古诗词

至河中首访鬼拔河图有画人云因陆学士移其壁乃

晁说之

坎坎分明拔河戏,盛在北朝唐尚尔。kǎn kǎn fēn míng bá hé xì,shèng zài běi cháo táng shàng ěr。
画手何人郑子虔,妙不戏人惟戏鬼。huà shǒu hé rén zhèng zi qián,miào bù xì rén wéi xì guǐ。
更无狞厉可严怖,既曰依人人是拟。gèng wú níng lì kě yán bù,jì yuē yī rén rén shì nǐ。
家家贾勇负胜馀,见之心宁不知耻。jiā jiā jiǎ yǒng fù shèng yú,jiàn zhī xīn níng bù zhī chǐ。
最是隋宫窈窕春,汗妆蓬发羞相比。zuì shì suí gōng yǎo tiǎo chūn,hàn zhuāng péng fā xiū xiāng bǐ。
故宜落笔在蒲州,门外河来三万里。gù yí luò bǐ zài pú zhōu,mén wài hé lái sān wàn lǐ。
邻几舍人有拓本,诗翁赋诗名更起。lín jǐ shě rén yǒu tuò běn,shī wēng fù shī míng gèng qǐ。
咏诗想画二十年,客舍此邦心自喜。yǒng shī xiǎng huà èr shí nián,kè shě cǐ bāng xīn zì xǐ。
揽真永绝伪物欺,顾影岂尽形仪美。lǎn zhēn yǒng jué wěi wù qī,gù yǐng qǐ jǐn xíng yí měi。
嗟予断绝百事心,痴处留情独在此。jiē yǔ duàn jué bǎi shì xīn,chī chù liú qíng dú zài cǐ。
魑魅魍魉好奔迸,文彩风流终弃圮。chī mèi wǎng liǎng hǎo bēn bèng,wén cǎi fēng liú zhōng qì pǐ。
出门访之无处所,惜哉史君陆子履。chū mén fǎng zhī wú chù suǒ,xī zāi shǐ jūn lù zi lǚ。
但欲便坐易瞻玩,不知壁古难移徙。dàn yù biàn zuò yì zhān wán,bù zhī bì gǔ nán yí xǐ。
岂无剥落一寸馀,我愿宝之若琼蕊。qǐ wú bō luò yī cùn yú,wǒ yuàn bǎo zhī ruò qióng ruǐ。
不然当学补亡诗,收拾粉本细纲纪。bù rán dāng xué bǔ wáng shī,shōu shí fěn běn xì gāng jì。
或谓前年九鼎成,时无杂糅清如水。huò wèi qián nián jiǔ dǐng chéng,shí wú zá róu qīng rú shuǐ。
虽有高室谁瞰之,亦莫揶揄毛手指。suī yǒu gāo shì shuí kàn zhī,yì mò yé yú máo shǒu zhǐ。
帖壁不祥宜遁逃,彩门抛捘方靡靡。tiē bì bù xiáng yí dùn táo,cǎi mén pāo zùn fāng mí mí。

晁说之

宋济州巨野人,字以道,一字伯以,自号景迂生。晁端彦子。神宗元丰五年进士。以文章典丽,为苏轼所荐。哲宗元符三年知无极县,上书斥王安石及绍述诸臣政事之非。高宗即位,召授徽猷阁待制兼侍读,以病未赴。晚年信佛。工诗,善画山水。博通五经,尤精于《易》。有《儒言》、《晁氏客语》、《景迂生集》。 晁说之的作品>>

猜您喜欢

九日陪韩三十六丈大夫集李德充家再蒙赋诗相似谨次韵攀和

晁说之

丈人邂逅共悲凄,九日芳樽敢有期。zhàng rén xiè hòu gòng bēi qī,jiǔ rì fāng zūn gǎn yǒu qī。
感慨既能追壮士,欢欣复自学群儿。gǎn kǎi jì néng zhuī zhuàng shì,huān xīn fù zì xué qún ér。
菊憎紫蕊侵黄蕊,萸愤南枝胜北枝。jú zēng zǐ ruǐ qīn huáng ruǐ,yú fèn nán zhī shèng běi zhī。
萧史高楼幸登眺,但惭清唱手空垂。xiāo shǐ gāo lóu xìng dēng tiào,dàn cán qīng chàng shǒu kōng chuí。

李德充再赋九日期字韵诗辄亦复作

晁说之

多才公子莫凄凄,九日不嘲风雨期。duō cái gōng zi mò qī qī,jiǔ rì bù cháo fēng yǔ qī。
清酒玉腴浮盏底,黄花金蕊粲铃儿。qīng jiǔ yù yú fú zhǎn dǐ,huáng huā jīn ruǐ càn líng ér。
百年歌吹骖鸾地,万里旌幢鸣凤枝。bǎi nián gē chuī cān luán dì,wàn lǐ jīng chuáng míng fèng zhī。
前后杨刘是宾客,声名孰敢与争垂。qián hòu yáng liú shì bīn kè,shēng míng shú gǎn yǔ zhēng chuí。

重蒙三十六丈大夫德充中大赋九日诗期字韵诗辄复以致谢遂及阁笔之域

晁说之

平阳楼上重阳日,周览悲欢孰与期。píng yáng lóu shàng zhòng yáng rì,zhōu lǎn bēi huān shú yǔ qī。
盛德不应无隐者,大豪宁复有屠儿。shèng dé bù yīng wú yǐn zhě,dà háo níng fù yǒu tú ér。
未舒鸑鷟青天翼,难识珊瑚碧海枝。wèi shū yuè zhuó qīng tiān yì,nán shí shān hú bì hǎi zhī。
莫拟吹花多继笔,羸兵易衄橐仍垂。mò nǐ chuī huā duō jì bǐ,léi bīng yì nǜ tuó réng chuí。

即事呈德麟

晁说之

学得浮云往复还,里中不出孰追攀。xué dé fú yún wǎng fù hái,lǐ zhōng bù chū shú zhuī pān。
九秋自与物情乐,一日须教我辈闲。jiǔ qiū zì yǔ wù qíng lè,yī rì xū jiào wǒ bèi xián。
敢料都城有诗句,故应魂梦在山间。gǎn liào dōu chéng yǒu shī jù,gù yīng hún mèng zài shān jiān。
今朝车上瓶无分,更可怜哉我阻艰。jīn cháo chē shàng píng wú fēn,gèng kě lián zāi wǒ zǔ jiān。

次韵和德麟过希道作

晁说之

笠泽人闲书已丛,分甘寂寞与谁同。lì zé rén xián shū yǐ cóng,fēn gān jì mò yǔ shuí tóng。
故人相遇白头日,往事独悲黄叶风。gù rén xiāng yù bái tóu rì,wǎng shì dú bēi huáng yè fēng。
去国贵游惊灞岸,浮家公子乐湘中。qù guó guì yóu jīng bà àn,fú jiā gōng zi lè xiāng zhōng。
此情缱绻思朝夕,百仞寒岩饮水虹。cǐ qíng qiǎn quǎn sī cháo xī,bǎi rèn hán yán yǐn shuǐ hóng。

感事

晁说之

人物今朝何寂寞,我思前辈太峥嵘。rén wù jīn cháo hé jì mò,wǒ sī qián bèi tài zhēng róng。
仙才难测赵周翰,俗眼聊窥石曼卿。xiān cái nán cè zhào zhōu hàn,sú yǎn liáo kuī shí màn qīng。
鸾凤腾辉何处在,圭璋振德是人英。luán fèng téng huī hé chù zài,guī zhāng zhèn dé shì rén yīng。
怪来高论空无验,可是岐公作宰衡。guài lái gāo lùn kōng wú yàn,kě shì qí gōng zuò zǎi héng。

十月七日夜梦中作两长句觉而忘之别成长句视李师民

晁说之

冬来羁旅更迢迢,抚枕灯残百感饶。dōng lái jī lǚ gèng tiáo tiáo,fǔ zhěn dēng cán bǎi gǎn ráo。
饥鼠翻空疑有鬼,惊乌误晓尚中宵。jī shǔ fān kōng yí yǒu guǐ,jīng wū wù xiǎo shàng zhōng xiāo。
诗成与梦俱零落,剑出低眉亦寂寥。shī chéng yǔ mèng jù líng luò,jiàn chū dī méi yì jì liáo。
无分京华居老境,江湖高隐幸相招。wú fēn jīng huá jū lǎo jìng,jiāng hú gāo yǐn xìng xiāng zhāo。

惭愧

晁说之

神邑凡才日抗尘,早年闻道晚因循。shén yì fán cái rì kàng chén,zǎo nián wén dào wǎn yīn xún。
脑能充溢无华发,心得休闲不老身。nǎo néng chōng yì wú huá fā,xīn dé xiū xián bù lǎo shēn。
种种已惭为客子,悠悠更愧作官人。zhǒng zhǒng yǐ cán wèi kè zi,yōu yōu gèng kuì zuò guān rén。
吾言可复终归去,何处桃源可问津。wú yán kě fù zhōng guī qù,hé chù táo yuán kě wèn jīn。

天宁节后二日集英殿赐燕辄成长句

晁说之

诞弥阳月播阳春,万寿杯馀燕豆申。dàn mí yáng yuè bō yáng chūn,wàn shòu bēi yú yàn dòu shēn。
殿角垂虹天意喜,壁缇交凤日华新。diàn jiǎo chuí hóng tiān yì xǐ,bì tí jiāo fèng rì huá xīn。
星回毕雨金沙净,书发狄封玉甑陈。xīng huí bì yǔ jīn shā jìng,shū fā dí fēng yù zèng chén。
何事升平楼寂寞,要将银岳共璘珣。hé shì shēng píng lóu jì mò,yào jiāng yín yuè gòng lín xún。

次韵江子我见戏长句

晁说之

江家宅在多文史,兄弟论文讵我遗。jiāng jiā zhái zài duō wén shǐ,xiōng dì lùn wén jù wǒ yí。
长逝不来荒马鬣,后生亦老倦车帷。zhǎng shì bù lái huāng mǎ liè,hòu shēng yì lǎo juàn chē wéi。
契成自卖宁无恨,诗到相嘲雅见知。qì chéng zì mài níng wú hèn,shī dào xiāng cháo yǎ jiàn zhī。
山水尚怜天付与,暮年漂薄向仇池。shān shuǐ shàng lián tiān fù yǔ,mù nián piāo báo xiàng chóu chí。

对雪怀淮安郡王郊居

晁说之

六出花开郊野兴,王居不数沈休文。liù chū huā kāi jiāo yě xīng,wáng jū bù shù shěn xiū wén。
洞房窈窕玉箫远,绮席徘徊琼糈醺。dòng fáng yǎo tiǎo yù xiāo yuǎn,qǐ xí pái huái qióng xǔ xūn。
大药定应须火候,佳人可复误行云。dà yào dìng yīng xū huǒ hòu,jiā rén kě fù wù xíng yún。
自怜收拾征衣客,白眼寒空送雁群。zì lián shōu shí zhēng yī kè,bái yǎn hán kōng sòng yàn qún。

别亲旧

晁说之

岁暮征裘返故园,愀然去国亦难论。suì mù zhēng qiú fǎn gù yuán,qiǎo rán qù guó yì nán lùn。
独寻碧草日三径,谁在红莲夜五门。dú xún bì cǎo rì sān jìng,shuí zài hóng lián yè wǔ mén。
久分云霄能割席,乍惊褴缕有离尊。jiǔ fēn yún xiāo néng gē xí,zhà jīng lán lǚ yǒu lí zūn。
即看短发边城去,风雨仇池役梦魂。jí kàn duǎn fā biān chéng qù,fēng yǔ chóu chí yì mèng hún。

出京感事

晁说之

晚岁长途俱寂寞,伤今怀古总飘零。wǎn suì zhǎng tú jù jì mò,shāng jīn huái gǔ zǒng piāo líng。
韩彭岂是无三窟,管葛元非守一经。hán péng qǐ shì wú sān kū,guǎn gé yuán fēi shǒu yī jīng。
白发任渠从此出,朱弦于世许谁听。bái fā rèn qú cóng cǐ chū,zhū xián yú shì xǔ shuí tīng。
犹怜去国恨能释,已见灯龙出北溟。yóu lián qù guó hèn néng shì,yǐ jiàn dēng lóng chū běi míng。

出见京华之盛而作

晁说之

飘零羁客尚魂惊,乍见王居白玉城。piāo líng jī kè shàng hún jīng,zhà jiàn wáng jū bái yù chéng。
三市尽迷南北向,八驺争禁短长行。sān shì jǐn mí nán běi xiàng,bā zōu zhēng jìn duǎn zhǎng xíng。
花移陆海春常在,楼接神山月不倾。huā yí lù hǎi chūn cháng zài,lóu jiē shén shān yuè bù qīng。
安得白头居此乐,关河垂泪复孤征。ān dé bái tóu jū cǐ lè,guān hé chuí lèi fù gū zhēng。

过洛阳赠亲旧

晁说之

古来无奈洛阳尘,兴属今朝谁与亲。gǔ lái wú nài luò yáng chén,xīng shǔ jīn cháo shuí yǔ qīn。
河岳新秋初过雁,园林晓月远行人。hé yuè xīn qiū chū guò yàn,yuán lín xiǎo yuè yuǎn xíng rén。
波声有喜咸通汴,云影相随直到秦。bō shēng yǒu xǐ xián tōng biàn,yún yǐng xiāng suí zhí dào qín。
白笋紫姜勤故旧,公孙出仕独堪嗔。bái sǔn zǐ jiāng qín gù jiù,gōng sūn chū shì dú kān chēn。