古诗词

病后二首

周紫芝

山有生前约,花留病后开。shān yǒu shēng qián yuē,huā liú bìng hòu kāi。
得闲如我少,扶步与谁来。dé xián rú wǒ shǎo,fú bù yǔ shuí lái。
闭户深防客,哦诗稳送杯。bì hù shēn fáng kè,ó shī wěn sòng bēi。
夕阳如有意,催月与徘徊。xī yáng rú yǒu yì,cuī yuè yǔ pái huái。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

次韵静翁雪中见过三首

周紫芝

端门万马想初回,跪贺群臣拜玉阶。duān mén wàn mǎ xiǎng chū huí,guì hè qún chén bài yù jiē。
我约江鸥分雪浦,谁将乌帽踏天街。wǒ yuē jiāng ōu fēn xuě pǔ,shuí jiāng wū mào tà tiān jiē。
从游久欲真浮海,送客悬知亦自崖。cóng yóu jiǔ yù zhēn fú hǎi,sòng kè xuán zhī yì zì yá。
犹有升平临老眼,尚堪方岳看燔柴。yóu yǒu shēng píng lín lǎo yǎn,shàng kān fāng yuè kàn fán chái。

读元微之诗有感

周紫芝

从古才高少识真,此公句法老尤新。cóng gǔ cái gāo shǎo shí zhēn,cǐ gōng jù fǎ lǎo yóu xīn。
世间言语浑无用,天上吹嘘却要人。shì jiān yán yǔ hún wú yòng,tiān shàng chuī xū què yào rén。
但遣前旒知妩媚,莫嫌后榻有颦呻。dàn qiǎn qián liú zhī wǔ mèi,mò xián hòu tà yǒu pín shēn。
梦中富贵能多少,空使清流作怒嗔。mèng zhōng fù guì néng duō shǎo,kōng shǐ qīng liú zuò nù chēn。

舟次句茨

周紫芝

移居来近玉湖中,渔户新添白脚翁。yí jū lái jìn yù hú zhōng,yú hù xīn tiān bái jiǎo wēng。
觅句深惭何水部,浮家全似陆龟蒙。mì jù shēn cán hé shuǐ bù,fú jiā quán shì lù guī méng。
山寒政恐无黄独,地湿应须要鞠藭。shān hán zhèng kǒng wú huáng dú,dì shī yīng xū yào jū qióng。
晚日飘零天不管,双凫乘雁听西东。wǎn rì piāo líng tiān bù guǎn,shuāng fú chéng yàn tīng xī dōng。

雨寒连日大风病中作此诗

周紫芝

门外湖光潋滟中,春寒那听雨蒙蒙。mén wài hú guāng liàn yàn zhōng,chūn hán nà tīng yǔ méng méng。
吹残梅雪如山雪,颠得江风似飓风。chuī cán méi xuě rú shān xuě,diān dé jiāng fēng shì jù fēng。
双燕拟来寻旧约,小桃浑未试新红。shuāng yàn nǐ lái xún jiù yuē,xiǎo táo hún wèi shì xīn hóng。
黄紬独拥眠方熟,剥啄何须来恼翁。huáng chóu dú yōng mián fāng shú,bō zhuó hé xū lái nǎo wēng。

九江王兴道早岁休官作易安奚疑二室要余作诗

周紫芝

心如止水不妨清,身似无官不为名。xīn rú zhǐ shuǐ bù fáng qīng,shēn shì wú guān bù wèi míng。
但把一椽供偃蹇,从他百鬼瞰高明。dàn bǎ yī chuán gōng yǎn jiǎn,cóng tā bǎi guǐ kàn gāo míng。
路迷鸡犬家何在,身与渔樵席屡争。lù mí jī quǎn jiā hé zài,shēn yǔ yú qiáo xí lǚ zhēng。
眼看青云有矰缴,鹪鹩巢小未宜轻。yǎn kàn qīng yún yǒu zēng jiǎo,jiāo liáo cháo xiǎo wèi yí qīng。

九江王兴道早岁休官作易安奚疑二室要余作诗

周紫芝

朽骨枯茎未必灵,行藏何苦访君平。xiǔ gǔ kū jīng wèi bì líng,xíng cáng hé kǔ fǎng jūn píng。
问津世路心先懒,买地江干计已成。wèn jīn shì lù xīn xiān lǎn,mǎi dì jiāng gàn jì yǐ chéng。
解向急流求勇退,便知幽事合关情。jiě xiàng jí liú qiú yǒng tuì,biàn zhī yōu shì hé guān qíng。
裕陵将种今谁在,但恐君王问姓名。yù líng jiāng zhǒng jīn shuí zài,dàn kǒng jūn wáng wèn xìng míng。

雨中立杏花下

周紫芝

浅红疏蕊出墙头,事往人空锁北楼。qiǎn hóng shū ruǐ chū qiáng tóu,shì wǎng rén kōng suǒ běi lóu。
鸟为春愁浑不语,花知人意亦含羞。niǎo wèi chūn chóu hún bù yǔ,huā zhī rén yì yì hán xiū。
东风脉脉情何限,细雨蒙蒙泪不休。dōng fēng mài mài qíng hé xiàn,xì yǔ méng méng lèi bù xiū。
却忆去年花下醉,依稀记得小蛮讴。què yì qù nián huā xià zuì,yī xī jì dé xiǎo mán ōu。

舟中睡起

周紫芝

幅巾听雨卧风樯,呼得青奴伴晚凉。fú jīn tīng yǔ wò fēng qiáng,hū dé qīng nú bàn wǎn liáng。
白发蠹书缘已熟,黑甜攲枕味偏长。bái fā dù shū yuán yǐ shú,hēi tián qī zhěn wèi piān zhǎng。
月侵冰簟何妨白,舟入荷花不奈香。yuè qīn bīng diàn hé fáng bái,zhōu rù hé huā bù nài xiāng。
更倩长年打双桨,云山青处是吾乡。gèng qiàn zhǎng nián dǎ shuāng jiǎng,yún shān qīng chù shì wú xiāng。

将归白湖而雨

周紫芝

世间那得此间身,恐是前生贺季真。shì jiān nà dé cǐ jiān shēn,kǒng shì qián shēng hè jì zhēn。
白水窗闲频入梦,黄梅雨细却留人。bái shuǐ chuāng xián pín rù mèng,huáng méi yǔ xì què liú rén。
重听欸乃烟中曲,净扫离骚几上尘。zhòng tīng āi nǎi yān zhōng qū,jìng sǎo lí sāo jǐ shàng chén。
但得南风送归棹,未应幽独解伤神。dàn dé nán fēng sòng guī zhào,wèi yīng yōu dú jiě shāng shén。

读张载扬所示近诗颇怀其人

周紫芝

眼中人物欠曹刘,老矣逢君接胜游。yǎn zhōng rén wù qiàn cáo liú,lǎo yǐ féng jūn jiē shèng yóu。
诗与漫郎推行辈,字从坡老得源流。shī yǔ màn láng tuī xíng bèi,zì cóng pō lǎo dé yuán liú。
羸骖又踏千山去,黄菊空催九日愁。léi cān yòu tà qiān shān qù,huáng jú kōng cuī jiǔ rì chóu。
横槊想多秋后句,诗成须着锦囊收。héng shuò xiǎng duō qiū hòu jù,shī chéng xū zhe jǐn náng shōu。

次韵罗仲共教授闲居三首

周紫芝

为米要令陶令出,无毡今坐广文穷。wèi mǐ yào lìng táo lìng chū,wú zhān jīn zuò guǎng wén qióng。
悬知嚼蜡世味薄,未抵扑衣山色浓。xuán zhī jué là shì wèi báo,wèi dǐ pū yī shān sè nóng。
大盖且从渠自拥,小槽当与客频中。dà gài qiě cóng qú zì yōng,xiǎo cáo dāng yǔ kè pín zhōng。
家谈安得从三老,华萼同编是古风。jiā tán ān dé cóng sān lǎo,huá è tóng biān shì gǔ fēng。

次韵罗仲共教授闲居三首

周紫芝

了事痴儿不到诗,间中鼓吹自应奇。le shì chī ér bù dào shī,jiān zhōng gǔ chuī zì yīng qí。
莫教句法惊人甚,便恐功名入手迟。mò jiào jù fǎ jīng rén shén,biàn kǒng gōng míng rù shǒu chí。
性癖雅宜嵇叔懒,官闲只有漫郎知。xìng pǐ yǎ yí jī shū lǎn,guān xián zhǐ yǒu màn láng zhī。
庭梧想得西风急,秋意微生楚些悲。tíng wú xiǎng dé xī fēng jí,qiū yì wēi shēng chǔ xiē bēi。

次韵罗仲共教授闲居三首

周紫芝

拟筑扬雄宅一区,碧鸡坊外且成居。nǐ zhù yáng xióng zhái yī qū,bì jī fāng wài qiě chéng jū。
湖江君尚作浮宅,风雨我当无敝庐。hú jiāng jūn shàng zuò fú zhái,fēng yǔ wǒ dāng wú bì lú。
平日梦游嗟路远,新凉见面恰秋馀。píng rì mèng yóu jiē lù yuǎn,xīn liáng jiàn miàn qià qiū yú。
便须载酒相从去,要识平生未见书。biàn xū zài jiǔ xiāng cóng qù,yào shí píng shēng wèi jiàn shū。

九日

周紫芝

九日清尊强挽秋,满庭风雨复谁游。jiǔ rì qīng zūn qiáng wǎn qiū,mǎn tíng fēng yǔ fù shuí yóu。
俗人言下无三语,此老胸中有九流。sú rén yán xià wú sān yǔ,cǐ lǎo xiōng zhōng yǒu jiǔ liú。
白发不妨欺短帽,黄花应解笑痴愁。bái fā bù fáng qī duǎn mào,huáng huā yīng jiě xiào chī chóu。
客情老去何曾好,双鲤书来几日收。kè qíng lǎo qù hé céng hǎo,shuāng lǐ shū lái jǐ rì shōu。

送张颠东归

周紫芝

张颠佳处是清高,不但诗狂酒亦豪。zhāng diān jiā chù shì qīng gāo,bù dàn shī kuáng jiǔ yì háo。
自说平生耽翰墨,未尝名讳落官曹。zì shuō píng shēng dān hàn mò,wèi cháng míng huì luò guān cáo。
书工耻作云间榜,画好能添颊上毛。shū gōng chǐ zuò yún jiān bǎng,huà hǎo néng tiān jiá shàng máo。
早信人间苦荆棘,不嫌门外长蓬蒿。zǎo xìn rén jiān kǔ jīng jí,bù xián mén wài zhǎng péng hāo。