古诗词

初至京

晁说之

七年去园今还归,仅有身存心事微。qī nián qù yuán jīn hái guī,jǐn yǒu shēn cún xīn shì wēi。
下客但能存故事,高门谁许著褒衣。xià kè dàn néng cún gù shì,gāo mén shuí xǔ zhù bāo yī。
难将白发语年少,忍使红尘负钓矶。nán jiāng bái fā yǔ nián shǎo,rěn shǐ hóng chén fù diào jī。
不解征骖却归去,策虽非是亦非非。bù jiě zhēng cān què guī qù,cè suī fēi shì yì fēi fēi。

晁说之

宋济州巨野人,字以道,一字伯以,自号景迂生。晁端彦子。神宗元丰五年进士。以文章典丽,为苏轼所荐。哲宗元符三年知无极县,上书斥王安石及绍述诸臣政事之非。高宗即位,召授徽猷阁待制兼侍读,以病未赴。晚年信佛。工诗,善画山水。博通五经,尤精于《易》。有《儒言》、《晁氏客语》、《景迂生集》。 晁说之的作品>>

猜您喜欢

送蒲君赴陜西漕属

晁说之

殽函为客乐,巴蜀故乡荣。xiáo hán wèi kè lè,bā shǔ gù xiāng róng。
风雪担书梦,旌旗从使行。fēng xuě dān shū mèng,jīng qí cóng shǐ xíng。
黩兵烽燧息,积粟犬羊平。dú bīng fēng suì xī,jī sù quǎn yáng píng。
同谷曾谈话,知君笔阵横。tóng gǔ céng tán huà,zhī jūn bǐ zhèn héng。

淮口作

晁说之

王畿胡骑满,何地可逃生。wáng jī hú qí mǎn,hé dì kě táo shēng。
尽室半徒步,有舟无水行。jǐn shì bàn tú bù,yǒu zhōu wú shuǐ xíng。
长淮能见阻,久雨自难晴。zhǎng huái néng jiàn zǔ,jiǔ yǔ zì nán qíng。
杂立官称在,低头愧国荣。zá lì guān chēng zài,dī tóu kuì guó róng。

穷途

晁说之

穷途无达士,今日信途穷。qióng tú wú dá shì,jīn rì xìn tú qióng。
处处兵如市,行行马似龙。chù chù bīng rú shì,xíng xíng mǎ shì lóng。
魂迷公主馆,梦断翠微宫。hún mí gōng zhǔ guǎn,mèng duàn cuì wēi gōng。
欲向江东去,风波更几重。yù xiàng jiāng dōng qù,fēng bō gèng jǐ zhòng。

寓高邮禅居寺

晁说之

冰霜岁暮时,泽国更何为。bīng shuāng suì mù shí,zé guó gèng hé wèi。
菰米经寒涩,芦门避乱宜。gū mǐ jīng hán sè,lú mén bì luàn yí。
小人夸羯虏,志士忆京师。xiǎo rén kuā jié lǔ,zhì shì yì jīng shī。
欲语残僧笑,君归未可期。yù yǔ cán sēng xiào,jūn guī wèi kě qī。

春书

晁说之

春色今朝见,羁人有好怀。chūn sè jīn cháo jiàn,jī rén yǒu hǎo huái。
暄风催酒熟,细雨送花开。xuān fēng cuī jiǔ shú,xì yǔ sòng huā kāi。
魂梦迷梁苑,文章愧楚才。hún mèng mí liáng yuàn,wén zhāng kuì chǔ cái。
重湖烟艇去,月下采珠回。zhòng hú yān tǐng qù,yuè xià cǎi zhū huí。

送钟离秀才往越州

晁说之

客游会稽去,惜哉无镜湖。kè yóu huì jī qù,xī zāi wú jìng hú。
云迷神禹庙,鸦护季真居。yún mí shén yǔ miào,yā hù jì zhēn jū。
五字君诗费,千秋我恨除。wǔ zì jūn shī fèi,qiān qiū wǒ hèn chú。
寄来休草草,涕泪忆皇都。jì lái xiū cǎo cǎo,tì lèi yì huáng dōu。

次韵饮酒

晁说之

舒怀来游地,悲欢付与君。shū huái lái yóu dì,bēi huān fù yǔ jūn。
深惭偏爱酒,有客总能文。shēn cán piān ài jiǔ,yǒu kè zǒng néng wén。
春去欣搜粟,秋来漫护军。chūn qù xīn sōu sù,qiū lái màn hù jūn。
何如东里老,憨腹醉醺醺。hé rú dōng lǐ lǎo,hān fù zuì xūn xūn。

晁说之

萧然一室静,乐只复何如。xiāo rán yī shì jìng,lè zhǐ fù hé rú。
子晋吹笙罢,孙登长啸馀。zi jìn chuī shēng bà,sūn dēng zhǎng xiào yú。
儿童奔入学,宾客远回车。ér tóng bēn rù xué,bīn kè yuǎn huí chē。
更愿干戈息,残年老敝庐。gèng yuàn gàn gē xī,cán nián lǎo bì lú。

感叹二首

晁说之

险阻空千里,都城整六师。xiǎn zǔ kōng qiān lǐ,dōu chéng zhěng liù shī。
忧心常忽忽,春日独迟迟。yōu xīn cháng hū hū,chūn rì dú chí chí。
未见忠良出,休言昏乱为。wèi jiàn zhōng liáng chū,xiū yán hūn luàn wèi。
白头难作客,日日问归期。bái tóu nán zuò kè,rì rì wèn guī qī。

感叹二首

晁说之

龟筮总茫茫,风尘惨大荒。guī shì zǒng máng máng,fēng chén cǎn dà huāng。
丹心能许国,旅力愧勤王。dān xīn néng xǔ guó,lǚ lì kuì qín wáng。
若使官兵卫,犹能干戚扬。ruò shǐ guān bīng wèi,yóu néng gàn qī yáng。
叩阍陈胆策,折翅亦难将。kòu hūn chén dǎn cè,zhé chì yì nán jiāng。

感事其二

晁说之

青春住莫过,伴我恨无穷。qīng chūn zhù mò guò,bàn wǒ hèn wú qióng。
家在胡尘里,客来兵刃中。jiā zài hú chén lǐ,kè lái bīng rèn zhōng。
小人真乐祸,大吏竞兴戎。xiǎo rén zhēn lè huò,dà lì jìng xīng róng。
暂适叉鱼市,长惭斩将功。zàn shì chā yú shì,zhǎng cán zhǎn jiāng gōng。

斩将

晁说之

斩将斩谁将,今多樊爱能。zhǎn jiāng zhǎn shuí jiāng,jīn duō fán ài néng。
庶几威国俗,聊可詟边僧。shù jǐ wēi guó sú,liáo kě zhé biān sēng。
缚虎何堪责,骑猪尚不胜。fù hǔ hé kān zé,qí zhū shàng bù shèng。
将军如自治,荡寇有先登。jiāng jūn rú zì zhì,dàng kòu yǒu xiān dēng。

感事

晁说之

王师真不战,天险易摧残。wáng shī zhēn bù zhàn,tiān xiǎn yì cuī cán。
尽室少徒步,朝饥夜更寒。jǐn shì shǎo tú bù,cháo jī yè gèng hán。
胡尘无甸服,汉月照长安。hú chén wú diān fú,hàn yuè zhào zhǎng ān。
凶悍仍无礼,嗔予不守官。xiōng hàn réng wú lǐ,chēn yǔ bù shǒu guān。

避地

晁说之

避地半徒步,身存亦幸哉。bì dì bàn tú bù,shēn cún yì xìng zāi。
有诗惭寡和,无酒愧空杯。yǒu shī cán guǎ hé,wú jiǔ kuì kōng bēi。
重镇求须与,亲王去未回。zhòng zhèn qiú xū yǔ,qīn wáng qù wèi huí。
吾生本多乐,今日但馀哀。wú shēng běn duō lè,jīn rì dàn yú āi。

途次

晁说之

自喜白髯翁,深居看岁穷。zì xǐ bái rán wēng,shēn jū kàn suì qióng。
雪迷石岭上,月在草堂中。xuě mí shí lǐng shàng,yuè zài cǎo táng zhōng。
樵客晓来市,田家夜半舂。qiáo kè xiǎo lái shì,tián jiā yè bàn chōng。
岂期胡骑到,无地得相容。qǐ qī hú qí dào,wú dì dé xiāng róng。
8491234567»