古诗词

余寄和冲弟竹夫人诗并寄子我六首后征其类

晁说之

风流何处有崔卢,委曲此君为我模。fēng liú hé chù yǒu cuī lú,wěi qū cǐ jūn wèi wǒ mó。
草梦枕仙幽意在,烛奴灯婢故情疏。cǎo mèng zhěn xiān yōu yì zài,zhú nú dēng bì gù qíng shū。
偶人飘荡泥何恨,居士神通木漫书。ǒu rén piāo dàng ní hé hèn,jū shì shén tōng mù màn shū。
叶可作冠聊复尔,恨为如意亦何如。yè kě zuò guān liáo fù ěr,hèn wèi rú yì yì hé rú。

晁说之

宋济州巨野人,字以道,一字伯以,自号景迂生。晁端彦子。神宗元丰五年进士。以文章典丽,为苏轼所荐。哲宗元符三年知无极县,上书斥王安石及绍述诸臣政事之非。高宗即位,召授徽猷阁待制兼侍读,以病未赴。晚年信佛。工诗,善画山水。博通五经,尤精于《易》。有《儒言》、《晁氏客语》、《景迂生集》。 晁说之的作品>>

猜您喜欢

将为枝江之行

晁说之

北斗垂几尺,东京路几千。běi dòu chuí jǐ chǐ,dōng jīng lù jǐ qiān。
大江复几深,腊尾难放船。dà jiāng fù jǐ shēn,là wěi nán fàng chuán。
岂无雕胡饭,疾病相后先。qǐ wú diāo hú fàn,jí bìng xiāng hòu xiān。
波涛日夜起,高枕相与眠。bō tāo rì yè qǐ,gāo zhěn xiāng yǔ mián。
春风明日来,为我添华颠。chūn fēng míng rì lái,wèi wǒ tiān huá diān。
沅湘盛春风,兰茝为人妍。yuán xiāng shèng chūn fēng,lán chǎi wèi rén yán。
沅湘无故人,耕钓异云烟。yuán xiāng wú gù rén,gēng diào yì yún yān。
沅湘有故人,避地于我前。yuán xiāng yǒu gù rén,bì dì yú wǒ qián。
彼美媚学子,共讲中庸篇。bǐ měi mèi xué zi,gòng jiǎng zhōng yōng piān。

邓掾知言再和暮春诗见视过形推奖有意论诗报作三首其三

晁说之

江左多才士,君诗醉玉红。jiāng zuǒ duō cái shì,jūn shī zuì yù hóng。
几篇愁客恨,九畹任春空。jǐ piān chóu kè hèn,jiǔ wǎn rèn chūn kōng。
便欲倾家酿,谁知出谷风。biàn yù qīng jiā niàng,shuí zhī chū gǔ fēng。
刘杨名一代,可惜义山穷。liú yáng míng yī dài,kě xī yì shān qióng。
西昆体方盛时,梨园伶人作一穷士。xī kūn tǐ fāng shèng shí,lí yuán líng rén zuò yī qióng shì。
云是李商隐,褴缕甚,云近日为人偷尽。yún shì lǐ shāng yǐn,lán lǚ shén,yún jìn rì wèi rén tōu jǐn。

偶作二首

晁说之

病目书淫歇,江干绝往还。bìng mù shū yín xiē,jiāng gàn jué wǎng hái。
不才宁嫁树,有意尚移山。bù cái níng jià shù,yǒu yì shàng yí shān。
玉府书名久,南山种豆闲。yù fǔ shū míng jiǔ,nán shān zhǒng dòu xián。
只应终夜气,不共鬓毛班。zhǐ yīng zhōng yè qì,bù gòng bìn máo bān。

偶作二首

晁说之

闻道花都发,狂风故作雠。wén dào huā dōu fā,kuáng fēng gù zuò chóu。
春心先自薄,客恨更难收。chūn xīn xiān zì báo,kè hèn gèng nán shōu。
不免饥寒甚,永同埋瑸休。bù miǎn jī hán shén,yǒng tóng mái bīn xiū。
何须问詹尹,雅意在丹丘。hé xū wèn zhān yǐn,yǎ yì zài dān qiū。

病目作近体诗五首

晁说之

病目经旬作梦中,只应天意欲教佣。bìng mù jīng xún zuò mèng zhōng,zhǐ yīng tiān yì yù jiào yōng。
诗成愿作瞎太祝,位极耻为盲老公。shī chéng yuàn zuò xiā tài zhù,wèi jí chǐ wèi máng lǎo gōng。
不用千忧徒画足,何妨一笑漫书空。bù yòng qiān yōu tú huà zú,hé fáng yī xiào màn shū kōng。
颇不如喜见人志,好在春来六六峰。pǒ bù rú xǐ jiàn rén zhì,hǎo zài chūn lái liù liù fēng。

病目作近体诗五首

晁说之

何事兰成酷爱愁,借愁为乐总宜休。hé shì lán chéng kù ài chóu,jiè chóu wèi lè zǒng yí xiū。
天涯二月无新历,京国三年误旧游。tiān yá èr yuè wú xīn lì,jīng guó sān nián wù jiù yóu。
忽接家书迷远近,欲为客难却沉浮。hū jiē jiā shū mí yuǎn jìn,yù wèi kè nán què chén fú。
道人犹喜频相遇,话尽丹丘更虎丘。dào rén yóu xǐ pín xiāng yù,huà jǐn dān qiū gèng hǔ qiū。

病目作近体诗五首

晁说之

江头未省逢春事,风雨朝朝夜夜深。jiāng tóu wèi shěng féng chūn shì,fēng yǔ cháo cháo yè yè shēn。
皎洁一生馀白发,辛勤百计只丹心。jiǎo jié yī shēng yú bái fā,xīn qín bǎi jì zhǐ dān xīn。
不疑郑默世能怨,敢恨虞翻论所侵。bù yí zhèng mò shì néng yuàn,gǎn hèn yú fān lùn suǒ qīn。
明日逢人添俯首,会催归兴到山林。míng rì féng rén tiān fǔ shǒu,huì cuī guī xīng dào shān lín。

病目作近体诗五首

晁说之

沉沉何处有春柔,目极无垠风雨秋。chén chén hé chù yǒu chūn róu,mù jí wú yín fēng yǔ qiū。
底事须登七尺剑,要当自掖千金裘。dǐ shì xū dēng qī chǐ jiàn,yào dāng zì yē qiān jīn qiú。
图书虽满愧黄绢,桃李纵开嘲白头。tú shū suī mǎn kuì huáng juàn,táo lǐ zòng kāi cháo bái tóu。
事与愿违宜泯泯,愿违于事更悠悠。shì yǔ yuàn wéi yí mǐn mǐn,yuàn wéi yú shì gèng yōu yōu。

病目作近体诗五首

晁说之

愁极犹知吾道尊,尚烦几许北堂萱。chóu jí yóu zhī wú dào zūn,shàng fán jǐ xǔ běi táng xuān。
善人在疚乡评减,老物可憎天意存。shàn rén zài jiù xiāng píng jiǎn,lǎo wù kě zēng tiān yì cún。
漫使楚囚临澧浦,难教汉使识河源。màn shǐ chǔ qiú lín lǐ pǔ,nán jiào hàn shǐ shí hé yuán。
著书昔日年犹少,老意今朝欲绝言。zhù shū xī rì nián yóu shǎo,lǎo yì jīn cháo yù jué yán。

谢圆机梅子

晁说之

云随枉渚月依岚,末宦低头几不堪。yún suí wǎng zhǔ yuè yī lán,mò huàn dī tóu jǐ bù kān。
顾我伧翁宜塞北,因君梅子忆江南。gù wǒ cāng wēng yí sāi běi,yīn jūn méi zi yì jiāng nán。
君乎学问二刘比,南北该通酸自甘。jūn hū xué wèn èr liú bǐ,nán běi gāi tōng suān zì gān。

胡季和送江梅山茶来

晁说之

山茶有色笑江梅,无色江梅谢不才。shān chá yǒu sè xiào jiāng méi,wú sè jiāng méi xiè bù cái。
莫言无色无才思,几许才从色上来。mò yán wú sè wú cái sī,jǐ xǔ cái cóng sè shàng lái。
天际素娥能绰约,人间红袖恨徘徊。tiān jì sù é néng chuò yuē,rén jiān hóng xiù hèn pái huái。
谁将玉质酡颜醉,绛雪朱丝解不开。shuí jiāng yù zhì tuó yán zuì,jiàng xuě zhū sī jiě bù kāi。

高邮人物绝句二首

晁说之

高邮崔监富诗书,笔力雄豪与世疏。gāo yóu cuī jiān fù shī shū,bǐ lì xióng háo yǔ shì shū。
不是魏公公道在,定垂白发老菰蒲。bù shì wèi gōng gōng dào zài,dìng chuí bái fā lǎo gū pú。

高邮人物绝句二首

晁说之

高邮少年有王令,豪气雄才海内无。gāo yóu shǎo nián yǒu wáng lìng,háo qì xióng cái hǎi nèi wú。
当日谈兵今可用,只愁遗像是癯儒。dāng rì tán bīng jīn kě yòng,zhǐ chóu yí xiàng shì qú rú。

和许嵩老江上舟灾

晁说之

火德孝严嗟掠虚,祝融江面怒心馀。huǒ dé xiào yán jiē lüè xū,zhù róng jiāng miàn nù xīn yú。
千寻赤尾干尧历,百仞红鳞灭禹书。qiān xún chì wěi gàn yáo lì,bǎi rèn hóng lín miè yǔ shū。
丙穴烘天谁得及,丁翁奔日更难如。bǐng xué hōng tiān shuí dé jí,dīng wēng bēn rì gèng nán rú。
文昌右辖知几早,无妄之灾不我居。wén chāng yòu xiá zhī jǐ zǎo,wú wàng zhī zāi bù wǒ jū。
平生易象论孤虚,富贵功名不愿馀。píng shēng yì xiàng lùn gū xū,fù guì gōng míng bù yuàn yú。
政府频垂忧国泪,梵宫独看竺乾书。zhèng fǔ pín chuí yōu guó lèi,fàn gōng dú kàn zhú qián shū。
众惊赤壁复焚尔,自擅三禅早晏如。zhòng jīng chì bì fù fén ěr,zì shàn sān chán zǎo yàn rú。
回首焚躯并溺骨,何为不早傍禅居。huí shǒu fén qū bìng nì gǔ,hé wèi bù zǎo bàng chán jū。

故资政殿学士特赠光禄大夫曾公挽辞二首

晁说之

选吏时无最,论兵世有书。xuǎn lì shí wú zuì,lùn bīng shì yǒu shū。
风神相门旧,胆气将坛初。fēng shén xiāng mén jiù,dǎn qì jiāng tán chū。
地轴尘埃转,天航津汉虚。dì zhóu chén āi zhuǎn,tiān háng jīn hàn xū。
忠规子孙在,太史笔何如。zhōng guī zi sūn zài,tài shǐ bǐ hé rú。