古诗词

和胡少汲游山

晁说之

峭直汉大夫,伊余忝末胄。qiào zhí hàn dà fū,yī yú tiǎn mò zhòu。
出不遇良媒,生本值恶宿。chū bù yù liáng méi,shēng běn zhí è sù。
高曾耀图牒,罪戾辱堂构。gāo céng yào tú dié,zuì lì rǔ táng gòu。
十饥付群儿,万恨阁孤咮。shí jī fù qún ér,wàn hèn gé gū zhòu。
耻争市井日,雅愿农田寿。chǐ zhēng shì jǐng rì,yǎ yuàn nóng tián shòu。
感慨触目新,忠愤平生旧。gǎn kǎi chù mù xīn,zhōng fèn píng shēng jiù。
欲论国中枢,谁识不下辏。yù lùn guó zhōng shū,shuí shí bù xià còu。
偶为江湖游,喜见园林茂。ǒu wèi jiāng hú yóu,xǐ jiàn yuán lín mào。
但恨老子迂,难复处士秀。dàn hèn lǎo zi yū,nán fù chù shì xiù。
怀我故时人,识彼往岁绶。huái wǒ gù shí rén,shí bǐ wǎng suì shòu。
故人多零落,高义或邂逅。gù rén duō líng luò,gāo yì huò xiè hòu。
有美中庸胡,愿息金兰臭。yǒu měi zhōng yōng hú,yuàn xī jīn lán chòu。
家住灊岳云,赋此小山狖。jiā zhù qián yuè yún,fù cǐ xiǎo shān yòu。
才显便官豸,暂处得僧鹫。cái xiǎn biàn guān zhì,zàn chù dé sēng jiù。
大篇既锦舒,小章亦玉镂。dà piān jì jǐn shū,xiǎo zhāng yì yù lòu。
本期古人知,岂急今朝售。běn qī gǔ rén zhī,qǐ jí jīn cháo shòu。
又如五色丹,必待九转就。yòu rú wǔ sè dān,bì dài jiǔ zhuǎn jiù。
不近恋洛阳,何远惮句漏。bù jìn liàn luò yáng,hé yuǎn dàn jù lòu。
神智此既澄,世网不待透。shén zhì cǐ jì chéng,shì wǎng bù dài tòu。
明珠雀能衔,黄金鸟解漱。míng zhū què néng xián,huáng jīn niǎo jiě shù。
遗骨一国珍,死鬓百草斗。yí gǔ yī guó zhēn,sǐ bìn bǎi cǎo dòu。
果谁真美恶,亦曷定先后。guǒ shuí zhēn měi è,yì hé dìng xiān hòu。
食柏莫分甘,种漆要自守。shí bǎi mò fēn gān,zhǒng qī yào zì shǒu。
无思粱肉肥,忽厌藜藿瘦。wú sī liáng ròu féi,hū yàn lí huò shòu。
德义难沃怀,情欲为穿溜。dé yì nán wò huái,qíng yù wèi chuān liū。
小人窘咫尺,君子狭宇宙。xiǎo rén jiǒng zhǐ chǐ,jūn zi xiá yǔ zhòu。
清音可相羊,畏途肯宿留。qīng yīn kě xiāng yáng,wèi tú kěn sù liú。
原宪不知贫,季氏徒夸富。yuán xiàn bù zhī pín,jì shì tú kuā fù。
既皆白发侵,宜各素心究。jì jiē bái fā qīn,yí gè sù xīn jiū。
内不识织纴,外嗜饱饤饾。nèi bù shí zhī rèn,wài shì bǎo dìng dòu。
一言可酣醉,八月非醇酎。yī yán kě hān zuì,bā yuè fēi chún zhòu。
苟适年少场,或落春花囿。gǒu shì nián shǎo chǎng,huò luò chūn huā yòu。
武思挥日功,文欲淩云奏。wǔ sī huī rì gōng,wén yù líng yún zòu。
懒出枥马嘶,惜笑闺女侑。lǎn chū lì mǎ sī,xī xiào guī nǚ yòu。
巧意难幸得,枯胫或遭叩。qiǎo yì nán xìng dé,kū jìng huò zāo kòu。
君如此攘臂,我此甘缩袖。jūn rú cǐ rǎng bì,wǒ cǐ gān suō xiù。
归见鲁卫士,未觉风宜陋。guī jiàn lǔ wèi shì,wèi jué fēng yí lòu。
每增输心伪,矧非见面骤。měi zēng shū xīn wěi,shěn fēi jiàn miàn zhòu。
猿笑识岩穴,鸡鸣知旦昼。yuán xiào shí yán xué,jī míng zhī dàn zhòu。
吾语虽不媚,厥意或可厚。wú yǔ suī bù mèi,jué yì huò kě hòu。

晁说之

宋济州巨野人,字以道,一字伯以,自号景迂生。晁端彦子。神宗元丰五年进士。以文章典丽,为苏轼所荐。哲宗元符三年知无极县,上书斥王安石及绍述诸臣政事之非。高宗即位,召授徽猷阁待制兼侍读,以病未赴。晚年信佛。工诗,善画山水。博通五经,尤精于《易》。有《儒言》、《晁氏客语》、《景迂生集》。 晁说之的作品>>

猜您喜欢

蒙用诸人韵赋诗见贻复用韵谢之

晁说之

昔人何事爱吾庐,燕雀鸾凰不并居。xī rén hé shì ài wú lú,yàn què luán huáng bù bìng jū。
乡社鸣琴欣日永,宦游退鹢恨风初。xiāng shè míng qín xīn rì yǒng,huàn yóu tuì yì hèn fēng chū。
迷楼赋罢梦何处,双扇诗成泪不疏。mí lóu fù bà mèng hé chù,shuāng shàn shī chéng lèi bù shū。
莫问今朝多白发,年时曾奏万言书。mò wèn jīn cháo duō bái fā,nián shí céng zòu wàn yán shū。

蒙用诸人韵赋诗见贻复用韵谢之

晁说之

一年几相作新沙,鼙鼓难开上苑花。yī nián jǐ xiāng zuò xīn shā,pí gǔ nán kāi shàng yuàn huā。
顾我何堪鸣玉佩,如君不得侍金华。gù wǒ hé kān míng yù pèi,rú jūn bù dé shì jīn huá。
隐身思傍悬壶树,仙驭须求蒙顶茶。yǐn shēn sī bàng xuán hú shù,xiān yù xū qiú méng dǐng chá。
辜负麒麟功业志,只教人唤作诗家。gū fù qí lín gōng yè zhì,zhǐ jiào rén huàn zuò shī jiā。

灾怪

晁说之

几岁庙堂生物怪,一朝胡虏应天灾。jǐ suì miào táng shēng wù guài,yī cháo hú lǔ yīng tiān zāi。
颇闻北斗光芒见,未见东京消息来。pǒ wén běi dòu guāng máng jiàn,wèi jiàn dōng jīng xiāo xī lái。
志士此时忧国泪,将军他日望乡台。zhì shì cǐ shí yōu guó lèi,jiāng jūn tā rì wàng xiāng tái。
世间如有严夫子,时命应须更可哀。shì jiān rú yǒu yán fū zi,shí mìng yīng xū gèng kě āi。

依韵和钟离秀才留别之作

晁说之

不脱征裘已到春,纵风横雨又经旬。bù tuō zhēng qiú yǐ dào chūn,zòng fēng héng yǔ yòu jīng xún。
期君独步入京国,与我相逢在水滨。qī jūn dú bù rù jīng guó,yǔ wǒ xiāng féng zài shuǐ bīn。
愤世何言诗溅泪,愁心自醉酒生尘。fèn shì hé yán shī jiàn lèi,chóu xīn zì zuì jiǔ shēng chén。
胡然乘兴稽山去,为问流觞曲水人。hú rán chéng xīng jī shān qù,wèi wèn liú shāng qū shuǐ rén。

一舍

晁说之

一舍终朝得自容,强如平昔慰途穷。yī shě zhōng cháo dé zì róng,qiáng rú píng xī wèi tú qióng。
炉心搜火分香烬,砚首融冰护笔锋。lú xīn sōu huǒ fēn xiāng jìn,yàn shǒu róng bīng hù bǐ fēng。
愁极偶逢醽醁酒,梦回犹待景阳钟。chóu jí ǒu féng líng lù jiǔ,mèng huí yóu dài jǐng yáng zhōng。
庙堂未肯驱胡骑,四海九州思会同。miào táng wèi kěn qū hú qí,sì hǎi jiǔ zhōu sī huì tóng。

寄中远越州旅舍兼简宋倅

晁说之

自言无闷于兹久,何事今朝叹息频。zì yán wú mèn yú zī jiǔ,hé shì jīn cháo tàn xī pín。
同病愿逢闲话客,异乡难得借书人。tóng bìng yuàn féng xián huà kè,yì xiāng nán dé jiè shū rén。
独寻剡县溪山去,厌见扬州花木新。dú xún shàn xiàn xī shān qù,yàn jiàn yáng zhōu huā mù xīn。
茶寄卧龙何日到,贰车东宋世相亲。chá jì wò lóng hé rì dào,èr chē dōng sòng shì xiāng qīn。

即事

晁说之

抛尽图书避虏尘,楞伽读罢与谁亲。pāo jǐn tú shū bì lǔ chén,léng gā dú bà yǔ shuí qīn。
波涛远屿羁游梦,风雨幽斋默坐身。bō tāo yuǎn yǔ jī yóu mèng,fēng yǔ yōu zhāi mò zuò shēn。
盏底不堪留酒客,句头何敢恼诗人。zhǎn dǐ bù kān liú jiǔ kè,jù tóu hé gǎn nǎo shī rén。
和诗送酒俱休问,只恐归期误此春。hé shī sòng jiǔ jù xiū wèn,zhǐ kǒng guī qī wù cǐ chūn。

自赋亲字韵

晁说之

久息人间车马尘,香残红晻自相亲。jiǔ xī rén jiān chē mǎ chén,xiāng cán hóng àn zì xiāng qīn。
尝看海散千波月,亦睹莲开百叶身。cháng kàn hǎi sàn qiān bō yuè,yì dǔ lián kāi bǎi yè shēn。
清世岂无逃虏骑,白头不是插花人。qīng shì qǐ wú táo lǔ qí,bái tóu bù shì chā huā rén。
明朝若便西归去,岳寺花迟留得春。míng cháo ruò biàn xī guī qù,yuè sì huā chí liú dé chūn。

伏蒙二十二叔俯和亲字韵诗不胜钦叹辄复用韵上呈

晁说之

乐难得似新篇乐,亲莫亲如同祖亲。lè nán dé shì xīn piān lè,qīn mò qīn rú tóng zǔ qīn。
熟身典刑平世事,恭闻诗礼少年身。shú shēn diǎn xíng píng shì shì,gōng wén shī lǐ shǎo nián shēn。
五言自发曹刘兴,七泽谁知鲁卫人。wǔ yán zì fā cáo liú xīng,qī zé shuí zhī lǔ wèi rén。
李白酒楼今在否,不堪回首小园春。lǐ bái jiǔ lóu jīn zài fǒu,bù kān huí shǒu xiǎo yuán chūn。

子强赋诗还张簿与予唱和诗卷复用韵谢之

晁说之

同时先后避风尘,异县相看意更亲。tóng shí xiān hòu bì fēng chén,yì xiàn xiāng kàn yì gèng qīn。
不武可知难陷阵,片文安得易容身。bù wǔ kě zhī nán xiàn zhèn,piàn wén ān dé yì róng shēn。
胡儿去喜添新恨,燕子来惊问故人。hú ér qù xǐ tiān xīn hèn,yàn zi lái jīng wèn gù rén。
何处有诗能自胜,赖君揖客赏阳春。hé chù yǒu shī néng zì shèng,lài jūn yī kè shǎng yáng chūn。

痛心

晁说之

为问谁今有好怀,园林春色不须来。wèi wèn shuí jīn yǒu hǎo huái,yuán lín chūn sè bù xū lái。
王孙草向荒城短,驿使梅因战阵回。wáng sūn cǎo xiàng huāng chéng duǎn,yì shǐ méi yīn zhàn zhèn huí。
但道胡尘迷上苑,不闻汉诏出中台。dàn dào hú chén mí shàng yuàn,bù wén hàn zhào chū zhōng tái。
痛心一日复一日,何日皇威遍九垓。tòng xīn yī rì fù yī rì,hé rì huáng wēi biàn jiǔ gāi。

感时

晁说之

千里逋亡蒲柳身,泪痕长短送残春。qiān lǐ bū wáng pú liǔ shēn,lèi hén zhǎng duǎn sòng cán chūn。
望惟书问平安到,乐在儿童读诵频。wàng wéi shū wèn píng ān dào,lè zài ér tóng dú sòng pín。
桑海恩深变未得,龙蛇躁甚起何因。sāng hǎi ēn shēn biàn wèi dé,lóng shé zào shén qǐ hé yīn。
即看廊庙申威令,为问勤王有几人。jí kàn láng miào shēn wēi lìng,wèi wèn qín wáng yǒu jǐ rén。

感事

晁说之

长鲸江海尚翻波,欲济无航可奈何。zhǎng jīng jiāng hǎi shàng fān bō,yù jì wú háng kě nài hé。
物象萧条秋序薄,人生感慨腐儒多。wù xiàng xiāo tiáo qiū xù báo,rén shēng gǎn kǎi fǔ rú duō。
翠舆不见胡尘起,旅雁能随汉月过。cuì yú bù jiàn hú chén qǐ,lǚ yàn néng suí hàn yuè guò。
七日之诛今几日,犹烦乐职在中和。qī rì zhī zhū jīn jǐ rì,yóu fán lè zhí zài zhōng hé。

依韵和袁秀才见赠之作

晁说之

志士相逢属暮年,泪如有尽恨无边。zhì shì xiāng féng shǔ mù nián,lèi rú yǒu jǐn hèn wú biān。
空城鬼火随胡骑,满驿莼丝倚楚天。kōng chéng guǐ huǒ suí hú qí,mǎn yì chún sī yǐ chǔ tiān。
愁外谁知餐玉术,醉来自咏钓竿篇。chóu wài shuí zhī cān yù shù,zuì lái zì yǒng diào gān piān。
夫君心事有如此,何日骑鲸出九渊。fū jūn xīn shì yǒu rú cǐ,hé rì qí jīng chū jiǔ yuān。

再和

晁说之

不知今岁是何年,铁马胡儿绕日边。bù zhī jīn suì shì hé nián,tiě mǎ hú ér rào rì biān。
虽有庙堂能格帝,更求岩穴与谈天。suī yǒu miào táng néng gé dì,gèng qiú yán xué yǔ tán tiān。
废兴谁识诗千首,消长难忘易二篇。fèi xīng shuí shí shī qiān shǒu,xiāo zhǎng nán wàng yì èr piān。
卧雪诸孙心事苦,重湖颇愧汨罗渊。wò xuě zhū sūn xīn shì kǔ,zhòng hú pǒ kuì mì luó yuān。