古诗词

病后二首

周紫芝

山有生前约,花留病后开。shān yǒu shēng qián yuē,huā liú bìng hòu kāi。
得闲如我少,扶步与谁来。dé xián rú wǒ shǎo,fú bù yǔ shuí lái。
闭户深防客,哦诗稳送杯。bì hù shēn fáng kè,ó shī wěn sòng bēi。
夕阳如有意,催月与徘徊。xī yáng rú yǒu yì,cuī yuè yǔ pái huái。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

腊月尾雪意甚浓欻复开霁

周紫芝

晓来丰隆车,屡却羲和辙。xiǎo lái fēng lóng chē,lǚ què xī hé zhé。
雪意满江天,云山绕宫阙。xuě yì mǎn jiāng tiān,yún shān rào gōng quē。
冰花剪欲坠,乱絮飞复歇。bīng huā jiǎn yù zhuì,luàn xù fēi fù xiē。
娉娉腊前梅,天寒亦高洁。pīng pīng là qián méi,tiān hán yì gāo jié。
羞随小桃枝,献岁取俗悦。xiū suí xiǎo táo zhī,xiàn suì qǔ sú yuè。
应留玉树姿,相伴寒江雪。yīng liú yù shù zī,xiāng bàn hán jiāng xuě。
含情若有待,此意何由说。hán qíng ruò yǒu dài,cǐ yì hé yóu shuō。
安得孤山图,画此两奇绝。ān dé gū shān tú,huà cǐ liǎng qí jué。

后数日始得薄雪

周紫芝

残腊不附火,冬温渠堪说。cán là bù fù huǒ,dōng wēn qú kān shuō。
身疑在炎方,隆冬有馀热。shēn yí zài yán fāng,lóng dōng yǒu yú rè。
天公费许力,酝此一薄雪。tiān gōng fèi xǔ lì,yùn cǐ yī báo xuě。
草青先得春,麦短未濡蘖。cǎo qīng xiān dé chūn,mài duǎn wèi rú niè。
因风始空蒙,着地忽滴歇。yīn fēng shǐ kōng méng,zhe dì hū dī xiē。
人生亦复尔,过眼倏变灭。rén shēng yì fù ěr,guò yǎn shū biàn miè。
谁能将空花,认有作嗔悦。shuí néng jiāng kōng huā,rèn yǒu zuò chēn yuè。
急须营一杯,烂醉梅上月。jí xū yíng yī bēi,làn zuì méi shàng yuè。

次韵季共大雪早游竹阁书所见

周紫芝

忆昔司酒毋,濒湖赋官屋。yì xī sī jiǔ wú,bīn hú fù guān wū。
颇如贺知章,上疏得湖曲。pǒ rú hè zhī zhāng,shàng shū dé hú qū。
诗虽竟坐穷,天亦稍从欲。shī suī jìng zuò qióng,tiān yì shāo cóng yù。
三年看飞雪,万岭琢寒玉。sān nián kàn fēi xuě,wàn lǐng zuó hán yù。
有时横轻舠,不敢唾净绿。yǒu shí héng qīng dāo,bù gǎn tuò jìng lǜ。
但当忍涕洟,岂不念安燠。dàn dāng rěn tì tì,qǐ bù niàn ān yù。
是时走绯衣,荷担晚相逐。shì shí zǒu fēi yī,hé dān wǎn xiāng zhú。
坚冰凿涸阴,推日在北陆。jiān bīng záo hé yīn,tuī rì zài běi lù。
收藏备赐颁,功用等神速。shōu cáng bèi cì bān,gōng yòng děng shén sù。
归来阅空庭,玉立僵冻木。guī lái yuè kōng tíng,yù lì jiāng dòng mù。
青灯照诗肩,屡作龟颈缩。qīng dēng zhào shī jiān,lǚ zuò guī jǐng suō。
高轩客谁过,寒瓮酒空熟。gāo xuān kè shuí guò,hán wèng jiǔ kōng shú。
只今古城隅,回望苍山麓。zhǐ jīn gǔ chéng yú,huí wàng cāng shān lù。
崎岖失岩岫,红腐困饘粥。qí qū shī yán xiù,hóng fǔ kùn zhān zhōu。
王郎飞晓骖,此意知有属。wáng láng fēi xiǎo cān,cǐ yì zhī yǒu shǔ。
文怀断弦悲,当倩鸾胶续。wén huái duàn xián bēi,dāng qiàn luán jiāo xù。
话客想回舟,敲门亦看竹。huà kè xiǎng huí zhōu,qiāo mén yì kàn zhú。
恨无摩诘手,风姿写幽独。hèn wú mó jí shǒu,fēng zī xiě yōu dú。
忆君肠九回,得意日三复。yì jūn cháng jiǔ huí,dé yì rì sān fù。
平日交游尽,如子一夔足。píng rì jiāo yóu jǐn,rú zi yī kuí zú。
他时追汗漫,便可摆拘束。tā shí zhuī hàn màn,biàn kě bǎi jū shù。
人生何自苦,成败棋一局。rén shēng hé zì kǔ,chéng bài qí yī jú。

次韵季共再赋

周紫芝

寒深方闭门,雪重忽满屋。hán shēn fāng bì mén,xuě zhòng hū mǎn wū。
谁能起僵卧,赖此阳春曲。shuí néng qǐ jiāng wò,lài cǐ yáng chūn qū。
曲高虽和寡,喜甚得所欲。qū gāo suī hé guǎ,xǐ shén dé suǒ yù。
心知夜光珠,大胜暖花玉。xīn zhī yè guāng zhū,dà shèng nuǎn huā yù。
歌君窈窕词,侑我荔枝绿。gē jūn yǎo tiǎo cí,yòu wǒ lì zhī lǜ。
颇疑蜗牛庐,忽作驼裘燠。pǒ yí wō niú lú,hū zuò tuó qiú yù。
穷儿偶作富,贫固不待逐。qióng ér ǒu zuò fù,pín gù bù dài zhú。
我老况才尽,文字羞二陆。wǒ lǎo kuàng cái jǐn,wén zì xiū èr lù。
上水船苦迟,脱手弹惊速。shàng shuǐ chuán kǔ chí,tuō shǒu dàn jīng sù。
寒如猬张毛,痴类乌栖木。hán rú wèi zhāng máo,chī lèi wū qī mù。
儿时弄笔手,老欲袖间缩。ér shí nòng bǐ shǒu,lǎo yù xiù jiān suō。
打窗听悉窣,坐睡便清熟。dǎ chuāng tīng xī sū,zuò shuì biàn qīng shú。
瞑想西湖雪,已没孤山麓。míng xiǎng xī hú xuě,yǐ méi gū shān lù。
那知公是时,洗钵饭僧粥。nà zhī gōng shì shí,xǐ bō fàn sēng zhōu。
灞桥风雪驴,并酌不相属。bà qiáo fēng xuě lǘ,bìng zhuó bù xiāng shǔ。
政如冠上貂,难使狗尾续。zhèng rú guān shàng diāo,nán shǐ gǒu wěi xù。
病骨尚畏寒,少待吹嶰竹。bìng gǔ shàng wèi hán,shǎo dài chuī xiè zhú。
春山走倭迟,呼客慰穷独。chūn shān zǒu wō chí,hū kè wèi qióng dú。
新游亦不恶,旧观疑可复。xīn yóu yì bù è,jiù guān yí kě fù。
欢知当有馀,饮岂叹不足。huān zhī dāng yǒu yú,yǐn qǐ tàn bù zú。
述作付陶谢,囊囊归自束。shù zuò fù táo xiè,náng náng guī zì shù。
相从笑痴儿,日暮方生局。xiāng cóng xiào chī ér,rì mù fāng shēng jú。

次韵季共再赋

周紫芝

住作山中居,懒甚不出屋。zhù zuò shān zhōng jū,lǎn shén bù chū wū。
谁知五斗腰,须用作钩曲。shuí zhī wǔ dòu yāo,xū yòng zuò gōu qū。
索米无如何,问舍岂不欲。suǒ mǐ wú rú hé,wèn shě qǐ bù yù。
空怀西溪鱼,红鳞脍寒玉。kōng huái xī xī yú,hóng lín kuài hán yù。
不知坐中山,修眉为谁绿。bù zhī zuò zhōng shān,xiū méi wèi shuí lǜ。
敝裘裹粗缯,随分了寒燠。bì qiú guǒ cū zēng,suí fēn le hán yù。
傥忍作海夫,虽臭亦可逐。tǎng rěn zuò hǎi fū,suī chòu yì kě zhú。
如其不能然,未可叹沉陆。rú qí bù néng rán,wèi kě tàn chén lù。
此事谁当论,唾面恐自速。cǐ shì shuí dāng lùn,tuò miàn kǒng zì sù。
如君秀芝兰,非世闲草木。rú jūn xiù zhī lán,fēi shì xián cǎo mù。
交盖久已倾,谈舌未易缩。jiāo gài jiǔ yǐ qīng,tán shé wèi yì suō。
不知人谓何,此念吾已熟。bù zhī rén wèi hé,cǐ niàn wú yǐ shú。
年来有新游,妙语敌岳麓。nián lái yǒu xīn yóu,miào yǔ dí yuè lù。
县知南屏谦,颇为调茗粥。xiàn zhī nán píng qiān,pǒ wèi diào míng zhōu。
何人馀羊羔,金帐意有属。hé rén yú yáng gāo,jīn zhàng yì yǒu shǔ。
浅斟醉模糊,低唱声断续。qiǎn zhēn zuì mó hú,dī chàng shēng duàn xù。
谁同白傅春,楼下雪中竹。shuí tóng bái fù chūn,lóu xià xuě zhōng zhú。
更题竹上诗,伤神想幽独。gèng tí zhú shàng shī,shāng shén xiǎng yōu dú。
但恐世间求,此乐未容复。dàn kǒng shì jiān qiú,cǐ lè wèi róng fù。
况乃籋云姿,自是千里足。kuàng nǎi niè yún zī,zì shì qiān lǐ zú。
行看锵八鸾,何止刍一束。xíng kàn qiāng bā luán,hé zhǐ chú yī shù。
应怜老病翁,短发悲曲局。yīng lián lǎo bìng wēng,duǎn fā bēi qū jú。

时宰生日诗六首

周紫芝

后皇开玉堂,仙官俨成列。hòu huáng kāi yù táng,xiān guān yǎn chéng liè。
奕奕峨长缨,珊珊鸣佩玦。yì yì é zhǎng yīng,shān shān míng pèi jué。
中有一真仙,容华灿冰雪。zhōng yǒu yī zhēn xiān,róng huá càn bīng xuě。
维时值中原,格斗弥岁月。wéi shí zhí zhōng yuán,gé dòu mí suì yuè。
帝命下抚摩,聊用究施设。dì mìng xià fǔ mó,liáo yòng jiū shī shè。
王纲坠莫举,独以一手挈。wáng gāng zhuì mò jǔ,dú yǐ yī shǒu qiè。
至言等药石,黔黎尽生活。zhì yán děng yào shí,qián lí jǐn shēng huó。
帝曰伊谁能,何以报殊烈。dì yuē yī shuí néng,hé yǐ bào shū liè。
爵之白玉浆,奏以云门阕。jué zhī bái yù jiāng,zòu yǐ yún mén què。
徘徊上璇穹,千秋拱云阙。pái huái shàng xuán qióng,qiān qiū gǒng yún quē。

时宰生日诗六首

周紫芝

轩皇出御世,垂拱坐法宫。xuān huáng chū yù shì,chuí gǒng zuò fǎ gōng。
时闻康衢间,处处歌儿童。shí wén kāng qú jiān,chù chù gē ér tóng。
霓旌旋羽盖,问道来崆峒。ní jīng xuán yǔ gài,wèn dào lái kōng dòng。
天师广成子,道实与帝同。tiān shī guǎng chéng zi,dào shí yǔ dì tóng。
一言忽相契,四海俱同风。yī yán hū xiāng qì,sì hǎi jù tóng fēng。
天师初何言,涿鹿未为功。tiān shī chū hé yán,zhuō lù wèi wèi gōng。
盖以清净福,下浃寰区中。gài yǐ qīng jìng fú,xià jiā huán qū zhōng。
君臣俱好生,自然格苍穹。jūn chén jù hǎo shēng,zì rán gé cāng qióng。
天道本好还,报以归其躬。tiān dào běn hǎo hái,bào yǐ guī qí gōng。
一千二百岁,此寿何由穷。yī qiān èr bǎi suì,cǐ shòu hé yóu qióng。

时宰生日诗六首

周紫芝

南山一何高,山高亦何有。nán shān yī hé gāo,shān gāo yì hé yǒu。
上有摩霄松,苍虬立盘纠。shàng yǒu mó xiāo sōng,cāng qiú lì pán jiū。
下有千岁芝,食之令人寿。xià yǒu qiān suì zhī,shí zhī lìng rén shòu。
挽之为天枢,循环转维斗。wǎn zhī wèi tiān shū,xún huán zhuǎn wéi dòu。
紫宸傍七星,坐阅几晚昼。zǐ chén bàng qī xīng,zuò yuè jǐ wǎn zhòu。
帝以殿厥居,山龙垂衮绣。dì yǐ diàn jué jū,shān lóng chuí gǔn xiù。
后皇植巨木,载物见坤厚。hòu huáng zhí jù mù,zài wù jiàn kūn hòu。
用以抟洪钧,功乃周宇宙。yòng yǐ tuán hóng jūn,gōng nǎi zhōu yǔ zhòu。
才大用固难,德盛功亦懋。cái dà yòng gù nán,dé shèng gōng yì mào。
社栎其何颜,繁柯日滋茂。shè lì qí hé yán,fán kē rì zī mào。

时宰生日诗六首

周紫芝

凤管吹新阳,夙驾款寒谷。fèng guǎn chuī xīn yáng,sù jià kuǎn hán gǔ。
銮车次原庙,阴云立纷覆。luán chē cì yuán miào,yīn yún lì fēn fù。
皇天倏开霁,羲驭亦返轴。huáng tiān shū kāi jì,xī yù yì fǎn zhóu。
明庭朝百灵,云韶奏新曲。míng tíng cháo bǎi líng,yún sháo zòu xīn qū。
天神下璇穹,精意俨森肃。tiān shén xià xuán qióng,jīng yì yǎn sēn sù。
霜华洁雕俎,夜寂响鸣玉。shuāng huá jié diāo zǔ,yè jì xiǎng míng yù。
燎烟升紫坛,龙旗护黄屋。liáo yān shēng zǐ tán,lóng qí hù huáng wū。
齐明坐宣室,肸蚃来万福。qí míng zuò xuān shì,xī xiǎng lái wàn fú。
大沛均四方,穆穆熙庶俗。dà pèi jūn sì fāng,mù mù xī shù sú。
熟知廊庙功,一德天所烛。shú zhī láng miào gōng,yī dé tiān suǒ zhú。

时宰生日诗六首

周紫芝

晏婴昔事齐,颇作君臣乐。yàn yīng xī shì qí,pǒ zuò jūn chén lè。
魏绛欲安晋,赐乐乃备作。wèi jiàng yù ān jìn,cì lè nǎi bèi zuò。
区区二小国,功利亦云薄。qū qū èr xiǎo guó,gōng lì yì yún báo。
舜德本好生,皋夔坐酬酢。shùn dé běn hǎo shēng,gāo kuí zuò chóu cù。
朱干舞堂陛,彩凤翔寥廓。zhū gàn wǔ táng bì,cǎi fèng xiáng liáo kuò。
大哉廊庙功,礼文灿交错。dà zāi láng miào gōng,lǐ wén càn jiāo cuò。
登歌奏郊社,率土被和乐。dēng gē zòu jiāo shè,lǜ tǔ bèi hé lè。
仁声沦肌肤,有识自忻跃。rén shēng lún jī fū,yǒu shí zì xīn yuè。
四海悉归仁,大信初不约。sì hǎi xī guī rén,dà xìn chū bù yuē。
不拍洪崖肩,寿亦等山岳。bù pāi hóng yá jiān,shòu yì děng shān yuè。

时宰生日诗六首

周紫芝

太极肇两仪,君臣亦爰分。tài jí zhào liǎng yí,jūn chén yì yuán fēn。
风后力牧来,于今几何人。fēng hòu lì mù lái,yú jīn jǐ hé rén。
中古称伊周,当代知无伦。zhōng gǔ chēng yī zhōu,dāng dài zhī wú lún。
公功出其上,未易今昔论。gōng gōng chū qí shàng,wèi yì jīn xī lùn。
功固未易论,报亦难具陈。gōng gù wèi yì lùn,bào yì nán jù chén。
杰阁标盛德,备燕昭庸勋。jié gé biāo shèng dé,bèi yàn zhāo yōng xūn。
丹青绘缣素,奎画形丝纶。dān qīng huì jiān sù,kuí huà xíng sī lún。
凌烟古亦有,兹实所未闻。líng yān gǔ yì yǒu,zī shí suǒ wèi wén。
何劳不罗拜,金猊祝炉芬。hé láo bù luó bài,jīn ní zhù lú fēn。
永相天自许,耆寿尊师臣。yǒng xiāng tiān zì xǔ,qí shòu zūn shī chén。

次韵子绍腊雪书事

周紫芝

君莫爱广寒殿冷月姊归,夜乘白凤空中飞。jūn mò ài guǎng hán diàn lěng yuè zǐ guī,yè chéng bái fèng kōng zhōng fēi。
何如长安城中千门万户雪,玉皇后阙人间稀。hé rú zhǎng ān chéng zhōng qiān mén wàn hù xuě,yù huáng hòu quē rén jiān xī。
明年王春月书正,瑞麦垂黄腊前应。míng nián wáng chūn yuè shū zhèng,ruì mài chuí huáng là qián yīng。
衮衣丞相穆天縡,白发野人歌圣政。gǔn yī chéng xiāng mù tiān zài,bái fā yě rén gē shèng zhèng。
吾生老矣直宜休,此心欲话谁当酬。wú shēng lǎo yǐ zhí yí xiū,cǐ xīn yù huà shuí dāng chóu。
短犁青帽耕雪垄,破晓何时归饭牛。duǎn lí qīng mào gēng xuě lǒng,pò xiǎo hé shí guī fàn niú。
诵君新诗如七发,酒酣起舞耳亦热。sòng jūn xīn shī rú qī fā,jiǔ hān qǐ wǔ ěr yì rè。
满夜方伴月婵娟,开户不知风凛冽。mǎn yè fāng bàn yuè chán juān,kāi hù bù zhī fēng lǐn liè。

季共置酒酒间出龙眠数马以示坐客最后出起云妙甚为赋长句

周紫芝

君侯酌客黄金杯,六龙下食慈明催。jūn hóu zhuó kè huáng jīn bēi,liù lóng xià shí cí míng cuī。
醉开画苑出天马,远自大宛西极来。zuì kāi huà yuàn chū tiān mǎ,yuǎn zì dà wǎn xī jí lái。
起云礧碨最后出,真龙八尺高崔嵬。qǐ yún léi wèi zuì hòu chū,zhēn lóng bā chǐ gāo cuī wéi。
青天欲雨雨未作,怒云泼墨乌成堆。qīng tiān yù yǔ yǔ wèi zuò,nù yún pō mò wū chéng duī。
长鸣自怪两耳立,路转欲从双镫回。zhǎng míng zì guài liǎng ěr lì,lù zhuǎn yù cóng shuāng dèng huí。
王良造父眼未识,骅骝骕骦天与才。wáng liáng zào fù yǎn wèi shí,huá liú sù shuāng tiān yǔ cái。
朝从燕代暮南粤,万里一息何辽哉。cháo cóng yàn dài mù nán yuè,wàn lǐ yī xī hé liáo zāi。
公今此画何处得,外家中郎李公客。gōng jīn cǐ huà hé chù dé,wài jiā zhōng láng lǐ gōng kè。
人间英物有护持,世上丹青少颜色。rén jiān yīng wù yǒu hù chí,shì shàng dān qīng shǎo yán sè。
双花蜀锦青丝囊,还公此画公须藏。shuāng huā shǔ jǐn qīng sī náng,hái gōng cǐ huà gōng xū cáng。
天寒夜半黑风起,邂逅恐逐飞云翔。tiān hán yè bàn hēi fēng qǐ,xiè hòu kǒng zhú fēi yún xiáng。

韩干画郭家师子花此画本江南故家

周紫芝

神驹堕地无渥洼,象龙不复来流沙。shén jū duò dì wú wò wā,xiàng lóng bù fù lái liú shā。
开元画手老韩干,为作郭家师子花。kāi yuán huà shǒu lǎo hán gàn,wèi zuò guō jiā shī zi huā。
当年故物不堪看,踣铁四蹄俱脱腕。dāng nián gù wù bù kān kàn,bó tiě sì tí jù tuō wàn。
英姿逸态犹精神,仿佛风鬃血流汗。yīng zī yì tài yóu jīng shén,fǎng fú fēng zōng xuè liú hàn。
龙眠画足不画蛇,意象异世同一家。lóng mián huà zú bù huà shé,yì xiàng yì shì tóng yī jiā。
由来四大各假合,得此三昧无等差。yóu lái sì dà gè jiǎ hé,dé cǐ sān mèi wú děng chà。
中郎名高自年少,画工如山不同调。zhōng láng míng gāo zì nián shǎo,huà gōng rú shān bù tóng diào。
人间意气惊薾云,笔下风流尔得妙。rén jiān yì qì jīng ěr yún,bǐ xià fēng liú ěr dé miào。
王家人物小安丰,作诗论画公所同。wáng jiā rén wù xiǎo ān fēng,zuò shī lùn huà gōng suǒ tóng。
一洗万古凡马空,九原谁唤杜陵翁。yī xǐ wàn gǔ fán mǎ kōng,jiǔ yuán shuí huàn dù líng wēng。

季共以师子花见借作诗归之而报甚宠且言隆近为余作数马奇甚乃作此诗以见愿借之意

周紫芝

画史俗士非画者,支郎好马能画马。huà shǐ sú shì fēi huà zhě,zhī láng hǎo mǎ néng huà mǎ。
为君肯作数骅骝,班郎应歌天马下。wèi jūn kěn zuò shù huá liú,bān láng yīng gē tiān mǎ xià。
前人妙笔俱绝伦,后人骨冷唤不闻。qián rén miào bǐ jù jué lún,hòu rén gǔ lěng huàn bù wén。
试借云衢千里足,洗我眼中凡马群。shì jiè yún qú qiān lǐ zú,xǐ wǒ yǎn zhōng fán mǎ qún。