古诗词

恨契诗

晁说之

坎壈愚无计,恸哭老无泪。kǎn lǎn yú wú jì,tòng kū lǎo wú lèi。
居处近何适,隐遁远何暨。jū chù jìn hé shì,yǐn dùn yuǎn hé jì。
爰来未尝恨,始恨金石契。yuán lái wèi cháng hèn,shǐ hèn jīn shí qì。
何朝镕而泥,亦暮泐以滓。hé cháo róng ér ní,yì mù lè yǐ zǐ。
有美者伊人,平昔尝自谓。yǒu měi zhě yī rén,píng xī cháng zì wèi。
此身敢自轻,实与刘向类。cǐ shēn gǎn zì qīng,shí yǔ liú xiàng lèi。
孰如同姓忧,斧扆况忠对。shú rú tóng xìng yōu,fǔ yǐ kuàng zhōng duì。
与我盛苏门,何人忍弃背。yǔ wǒ shèng sū mén,hé rén rěn qì bèi。
顾彼苍蝇姿,须臾来附骥。gù bǐ cāng yíng zī,xū yú lái fù jì。
附骥只须臾,没身有臭嗜。fù jì zhǐ xū yú,méi shēn yǒu chòu shì。
国中起四顾,谁门复擅势。guó zhōng qǐ sì gù,shuí mén fù shàn shì。
前日既居货,今日宜入市。qián rì jì jū huò,jīn rì yí rù shì。
市王诚何知,多贱而少贵。shì wáng chéng hé zhī,duō jiàn ér shǎo guì。
懦劣既先奔,强梁亦晚至。nuò liè jì xiān bēn,qiáng liáng yì wǎn zhì。
俄然欣解榻,倏尔勇投袂。é rán xīn jiě tà,shū ěr yǒng tóu mèi。
烈烈参貔貅,堂堂得英卫。liè liè cān pí xiū,táng táng dé yīng wèi。
云朔土即复,悝于颈当系。yún shuò tǔ jí fù,kuī yú jǐng dāng xì。
如或骑猪归,铁甲遮羞愧。rú huò qí zhū guī,tiě jiǎ zhē xiū kuì。
功成麒麟阁,丹青更何视。gōng chéng qí lín gé,dān qīng gèng hé shì。
莫能为尔言,击指血迸溃。mò néng wèi ěr yán,jī zhǐ xuè bèng kuì。
况我本小人,西京仍已亟。kuàng wǒ běn xiǎo rén,xī jīng réng yǐ jí。
所得果几何,作诗深自励。suǒ dé guǒ jǐ hé,zuò shī shēn zì lì。

晁说之

宋济州巨野人,字以道,一字伯以,自号景迂生。晁端彦子。神宗元丰五年进士。以文章典丽,为苏轼所荐。哲宗元符三年知无极县,上书斥王安石及绍述诸臣政事之非。高宗即位,召授徽猷阁待制兼侍读,以病未赴。晚年信佛。工诗,善画山水。博通五经,尤精于《易》。有《儒言》、《晁氏客语》、《景迂生集》。 晁说之的作品>>

猜您喜欢

书事

晁说之

逋亡今五月,百感若为情。bū wáng jīn wǔ yuè,bǎi gǎn ruò wèi qíng。
马借从军没,舟疑破浪轻。mǎ jiè cóng jūn méi,zhōu yí pò làng qīng。
奏书无路达,故里有谁耕。zòu shū wú lù dá,gù lǐ yǒu shuí gēng。
戴笠蓑衣雨,犹怜李少卿。dài lì suō yī yǔ,yóu lián lǐ shǎo qīng。

冒雨西行

晁说之

败堤留沮洳,苦雨剧泥涂。bài dī liú jǔ rù,kǔ yǔ jù ní tú。
婢子求芒屩,童儿竞地炉。bì zi qiú máng juē,tóng ér jìng dì lú。
能甘逐客分,但耻溃兵俱。néng gān zhú kè fēn,dàn chǐ kuì bīng jù。
何必滔天水,兹为纵壑鱼。hé bì tāo tiān shuǐ,zī wèi zòng hè yú。

感事

晁说之

长江无月令,氛祲日胚胎。zhǎng jiāng wú yuè lìng,fēn jìn rì pēi tāi。
北阙望不见,东风呼弗来。běi quē wàng bù jiàn,dōng fēng hū fú lái。
后皇本图治,上帝肯遗才。hòu huáng běn tú zhì,shàng dì kěn yí cái。
为问缙绅士,何容赋七哀。wèi wèn jìn shēn shì,hé róng fù qī āi。

正月二十八日避难至海陵从先流寓兄弟之招仍邂逅冯元礼故人其一

晁说之

百困身犹在,尪羸怯镜看。bǎi kùn shēn yóu zài,wāng léi qiè jìng kàn。
干戈朝食拙,风雨夜眠难。gàn gē cháo shí zhuō,fēng yǔ yè mián nán。
天际旄头远,淮南春首寒。tiān jì máo tóu yuǎn,huái nán chūn shǒu hán。
病夫药裹外,兄弟为谋安。bìng fū yào guǒ wài,xiōng dì wèi móu ān。

春光

晁说之

春光能负我,为客更添愁。chūn guāng néng fù wǒ,wèi kè gèng tiān chóu。
梅蕊一何晚,莺声便欲休。méi ruǐ yī hé wǎn,yīng shēng biàn yù xiū。
新庖惊异味,旧侣梦同游。xīn páo jīng yì wèi,jiù lǚ mèng tóng yóu。
道术知何用,江山空白头。dào shù zhī hé yòng,jiāng shān kōng bái tóu。

自乐其二

晁说之

自愁还自乐,于道得吾真。zì chóu hái zì lè,yú dào dé wú zhēn。
花以瓶为圃,人将饱作春。huā yǐ píng wèi pǔ,rén jiāng bǎo zuò chūn。
诗书惟务旧,老大岂知新。shī shū wéi wù jiù,lǎo dà qǐ zhī xīn。
明日还如此,太平先此身。míng rì hái rú cǐ,tài píng xiān cǐ shēn。

感事

晁说之

我有清时略,白头病在床。wǒ yǒu qīng shí lüè,bái tóu bìng zài chuáng。
必须诛国贼,先要射天狼。bì xū zhū guó zéi,xiān yào shè tiān láng。
割据江山旧,艰难日月长。gē jù jiāng shān jiù,jiān nán rì yuè zhǎng。
百花寒未发,朱帝恨茫茫。bǎi huā hán wèi fā,zhū dì hèn máng máng。

感事

晁说之

人心端可见,戎马几时休。rén xīn duān kě jiàn,róng mǎ jǐ shí xiū。
往哲真能恨,来贤更用愁。wǎng zhé zhēn néng hèn,lái xián gèng yòng chóu。
只应当日泪,常共大江流。zhǐ yīng dāng rì lèi,cháng gòng dà jiāng liú。
汉县寥寥甚,今为辅帝州。hàn xiàn liáo liáo shén,jīn wèi fǔ dì zhōu。

疾病

晁说之

疾病非吾有,吾身与世轻。jí bìng fēi wú yǒu,wú shēn yǔ shì qīng。
看棋得静意,说药肯伤生。kàn qí dé jìng yì,shuō yào kěn shāng shēng。
不道江湖远,惟多鸥鹭情。bù dào jiāng hú yuǎn,wéi duō ōu lù qíng。
况闻登俊杰,即日是升平。kuàng wén dēng jùn jié,jí rì shì shēng píng。

有恨

晁说之

有恨将何遣,轩车尽俊髦。yǒu hèn jiāng hé qiǎn,xuān chē jǐn jùn máo。
官非十女婿,政鄙小儿曹。guān fēi shí nǚ xù,zhèng bǐ xiǎo ér cáo。
岁暮客悰急,涂穷马力劳。suì mù kè cóng jí,tú qióng mǎ lì láo。
故山真可恋,筑室更增高。gù shān zhēn kě liàn,zhù shì gèng zēng gāo。

无闷

晁说之

无闷吾无欲,浮沉谁使然。wú mèn wú wú yù,fú chén shuí shǐ rán。
命通公道日,自是艳阳年。mìng tōng gōng dào rì,zì shì yàn yáng nián。
鸾凤能寥廓,鲂鳟幸弃捐。luán fèng néng liáo kuò,fáng zūn xìng qì juān。
由来食肉士,久亦忘腥膻。yóu lái shí ròu shì,jiǔ yì wàng xīng shān。

书恨

晁说之

挂帆到何处,明月古扬州。guà fān dào hé chù,míng yuè gǔ yáng zhōu。
百计随愁尽,一生为客休。bǎi jì suí chóu jǐn,yī shēng wèi kè xiū。
干戈临暮境,风雨困春柔。gàn gē lín mù jìng,fēng yǔ kùn chūn róu。
为问荀文若,能惭诸葛不。wèi wèn xún wén ruò,néng cán zhū gé bù。

置身

晁说之

置身唯所安,世累莫相干。zhì shēn wéi suǒ ān,shì lèi mò xiāng gàn。
蓬鬓江湖适,披衣天地宽。péng bìn jiāng hú shì,pī yī tiān dì kuān。
尚须烦束带,忍复更危冠。shàng xū fán shù dài,rěn fù gèng wēi guān。
居安叹匪易,泪垂行路难。jū ān tàn fěi yì,lèi chuí xíng lù nán。

奈我

晁说之

奈我所安何,无烦问所过。nài wǒ suǒ ān hé,wú fán wèn suǒ guò。
潮声云外散,花色醉中多。cháo shēng yún wài sàn,huā sè zuì zhōng duō。
京国昨宵梦,边城几日歌。jīng guó zuó xiāo mèng,biān chéng jǐ rì gē。
功名误男子,必使愧云萝。gōng míng wù nán zi,bì shǐ kuì yún luó。

怀旧

晁说之

伊昔升平事,中州见最先。yī xī shēng píng shì,zhōng zhōu jiàn zuì xiān。
洛花凝晓月,巩树霭寒烟。luò huā níng xiǎo yuè,gǒng shù ǎi hán yān。
相业归貂宠,胡尘溺汉天。xiāng yè guī diāo chǒng,hú chén nì hàn tiān。
几多垂白叟,涕泪日潸然。jǐ duō chuí bái sǒu,tì lèi rì shān rán。