》。 晁说之的作品>>

猜您喜欢

贫贱

晁说之

贫贱不可恶,白首不敢辞。pín jiàn bù kě è,bái shǒu bù gǎn cí。
圣人为我戒,敢不周旋之。shèng rén wèi wǒ jiè,gǎn bù zhōu xuán zhī。
山王亦何事,五君讵见遗。shān wáng yì hé shì,wǔ jūn jù jiàn yí。
奈彼后世何,论评相瑕疵。nài bǐ hòu shì hé,lùn píng xiāng xiá cī。
虽有解嘲人,正自漫尔为。suī yǒu jiě cháo rén,zhèng zì màn ěr wèi。
寄言宦达子,努力向金闺。jì yán huàn dá zi,nǔ lì xiàng jīn guī。

送知府张路钤还阙

晁说之

櫜戈未肯下灵州,白马将军今白头。gāo gē wèi kěn xià líng zhōu,bái mǎ jiāng jūn jīn bái tóu。
将军父子重儒术,坐有绿衣人则休。jiāng jūn fù zi zhòng rú shù,zuò yǒu lǜ yī rén zé xiū。
六年谣颂流圁洛,卧使雕山添岞崿。liù nián yáo sòng liú yín luò,wò shǐ diāo shān tiān zuò è。
看山饮水无一事,日俸岁饥欣自若。kàn shān yǐn shuǐ wú yī shì,rì fèng suì jī xīn zì ruò。
匹马飘飘朝九天,晚交送别亦潸然。pǐ mǎ piāo piāo cháo jiǔ tiān,wǎn jiāo sòng bié yì shān rán。
烦君去路望嵩少,猿鹤相思端可怜。fán jūn qù lù wàng sōng shǎo,yuán hè xiāng sī duān kě lián。

思四明所居与桃红渡相对

晁说之

今朝旅恨到何处,轩窗直对桃花渡。jīn cháo lǚ hèn dào hé chù,xuān chuāng zhí duì táo huā dù。
桃花渡上风吹雨,道人芒屩谁来去。táo huā dù shàng fēng chuī yǔ,dào rén máng juē shuí lái qù。

凉州女

晁说之

凉州女,紫塞春,轻黄浓黛君莫讴,汉宫曾此选才人。liáng zhōu nǚ,zǐ sāi chūn,qīng huáng nóng dài jūn mò ōu,hàn gōng céng cǐ xuǎn cái rén。
鹿角角,鱼鳞鳞,有山有水无此珍,我强宽愁亦怒嗔。lù jiǎo jiǎo,yú lín lín,yǒu shān yǒu shuǐ wú cǐ zhēn,wǒ qiáng kuān chóu yì nù chēn。
逢著澄江悔不咏,功曹岂自夸诗圣。féng zhù chéng jiāng huǐ bù yǒng,gōng cáo qǐ zì kuā shī shèng。

杨班湫神恩加广应公以其诰

晁说之

平生笑杀诅楚文,今朝鄜峙祭湫神。píng shēng xiào shā zǔ chǔ wén,jīn cháo fū zhì jì jiǎo shén。
嗟尔湫神何为者,上公衮冕皇恩新。jiē ěr jiǎo shén hé wèi zhě,shàng gōng gǔn miǎn huáng ēn xīn。
日出辉辉收霰雪,仿佛拜命若可亲。rì chū huī huī shōu xiàn xuě,fǎng fú bài mìng ruò kě qīn。
湫神传云是杨班,坟墓突兀自姚秦。jiǎo shén chuán yún shì yáng bān,fén mù tū wù zì yáo qín。
当时功阀今不著,崔萧之史讨无因。dāng shí gōng fá jīn bù zhù,cuī xiāo zhī shǐ tǎo wú yīn。
将军得名宜勇哉,里俗所颂疑未真。jiāng jūn dé míng yí yǒng zāi,lǐ sú suǒ sòng yí wèi zhēn。
黄蜂往媒康氏女,亲迎波间不敢颦。huáng fēng wǎng méi kāng shì nǚ,qīn yíng bō jiān bù gǎn pín。
至今七夕后二日,康家送女纷红巾。zhì jīn qī xī hòu èr rì,kāng jiā sòng nǚ fēn hóng jīn。
神视可已胡不已,清明之德先诸身。shén shì kě yǐ hú bù yǐ,qīng míng zhī dé xiān zhū shēn。
湫初来徙雷霆夜,鬼借百车载渊奫。jiǎo chū lái xǐ léi tíng yè,guǐ jiè bǎi chē zài yuān yūn。
宜囚厉鬼缚恶虎,螟螣何足烦怒嗔。yí qiú lì guǐ fù è hǔ,míng tè hé zú fán nù chēn。
邦人不困亦不饥,山可夜入耕阳春。bāng rén bù kùn yì bù jī,shān kě yè rù gēng yáng chūn。
初无粳稻劳灌溉,黄?黑黍易与仁。chū wú jīng dào láo guàn gài,huáng mí hēi shǔ yì yǔ rén。
敢言此水浅于旧,滂沱雨起云轮囷。gǎn yán cǐ shuǐ qiǎn yú jiù,pāng tuó yǔ qǐ yún lún qūn。
千人一日酌不竭,神物所寓谁敢尘。qiān rén yī rì zhuó bù jié,shén wù suǒ yù shuí gǎn chén。
岂但箫鼓十州远,祭秩已入四渎伦。qǐ dàn xiāo gǔ shí zhōu yuǎn,jì zhì yǐ rù sì dú lún。
异时香火故允会,品极势重力益振。yì shí xiāng huǒ gù yǔn huì,pǐn jí shì zhòng lì yì zhèn。
位浮于人神所殛,神忝厥职亦愧人。wèi fú yú rén shén suǒ jí,shén tiǎn jué zhí yì kuì rén。
我劳再拜不私祷,上佐邦国下斯民。wǒ láo zài bài bù sī dǎo,shàng zuǒ bāng guó xià sī mín。
敢学韩子炭谷湫,嘲悭悔怪徒踆踆。gǎn xué hán zi tàn gǔ jiǎo,cháo qiān huǐ guài tú cūn cūn。

寄琦公住小溪

晁说之

穷塞岁暮怀,琦公实真侣。qióng sāi suì mù huái,qí gōng shí zhēn lǚ。
恨此长城风,不送小溪雨。hèn cǐ zhǎng chéng fēng,bù sòng xiǎo xī yǔ。
梦断七十强,心留五字苦。mèng duàn qī shí qiáng,xīn liú wǔ zì kǔ。
斯世何寂寥,无人称支许。sī shì hé jì liáo,wú rén chēng zhī xǔ。

寄光公

晁说之

湖上石楠花出屋,待久老僧来默默。hú shàng shí nán huā chū wū,dài jiǔ lǎo sēng lái mò mò。
徐言经岁不出门,偶向今朝移苦竹。xú yán jīng suì bù chū mén,ǒu xiàng jīn cháo yí kǔ zhú。
有琴挂壁积尘埃,强之使弹响山谷。yǒu qín guà bì jī chén āi,qiáng zhī shǐ dàn xiǎng shān gǔ。
至今两耳犹泠泠,边风日夜相思曲。zhì jīn liǎng ěr yóu líng líng,biān fēng rì yè xiāng sī qū。

洛川驿中梦与一故人作诗十馀韵既觉惟记其两句南山络条华四顾吃所哀因识之

晁说之

西征岂不乐,梦中诗佳哉。xī zhēng qǐ bù lè,mèng zhōng shī jiā zāi。
南山络条华,四顾吃所哀。nán shān luò tiáo huá,sì gù chī suǒ āi。
山川今可梦,小谢恨能裁。shān chuān jīn kě mèng,xiǎo xiè hèn néng cái。
无令辜此夕,羸马空徘徊。wú lìng gū cǐ xī,léi mǎ kōng pái huái。

君子有所恨

晁说之

君子有所恨,击指血不躁。jūn zi yǒu suǒ hèn,jī zhǐ xuè bù zào。
相望已千古,欲语安得到。xiāng wàng yǐ qiān gǔ,yù yǔ ān dé dào。
荆卿无剑术,商君弃霸道。jīng qīng wú jiàn shù,shāng jūn qì bà dào。
二子苟不然,功烈回穹昊。èr zi gǒu bù rán,gōng liè huí qióng hào。
嗟哉浅丈夫,不自极怀抱。jiē zāi qiǎn zhàng fū,bù zì jí huái bào。

洗山

晁说之

公事岂不猥,吾性自有适。gōng shì qǐ bù wěi,wú xìng zì yǒu shì。
驩言春风物,洗山出怪石。huān yán chūn fēng wù,xǐ shān chū guài shí。
何幸此土壤,顽骜压空碧。hé xìng cǐ tǔ rǎng,wán ào yā kōng bì。
崭岩有天姿,畚锸不待力。zhǎn yán yǒu tiān zī,běn chā bù dài lì。
横如剑出泥,纵若月退蚀。héng rú jiàn chū ní,zòng ruò yuè tuì shí。
乃知凶谗辈,暂为忠良贼。nǎi zhī xiōng chán bèi,zàn wèi zhōng liáng zéi。
后皇德清明,万类各有职。hòu huáng dé qīng míng,wàn lèi gè yǒu zhí。
吾悲兹世人,因之聊叹息。wú bēi zī shì rén,yīn zhī liáo tàn xī。
尝闻道人语,无垢法第一。cháng wén dào rén yǔ,wú gòu fǎ dì yī。
多谢读易者,洗心如玉璧。duō xiè dú yì zhě,xǐ xīn rú yù bì。

二月初山上作

晁说之

与春相别云一岁,辽鹤有恨不足加。yǔ chūn xiāng bié yún yī suì,liáo hè yǒu hèn bù zú jiā。
意韵寂寥莫我适,起逐春风山径斜。yì yùn jì liáo mò wǒ shì,qǐ zhú chūn fēng shān jìng xié。
春风自与时窈窕,岂为来开桃李花。chūn fēng zì yǔ shí yǎo tiǎo,qǐ wèi lái kāi táo lǐ huā。
不然春来已几日,何处桃李不枯槎。bù rán chūn lái yǐ jǐ rì,hé chù táo lǐ bù kū chá。
乃知桃李善卑陬,远交深托待纷葩。nǎi zhī táo lǐ shàn bēi zōu,yuǎn jiāo shēn tuō dài fēn pā。
政如世间妩媚子,巡墙倚户渐齿牙。zhèng rú shì jiān wǔ mèi zi,xún qiáng yǐ hù jiàn chǐ yá。
公卿初岂以尔故,腰金佩玉牢声华。gōng qīng chū qǐ yǐ ěr gù,yāo jīn pèi yù láo shēng huá。
区区更怜蜂蝶辈,草根花底为生涯。qū qū gèng lián fēng dié bèi,cǎo gēn huā dǐ wèi shēng yá。
此理前人未见之,我今独得频咨嗟。cǐ lǐ qián rén wèi jiàn zhī,wǒ jīn dú dé pín zī jiē。
生无京国名园分,况此边城万里沙。shēng wú jīng guó míng yuán fēn,kuàng cǐ biān chéng wàn lǐ shā。

夜雨

晁说之

夜雨岂不好,欠竹与芭蕉。yè yǔ qǐ bù hǎo,qiàn zhú yǔ bā jiāo。
可想春意足,不闻声萧萧。kě xiǎng chūn yì zú,bù wén shēng xiāo xiāo。
清梦江之南,云霓正逍遥。qīng mèng jiāng zhī nán,yún ní zhèng xiāo yáo。
旧游二三子,为我吹笙箫。jiù yóu èr sān zi,wèi wǒ chuī shēng xiāo。
觉来耳馀清,明日是何朝。jué lái ěr yú qīng,míng rì shì hé cháo。

久留帐下日夕思归辄作长言一首告别经略安抚侍郎

晁说之

乱山急雨佐吾愁,春去已远人淹留。luàn shān jí yǔ zuǒ wú chóu,chūn qù yǐ yuǎn rén yān liú。
谁能一饮一车酒,纵谈醉胆下凉州。shuí néng yī yǐn yī chē jiǔ,zòng tán zuì dǎn xià liáng zhōu。
元戎高韵抚鸾凰,旧有沙堤几步长。yuán róng gāo yùn fǔ luán huáng,jiù yǒu shā dī jǐ bù zhǎng。
眼底不堪论往事,且夸羯鼓似邠娘。yǎn dǐ bù kān lùn wǎng shì,qiě kuā jié gǔ shì bīn niáng。
应怜逋客羞涩馀,思归欲自驾柴车。yīng lián bū kè xiū sè yú,sī guī yù zì jià chái chē。
月边风冷不得住,凡骨从来有曼都。yuè biān fēng lěng bù dé zhù,fán gǔ cóng lái yǒu màn dōu。

听唱秦少游溪路雨添花词感旧作

晁说之

秦郎不知我,我岂知秦郎。qín láng bù zhī wǒ,wǒ qǐ zhī qín láng。
相逢每戏剧,此狷而彼狂。xiāng féng měi xì jù,cǐ juàn ér bǐ kuáng。
坐有今辅弼,正色屡低昂。zuò yǒu jīn fǔ bì,zhèng sè lǚ dī áng。
逮今白发垂,悔昔少年场。dǎi jīn bái fā chuí,huǐ xī shǎo nián chǎng。
一闻溪路雨,泪与雨争行。yī wén xī lù yǔ,lèi yǔ yǔ zhēng xíng。
黄鹂千百在,斯人今则亡。huáng lí qiān bǎi zài,sī rén jīn zé wáng。
如其并老去,娱乐岂遽央。rú qí bìng lǎo qù,yú lè qǐ jù yāng。
况复有诸生,遗颂满汝阳。kuàng fù yǒu zhū shēng,yí sòng mǎn rǔ yáng。
瘴雾杀君时,龙门曾恸伤。zhàng wù shā jūn shí,lóng mén céng tòng shāng。
今虽苟生活,苍蝇待我傍。jīn suī gǒu shēng huó,cāng yíng dài wǒ bàng。
谁家有歌喉,此曲宜断肠。shuí jiā yǒu gē hóu,cǐ qū yí duàn cháng。
摅我一夕恨,与世同悲凉。shū wǒ yī xī hèn,yǔ shì tóng bēi liáng。

书事学谢康乐

晁说之

南北夐绵络,同名圁与鄞。nán běi xiòng mián luò,tóng míng yín yǔ yín。
岁月老羁旅,何事勤所勤。suì yuè lǎo jī lǚ,hé shì qín suǒ qín。
情胜古今契,身以邪正分。qíng shèng gǔ jīn qì,shēn yǐ xié zhèng fēn。
清音幸先后,旷怀得朝曛。qīng yīn xìng xiān hòu,kuàng huái dé cháo xūn。
山腰转嘉树,风袖落闲云。shān yāo zhuǎn jiā shù,fēng xiù luò xián yún。
盘磴去来迷,飞泉高下闻。pán dèng qù lái mí,fēi quán gāo xià wén。
龙柏肯予媾,上苑侍吾君。lóng bǎi kěn yǔ gòu,shàng yuàn shì wú jūn。
三花论缱绻,丹丘旧絪缊。sān huā lùn qiǎn quǎn,dān qiū jiù yīn yūn。
中抱既兀兀,外骛徒纷纷。zhōng bào jì wù wù,wài wù tú fēn fēn。
映窗有翰墨,满架亦典坟。yìng chuāng yǒu hàn mò,mǎn jià yì diǎn fén。
摅虹宫栋宇,流汗程斧斤。shū hóng gōng dòng yǔ,liú hàn chéng fǔ jīn。
少时喜诡俗,老境思迨群。shǎo shí xǐ guǐ sú,lǎo jìng sī dài qún。
不复梦江湖,诗成心自欣。bù fù mèng jiāng hú,shī chéng xīn zì xīn。