古诗词

次韵任伯途中见寄

晁说之

白头青简负三馀,得丧穷通不问渠。bái tóu qīng jiǎn fù sān yú,dé sàng qióng tōng bù wèn qú。
但恐风霜侵尔稼,敢期盗贼避吾闾。dàn kǒng fēng shuāng qīn ěr jià,gǎn qī dào zéi bì wú lǘ。
秋蝉冬蝶空离恨,渭水秦山政索居。qiū chán dōng dié kōng lí hèn,wèi shuǐ qín shān zhèng suǒ jū。
何日离合南北史,倩君成就一家书。hé rì lí hé nán běi shǐ,qiàn jūn chéng jiù yī jiā shū。

晁说之

宋济州巨野人,字以道,一字伯以,自号景迂生。晁端彦子。神宗元丰五年进士。以文章典丽,为苏轼所荐。哲宗元符三年知无极县,上书斥王安石及绍述诸臣政事之非。高宗即位,召授徽猷阁待制兼侍读,以病未赴。晚年信佛。工诗,善画山水。博通五经,尤精于《易》。有《儒言》、《晁氏客语》、《景迂生集》。 晁说之的作品>>

猜您喜欢

痛恨

晁说之

丞相开边靡有它,中原要复识干戈。chéng xiāng kāi biān mí yǒu tā,zhōng yuán yào fù shí gàn gē。
百年身事今如此,万里胡尘可奈何。bǎi nián shēn shì jīn rú cǐ,wàn lǐ hú chén kě nài hé。
陇上健儿嗟不见,洛阳女子恨偏多。lǒng shàng jiàn ér jiē bù jiàn,luò yáng nǚ zi hèn piān duō。
朝朝上食陵头否,肠断东巡白帝歌。cháo cháo shàng shí líng tóu fǒu,cháng duàn dōng xún bái dì gē。

追感

晁说之

颍水箕山已卜休,忽逢新政误恩收。yǐng shuǐ jī shān yǐ bo xiū,hū féng xīn zhèng wù ēn shōu。
白头不识为郎叹,黄帽难供作客愁。bái tóu bù shí wèi láng tàn,huáng mào nán gōng zuò kè chóu。
何事京师书信断,漫从泽国稻粱谋。hé shì jīng shī shū xìn duàn,màn cóng zé guó dào liáng móu。
和亲莫恃河为界,百骑东来破一州。hé qīn mò shì hé wèi jiè,bǎi qí dōng lái pò yī zhōu。

问雪

晁说之

此雪问谁偏最喜,羯胡得意逞天骄。cǐ xuě wèn shuí piān zuì xǐ,jié hú dé yì chěng tiān jiāo。
黄河稳渡鱼龙静,白马增光剑甲豪。huáng hé wěn dù yú lóng jìng,bái mǎ zēng guāng jiàn jiǎ háo。
我有玉钤今震叠,尔看瑶璧莫呼号。wǒ yǒu yù qián jīn zhèn dié,ěr kàn yáo bì mò hū hào。
何妨特敕近臣燕,肠断金樽费独谣。hé fáng tè chì jìn chén yàn,cháng duàn jīn zūn fèi dú yáo。

拭目

晁说之

拭目中兴宜碌碌,褊心触事独迟迟。shì mù zhōng xīng yí lù lù,biǎn xīn chù shì dú chí chí。
刘琨祖逖无由见,邺下关中何所之。liú kūn zǔ tì wú yóu jiàn,yè xià guān zhōng hé suǒ zhī。
万里耕桑仁德在,九天雨露庙堂滋。wàn lǐ gēng sāng rén dé zài,jiǔ tiān yǔ lù miào táng zī。
龙钟只合归田去,犹解重吟采芑诗。lóng zhōng zhǐ hé guī tián qù,yóu jiě zhòng yín cǎi qǐ shī。

自宽

晁说之

无奈愁何强自宽,细将心事乐江干。wú nài chóu hé qiáng zì kuān,xì jiāng xīn shì lè jiāng gàn。
新诗时向梦中得,明月多从枕上看。xīn shī shí xiàng mèng zhōng dé,míng yuè duō cóng zhěn shàng kàn。
吾道若存生有益,君恩可报死何难。wú dào ruò cún shēng yǒu yì,jūn ēn kě bào sǐ hé nán。
五陵祥瑞烟何在,何日端门朝百官。wǔ líng xiáng ruì yān hé zài,hé rì duān mén cháo bǎi guān。

再和

晁说之

不肯喧喧奏子虚,何心江上惜三馀。bù kěn xuān xuān zòu zi xū,hé xīn jiāng shàng xī sān yú。
陆浑火但无家计,宣榭灾宜费图书。lù hún huǒ dàn wú jiā jì,xuān xiè zāi yí fèi tú shū。
每恨血鳞能雨若,何堪脱角去焚如。měi hèn xuè lín néng yǔ ruò,hé kān tuō jiǎo qù fén rú。
知公辅弼关心处,不比他人乐退居。zhī gōng fǔ bì guān xīn chù,bù bǐ tā rén lè tuì jū。

再和

晁说之

顷岁官尝傍紫虚,嵩云缑月笑谈馀。qǐng suì guān cháng bàng zǐ xū,sōng yún gōu yuè xiào tán yú。
惟知猿鹤乞骸疏,不录熊罴谏猎书。wéi zhī yuán hè qǐ hái shū,bù lù xióng pí jiàn liè shū。
游寺但知能自与,焚舟不复问何如。yóu sì dàn zhī néng zì yǔ,fén zhōu bù fù wèn hé rú。
岩廊德量谁能比,大令山阴难并居。yán láng dé liàng shuí néng bǐ,dà lìng shān yīn nán bìng jū。

夜雨不少住枕上作

晁说之

几年飘泊敢何求,甘作伧公对楚囚。jǐ nián piāo pō gǎn hé qiú,gān zuò cāng gōng duì chǔ qiú。
风转荣光新辇道,雨无时节旧扬州。fēng zhuǎn róng guāng xīn niǎn dào,yǔ wú shí jié jiù yáng zhōu。
陆公奏议同谁恨,屈子离骚亦独愁。lù gōng zòu yì tóng shuí hèn,qū zi lí sāo yì dú chóu。
岁暮长江癃病客,飘飘荆渚觅同游。suì mù zhǎng jiāng lóng bìng kè,piāo piāo jīng zhǔ mì tóng yóu。

莫道

晁说之

莫道飘零天一涯,安时自胜孰兴嗟。mò dào piāo líng tiān yī yá,ān shí zì shèng shú xīng jiē。
已春庭宇不留雪,逢闰园林无早花。yǐ chūn tíng yǔ bù liú xuě,féng rùn yuán lín wú zǎo huā。
素履款游禅老室,白头惯见富人家。sù lǚ kuǎn yóu chán lǎo shì,bái tóu guàn jiàn fù rén jiā。
胡然齐赵兵戈起,自是司戎好盗夸。hú rán qí zhào bīng gē qǐ,zì shì sī róng hǎo dào kuā。

正月二十八日避难至海陵从先流寓兄弟之招仍邂逅冯元礼故人其二

晁说之

脱身兵火欲何之,不料兹焉过所期。tuō shēn bīng huǒ yù hé zhī,bù liào zī yān guò suǒ qī。
轩槛如僧萦橘柚,乡关似梦识蒿藜。xuān kǎn rú sēng yíng jú yòu,xiāng guān shì mèng shí hāo lí。
弟兄朋友谈平昔,盗贼羌胡问几时。dì xiōng péng yǒu tán píng xī,dào zéi qiāng hú wèn jǐ shí。
共约更明王道正,或能一语到天墀。gòng yuē gèng míng wáng dào zhèng,huò néng yī yǔ dào tiān chí。

二月二日

晁说之

柳花多情不肯新,可怜失尽汉家春。liǔ huā duō qíng bù kěn xīn,kě lián shī jǐn hàn jiā chūn。
二年不识挑生菜,万国谁知有杀身。èr nián bù shí tiāo shēng cài,wàn guó shuí zhī yǒu shā shēn。
群盗犹多南渡客,征鸿难问北归人。qún dào yóu duō nán dù kè,zhēng hóng nán wèn běi guī rén。
始知前日一樽酒,上帝升平与尔亲。shǐ zhī qián rì yī zūn jiǔ,shàng dì shēng píng yǔ ěr qīn。

翻忧

晁说之

岁暮穷途恼白头,况加一岁更荒州。suì mù qióng tú nǎo bái tóu,kuàng jiā yī suì gèng huāng zhōu。
家禽聚处无居屋,野水分时便断流。jiā qín jù chù wú jū wū,yě shuǐ fēn shí biàn duàn liú。
何物不堪供佛泪,谁人可与共咨谋。hé wù bù kān gōng fú lèi,shuí rén kě yǔ gòng zī móu。
一生本藉诗书乐,今日诗书翻百忧。yī shēng běn jí shī shū lè,jīn rì shī shū fān bǎi yōu。

自乐其一

晁说之

避地悠悠处处居,何妨涕泪作欢娱。bì dì yōu yōu chù chù jū,hé fáng tì lèi zuò huān yú。
碾茶势软春心静,捣药香多病意除。niǎn chá shì ruǎn chūn xīn jìng,dǎo yào xiāng duō bìng yì chú。
梦寐未尝忘仗卫,儿童犹不恋江湖。mèng mèi wèi cháng wàng zhàng wèi,ér tóng yóu bù liàn jiāng hú。
心期归计嵩箕近,只恐风尘尚畏途。xīn qī guī jì sōng jī jìn,zhǐ kǒng fēng chén shàng wèi tú。

梦断

晁说之

梦断咨嗟故国寒,江湖风物共雕残。mèng duàn zī jiē gù guó hán,jiāng hú fēng wù gòng diāo cán。
麻姑嫁时浪未息,织女支机石岂安。má gū jià shí làng wèi xī,zhī nǚ zhī jī shí qǐ ān。
不许忠臣施一语,徒令志士起三叹。bù xǔ zhōng chén shī yī yǔ,tú lìng zhì shì qǐ sān tàn。
不患盗贼不扑灭,要使盗贼耕桑难。bù huàn dào zéi bù pū miè,yào shǐ dào zéi gēng sāng nán。

感事二首

晁说之

本是悬车却扫人,猥贪雨露政惟新。běn shì xuán chē què sǎo rén,wěi tān yǔ lù zhèng wéi xīn。
干戈难作墙东客,疾病犹存砚北身。gàn gē nán zuò qiáng dōng kè,jí bìng yóu cún yàn běi shēn。
敢觅图书灰烬里,谁分盗贼甲兵屯。gǎn mì tú shū huī jìn lǐ,shuí fēn dào zéi jiǎ bīng tún。
纷纷四海人知否,犹属炎年第一春。fēn fēn sì hǎi rén zhī fǒu,yóu shǔ yán nián dì yī chūn。