古诗词

杨班湫神恩加广应公以其诰

晁说之

平生笑杀诅楚文,今朝鄜峙祭湫神。píng shēng xiào shā zǔ chǔ wén,jīn cháo fū zhì jì jiǎo shén。
嗟尔湫神何为者,上公衮冕皇恩新。jiē ěr jiǎo shén hé wèi zhě,shàng gōng gǔn miǎn huáng ēn xīn。
日出辉辉收霰雪,仿佛拜命若可亲。rì chū huī huī shōu xiàn xuě,fǎng fú bài mìng ruò kě qīn。
湫神传云是杨班,坟墓突兀自姚秦。jiǎo shén chuán yún shì yáng bān,fén mù tū wù zì yáo qín。
当时功阀今不著,崔萧之史讨无因。dāng shí gōng fá jīn bù zhù,cuī xiāo zhī shǐ tǎo wú yīn。
将军得名宜勇哉,里俗所颂疑未真。jiāng jūn dé míng yí yǒng zāi,lǐ sú suǒ sòng yí wèi zhēn。
黄蜂往媒康氏女,亲迎波间不敢颦。huáng fēng wǎng méi kāng shì nǚ,qīn yíng bō jiān bù gǎn pín。
至今七夕后二日,康家送女纷红巾。zhì jīn qī xī hòu èr rì,kāng jiā sòng nǚ fēn hóng jīn。
神视可已胡不已,清明之德先诸身。shén shì kě yǐ hú bù yǐ,qīng míng zhī dé xiān zhū shēn。
湫初来徙雷霆夜,鬼借百车载渊奫。jiǎo chū lái xǐ léi tíng yè,guǐ jiè bǎi chē zài yuān yūn。
宜囚厉鬼缚恶虎,螟螣何足烦怒嗔。yí qiú lì guǐ fù è hǔ,míng tè hé zú fán nù chēn。
邦人不困亦不饥,山可夜入耕阳春。bāng rén bù kùn yì bù jī,shān kě yè rù gēng yáng chūn。
初无粳稻劳灌溉,黄?黑黍易与仁。chū wú jīng dào láo guàn gài,huáng mí hēi shǔ yì yǔ rén。
敢言此水浅于旧,滂沱雨起云轮囷。gǎn yán cǐ shuǐ qiǎn yú jiù,pāng tuó yǔ qǐ yún lún qūn。
千人一日酌不竭,神物所寓谁敢尘。qiān rén yī rì zhuó bù jié,shén wù suǒ yù shuí gǎn chén。
岂但箫鼓十州远,祭秩已入四渎伦。qǐ dàn xiāo gǔ shí zhōu yuǎn,jì zhì yǐ rù sì dú lún。
异时香火故允会,品极势重力益振。yì shí xiāng huǒ gù yǔn huì,pǐn jí shì zhòng lì yì zhèn。
位浮于人神所殛,神忝厥职亦愧人。wèi fú yú rén shén suǒ jí,shén tiǎn jué zhí yì kuì rén。
我劳再拜不私祷,上佐邦国下斯民。wǒ láo zài bài bù sī dǎo,shàng zuǒ bāng guó xià sī mín。
敢学韩子炭谷湫,嘲悭悔怪徒踆踆。gǎn xué hán zi tàn gǔ jiǎo,cháo qiān huǐ guài tú cūn cūn。

晁说之

宋济州巨野人,字以道,一字伯以,自号景迂生。晁端彦子。神宗元丰五年进士。以文章典丽,为苏轼所荐。哲宗元符三年知无极县,上书斥王安石及绍述诸臣政事之非。高宗即位,召授徽猷阁待制兼侍读,以病未赴。晚年信佛。工诗,善画山水。博通五经,尤精于《易》。有《儒言》、《晁氏客语》、《景迂生集》。 晁说之的作品>>

猜您喜欢

即事

晁说之

自言愚似醉,休道醉如愚。zì yán yú shì zuì,xiū dào zuì rú yú。
不耻小盘食,宁惭掘笔书。bù chǐ xiǎo pán shí,níng cán jué bǐ shū。
九原怀往泪,万里梦同途。jiǔ yuán huái wǎng lèi,wàn lǐ mèng tóng tú。
政恐能知我,何妨更骂予。zhèng kǒng néng zhī wǒ,hé fáng gèng mà yǔ。

留别延庆明智

晁说之

傍海嗟为客,倾心欣所知。bàng hǎi jiē wèi kè,qīng xīn xīn suǒ zhī。
烟霞威凤老,岐路断猿悲。yān xiá wēi fèng lǎo,qí lù duàn yuán bēi。
梦亦西方近,谈休南本迟。mèng yì xī fāng jìn,tán xiū nán běn chí。
行行招隐意,嵩岫解相思。xíng xíng zhāo yǐn yì,sōng xiù jiě xiāng sī。

途中寄高仲诏

晁说之

飘零谁惜别,不赋送行诗。piāo líng shuí xī bié,bù fù sòng xíng shī。
独有悲秋客,难忘上垄时。dú yǒu bēi qiū kè,nán wàng shàng lǒng shí。
素心惭锦段,清泪湿琼枝。sù xīn cán jǐn duàn,qīng lèi shī qióng zhī。
塞马寒来健,夫君莫我思。sāi mǎ hán lái jiàn,fū jūn mò wǒ sī。

乞宫观报罢作

晁说之

明时不可干,多虑自多艰。míng shí bù kě gàn,duō lǜ zì duō jiān。
颇谢散班格,徒怜本色官。pǒ xiè sàn bān gé,tú lián běn sè guān。
高门宁倚伏,下客强悲欢。gāo mén níng yǐ fú,xià kè qiáng bēi huān。
郑驷应相念,秦川岁律殚。zhèng sì yīng xiāng niàn,qín chuān suì lǜ dān。

感事

晁说之

短发犹思沐,修途颇梦归。duǎn fā yóu sī mù,xiū tú pǒ mèng guī。
不惭为吏拙,但恨读书非。bù cán wèi lì zhuō,dàn hèn dú shū fēi。
陇上健儿戍,渔阳突骑围。lǒng shàng jiàn ér shù,yú yáng tū qí wéi。
谁能图战阵,枉是著朝衣。shuí néng tú zhàn zhèn,wǎng shì zhù cháo yī。

访郭圆机不遇

晁说之

久雨宜新霁,秋光更可怜。jiǔ yǔ yí xīn jì,qiū guāng gèng kě lián。
尚嫌鸿雁近,肯使鹿麑前。shàng xián hóng yàn jìn,kěn shǐ lù ní qián。
兴瞩唯高隐,名谈尽昔贤。xīng zhǔ wéi gāo yǐn,míng tán jǐn xī xián。
那知忙事在,曳杖行荒田。nà zhī máng shì zài,yè zhàng xíng huāng tián。

因借书作呈圆机

晁说之

似隐还如吏,山亭何所宜。shì yǐn hái rú lì,shān tíng hé suǒ yí。
遥心回雁阵,倦意结蕉旗。yáo xīn huí yàn zhèn,juàn yì jié jiāo qí。
使檄征钱急,乡书问卜迟。shǐ xí zhēng qián jí,xiāng shū wèn bo chí。
近郊有高士,慎莫道三痴。jìn jiāo yǒu gāo shì,shèn mò dào sān chī。

因杨刑曹往荆南代书寄二唐高士

晁说之

二唐今日操,真视二龚多。èr táng jīn rì cāo,zhēn shì èr gōng duō。
不道荆州远,其如梁苑何。bù dào jīng zhōu yuǎn,qí rú liáng yuàn hé。
魂收苍壁梦,泪断绿珠歌。hún shōu cāng bì mèng,lèi duàn lǜ zhū gē。
顾我非夫甚,嵩山空薜萝。gù wǒ fēi fū shén,sōng shān kōng bì luó。

和圆机佳作

晁说之

官憎诗过好,人亦忌才多。guān zēng shī guò hǎo,rén yì jì cái duō。
君子自如此,伊人其奈何。jūn zi zì rú cǐ,yī rén qí nài hé。
单裘千日醉,短发百年歌。dān qiú qiān rì zuì,duǎn fā bǎi nián gē。
漫纳新愁泪,终惭带女萝。màn nà xīn chóu lèi,zhōng cán dài nǚ luó。

才上人处见圆机五字辄用其韵作

晁说之

振锡千峰下,观空万象前。zhèn xī qiān fēng xià,guān kōng wàn xiàng qián。
水深猿臂直,雪厚虎蹄圆。shuǐ shēn yuán bì zhí,xuě hòu hǔ tí yuán。
工部泪徒感,赞公灯不眠。gōng bù lèi tú gǎn,zàn gōng dēng bù mián。
当年郭有道,今日更谈禅。dāng nián guō yǒu dào,jīn rì gèng tán chán。

忆天台东掖然老

晁说之

然公嗟契阔,海岳阻招携。rán gōng jiē qì kuò,hǎi yuè zǔ zhāo xié。
白法归龙树,清谈落虎溪。bái fǎ guī lóng shù,qīng tán luò hǔ xī。
著书非草具,传业漫私题。zhù shū fēi cǎo jù,chuán yè màn sī tí。
岁暮茅楹客,临文处处迷。suì mù máo yíng kè,lín wén chù chù mí。

次朱少章韵

晁说之

喜就三冬学,仍开橘秫齑。xǐ jiù sān dōng xué,réng kāi jú shú jī。
星霜吴地客,风雨郑人鸡。xīng shuāng wú dì kè,fēng yǔ zhèng rén jī。
逸兴逢蓬霤,高怀绝石梯。yì xīng féng péng liù,gāo huái jué shí tī。
五言何富丽,种玉不论畦。wǔ yán hé fù lì,zhǒng yù bù lùn qí。

二十二弟获金印

晁说之

季也获金印,籀文秦不如。jì yě huò jīn yìn,zhòu wén qín bù rú。
情知非鬼篆,恨不识天书。qíng zhī fēi guǐ zhuàn,hèn bù shí tiān shū。
池静龟游罢,庭闲鹊斗馀。chí jìng guī yóu bà,tíng xián què dòu yú。
春风还旧物,疏俊独怜渠。chūn fēng hái jiù wù,shū jùn dú lián qú。

宋太夫人挽词

晁说之

汉室贤良逝,莱妻节操长。hàn shì xián liáng shì,lái qī jié cāo zhǎng。
生涯两丱角,心事一缣缃。shēng yá liǎng guàn jiǎo,xīn shì yī jiān xiāng。
膝下黄金带,斋中紫玉章。xī xià huáng jīn dài,zhāi zhōng zǐ yù zhāng。
人间足悲乐,垄柏起清商。rén jiān zú bēi lè,lǒng bǎi qǐ qīng shāng。

宋太夫人挽词

晁说之

白发馀欣喜,清时忽叹嗟。bái fā yú xīn xǐ,qīng shí hū tàn jiē。
栈危思杜宇,淮涨梦僧伽。zhàn wēi sī dù yǔ,huái zhǎng mèng sēng gā。
鸑鷟能仪国,骅骝善保家。yuè zhuó néng yí guó,huá liú shàn bǎo jiā。
传闻专却粒,归去五云车。chuán wén zhuān què lì,guī qù wǔ yún chē。
8491234567»