古诗词

陈相之许惠近作久而未至雪中偶书

周紫芝

短策何由去,长须唤不来。duǎn cè hé yóu qù,zhǎng xū huàn bù lái。
诗今如此少,门欲为谁开。shī jīn rú cǐ shǎo,mén yù wèi shuí kāi。
净几尘飞尽,寒窗雪自堆。jìng jǐ chén fēi jǐn,hán chuāng xuě zì duī。
无人伴牢落,灯火送残杯。wú rén bàn láo luò,dēng huǒ sòng cán bēi。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

十六夜月色甚明与客棹舟至普宁寺

周紫芝

昨宵明月共千里,今夕极天无一云。zuó xiāo míng yuè gòng qiān lǐ,jīn xī jí tiān wú yī yún。
不知谁令太虚空,着此皎皎白玉盆。bù zhī shuí lìng tài xū kōng,zhe cǐ jiǎo jiǎo bái yù pén。
长空与月慰愁眼,良夜得酒含微醺。zhǎng kōng yǔ yuè wèi chóu yǎn,liáng yè dé jiǔ hán wēi xūn。
天公有约不可负,急荡两桨凌江濆。tiān gōng yǒu yuē bù kě fù,jí dàng liǎng jiǎng líng jiāng fén。
更携江上满船月,来打寺下三更门。gèng xié jiāng shàng mǎn chuán yuè,lái dǎ sì xià sān gèng mén。
修廊夜寂风叶乱,古佛不语残膏存。xiū láng yè jì fēng yè luàn,gǔ fú bù yǔ cán gāo cún。
老禅今夕但拍手,狂客数辈空馀樽。lǎo chán jīn xī dàn pāi shǒu,kuáng kè shù bèi kōng yú zūn。
高谈剧语天亦怒,白璧故遣云相吞。gāo tán jù yǔ tiān yì nù,bái bì gù qiǎn yún xiāng tūn。
人言祸福真倚伏,欢常有馀饮不足。rén yán huò fú zhēn yǐ fú,huān cháng yǒu yú yǐn bù zú。
篙师促客归去来,夜半风颠浪如屋。gāo shī cù kè guī qù lái,yè bàn fēng diān làng rú wū。

砖炉

周紫芝

秋风吹孤鸿,浩荡去乡国。qiū fēng chuī gū hóng,hào dàng qù xiāng guó。
心悲淮山秋,家近楚江侧。xīn bēi huái shān qiū,jiā jìn chǔ jiāng cè。
囊无狐白裘,奈此风雨夕。náng wú hú bái qiú,nài cǐ fēng yǔ xī。
经营尺寸地,便可寄幽寂。jīng yíng chǐ cùn dì,biàn kě jì yōu jì。
砖炉规旧制,蒲团买新织。zhuān lú guī jiù zhì,pú tuán mǎi xīn zhī。
虽无琢兽红,可醉珠履客。suī wú zuó shòu hóng,kě zuì zhū lǚ kè。
会当与狸奴,曲肱分坐席。huì dāng yǔ lí nú,qū gōng fēn zuò xí。
急雪度寒飙,夜窗鸣淅沥。jí xuě dù hán biāo,yè chuāng míng xī lì。
诗成几醉梦,残缸耿虚壁。shī chéng jǐ zuì mèng,cán gāng gěng xū bì。
何必游八关,吾手自可炙。hé bì yóu bā guān,wú shǒu zì kě zhì。

山鬼行

周紫芝

黑风夜度鹙鸧高,黄狐出窟山鬼号。hēi fēng yè dù qiū cāng gāo,huáng hú chū kū shān guǐ hào。
江空人静雪飞急,城头击柝催鸣刁。jiāng kōng rén jìng xuě fēi jí,chéng tóu jī tuò cuī míng diāo。
老翁愁寒小儿哭,薪如黄金米如玉。lǎo wēng chóu hán xiǎo ér kū,xīn rú huáng jīn mǐ rú yù。
将军半醉猎城南,铁马敲冰响山谷。jiāng jūn bàn zuì liè chéng nán,tiě mǎ qiāo bīng xiǎng shān gǔ。

王静翁言客有赋食虎肉诗者词甚壮要余同作

周紫芝

六郡良家家好武,相试翘关来征虏。liù jùn liáng jiā jiā hǎo wǔ,xiāng shì qiào guān lái zhēng lǔ。
夜从恶少数十辈,醉上南山缚骁虎。yè cóng è shǎo shù shí bèi,zuì shàng nán shān fù xiāo hǔ。
短衣匹马不挽强,虎而有翼谁敢当。duǎn yī pǐ mǎ bù wǎn qiáng,hǔ ér yǒu yì shuí gǎn dāng。
旁观睥睨方缩手,一脔割鲜君巳尝。páng guān pì nì fāng suō shǒu,yī luán gē xiān jūn sì cháng。
平生饮血如甘露,羞作车中三日妇。píng shēng yǐn xuè rú gān lù,xiū zuò chē zhōng sān rì fù。
但当一饱不摇喉,谁说万钱难下箸。dàn dāng yī bǎo bù yáo hóu,shuí shuō wàn qián nán xià zhù。
寝皮食肉君勿嗔,虎为人害当复去。qǐn pí shí ròu jūn wù chēn,hǔ wèi rén hài dāng fù qù。
可笑长杨射猎儿,日暮归来数狐兔。kě xiào zhǎng yáng shè liè ér,rì mù guī lái shù hú tù。

次韵黄子才冬至日醉卧王丞家梦还家如平时

周紫芝

黄郎本天才,骥足尚少屈。huáng láng běn tiān cái,jì zú shàng shǎo qū。
平生嗜烟霞,投老成痼疾。píng shēng shì yān xiá,tóu lǎo chéng gù jí。
乞食方叩门,携幼未入室。qǐ shí fāng kòu mén,xié yòu wèi rù shì。
何为作斯游,瘦马醉自兀。hé wèi zuò sī yóu,shòu mǎ zuì zì wù。
朝饥乃见驱,妙思何由逸。cháo jī nǎi jiàn qū,miào sī hé yóu yì。
诵君思归吟,感我羁旅日。sòng jūn sī guī yín,gǎn wǒ jī lǚ rì。
道涂颇风埃,岁月苦飘忽。dào tú pǒ fēng āi,suì yuè kǔ piāo hū。
尚须营一饱,不愁屈两膝。shàng xū yíng yī bǎo,bù chóu qū liǎng xī。
可怜蓬阁姿,未珥螭头笔。kě lián péng gé zī,wèi ěr chī tóu bǐ。
丞哉苦风流,威令宽且栗。chéng zāi kǔ fēng liú,wēi lìng kuān qiě lì。
悬知千里驹,肯为牢之出。xuán zhī qiān lǐ jū,kěn wèi láo zhī chū。
胡为倚寒窗,清梦恍若失。hú wèi yǐ hán chuāng,qīng mèng huǎng ruò shī。
但愁一线红,又过白驹隙。dàn chóu yī xiàn hóng,yòu guò bái jū xì。
妇眉谁与画,旅发归亦栉。fù méi shuí yǔ huà,lǚ fā guī yì zhì。
咿嘤儿女欢,馀事听造物。yī yīng ér nǚ huān,yú shì tīng zào wù。

王彦猷用色字韵见贻和答

周紫芝

人生殊用舍,初不系失得。rén shēng shū yòng shě,chū bù xì shī dé。
念君垂天鹏,未作六月息。niàn jūn chuí tiān péng,wèi zuò liù yuè xī。
佳人绝代姿,蛾眉本倾国。jiā rén jué dài zī,é méi běn qīng guó。
人皆倚市门,孰乃有国色。rén jiē yǐ shì mén,shú nǎi yǒu guó sè。
风云倘复遇,富贵或见逼。fēng yún tǎng fù yù,fù guì huò jiàn bī。
一朝得天骥,遂可空冀北。yī cháo dé tiān jì,suì kě kōng jì běi。
况今登俊良,百吏归黜陟。kuàng jīn dēng jùn liáng,bǎi lì guī chù zhì。
洗眼看横飞,故山勿轻忆。xǐ yǎn kàn héng fēi,gù shān wù qīng yì。

周紫芝

楚俗乐战斗,征诛专莫敖。chǔ sú lè zhàn dòu,zhēng zhū zhuān mò áo。
蛇豕肆吞噬,一举夷蒲骚。shé shǐ sì tūn shì,yī jǔ yí pú sāo。
小器良易盈,举趾凌云霄。xiǎo qì liáng yì yíng,jǔ zhǐ líng yún xiāo。
轻敌取败衄,缢死由矜骄。qīng dí qǔ bài nǜ,yì sǐ yóu jīn jiāo。
浅识耻邓曼,安在夸雄豪。qiǎn shí chǐ dèng màn,ān zài kuā xióng háo。
至今冶父山,遗迹真寥寥。zhì jīn yě fù shān,yí jì zhēn liáo liáo。
何年化龙宫,金碧争岧峣。hé nián huà lóng gōng,jīn bì zhēng tiáo yáo。
耽耽群於菟,跪伏尾自摇。dān dān qún yú tú,guì fú wěi zì yáo。
乃知道力妙,智数何能高。nǎi zhī dào lì miào,zhì shù hé néng gāo。
曩者罗与楚,蚁忿较一朝。nǎng zhě luó yǔ chǔ,yǐ fèn jiào yī cháo。
慈哀洗万劫,自足消兵刀。cí āi xǐ wàn jié,zì zú xiāo bīng dāo。
道人结界地,远引离喧嚣。dào rén jié jiè dì,yuǎn yǐn lí xuān xiāo。
欲礼大士塔,恨无野僧包。yù lǐ dà shì tǎ,hèn wú yě sēng bāo。
临风一怅望,短发空爬搔。lín fēng yī chàng wàng,duǎn fā kōng pá sāo。

题李彦恢家龙眠七马图

周紫芝

古来画马知几人,当时只数曹将军。gǔ lái huà mǎ zhī jǐ rén,dāng shí zhǐ shù cáo jiāng jūn。
龙媒貌得照夜白,七十万匹空云屯。lóng méi mào dé zhào yè bái,qī shí wàn pǐ kōng yún tún。
但令韩干作弟子,未许韦偃窥藩垣。dàn lìng hán gàn zuò dì zi,wèi xǔ wéi yǎn kuī fān yuán。
风流扫地五百载,始得龙眠空马群。fēng liú sǎo dì wǔ bǎi zài,shǐ dé lóng mián kōng mǎ qún。
龙眠自是天下士,胸中元有真骐驎。lóng mián zì shì tiān xià shì,xiōng zhōng yuán yǒu zhēn qí lín。
宁王玉面久不见,风騣雾鬣惊犹存。níng wáng yù miàn jiǔ bù jiàn,fēng zōng wù liè jīng yóu cún。
四蹄翻风不受絷,意在万里绝驰奔。sì tí fān fēng bù shòu zhí,yì zài wàn lǐ jué chí bēn。
安能局促盐车下,更与蹇驴分短辕。ān néng jú cù yán chē xià,gèng yǔ jiǎn lǘ fēn duǎn yuán。
先生既老谁入室,后来只数城南孙。xiān shēng jì lǎo shuí rù shì,hòu lái zhǐ shù chéng nán sūn。
孙郎继死骨又朽,人间此马如浮云。sūn láng jì sǐ gǔ yòu xiǔ,rén jiān cǐ mǎ rú fú yún。
劝君掩卷勿浪出,世无九方谁与论。quàn jūn yǎn juǎn wù làng chū,shì wú jiǔ fāng shuí yǔ lùn。

题彦恢家仇池四石刻

周紫芝

伏波南来自交趾,可笑汗牛推薏苡。fú bō nán lái zì jiāo zhǐ,kě xiào hàn niú tuī yì yǐ。
人言包裹足珠犀,谁识闲身谢簪履。rén yán bāo guǒ zú zhū xī,shuí shí xián shēn xiè zān lǚ。
如何当年元相国,胸中饱饮贪泉水。rú hé dāng nián yuán xiāng guó,xiōng zhōng bǎo yǐn tān quán shuǐ。
胡椒八百亦安用,坐此杀生真可鄙。hú jiāo bā bǎi yì ān yòng,zuò cǐ shā shēng zhēn kě bǐ。
龙眠主簿亦儿嬉,银钩虿尾搜遗奇。lóng mián zhǔ bù yì ér xī,yín gōu chài wěi sōu yí qí。
三年独有一钱在,归来清节人皆知。sān nián dú yǒu yī qián zài,guī lái qīng jié rén jiē zhī。
囊空安得紫丝帐,车重只馀黄绢碑。náng kōng ān dé zǐ sī zhàng,chē zhòng zhǐ yú huáng juàn bēi。
自言所至辄寓目,穷搜屋壁翻阶墀。zì yán suǒ zhì zhé yù mù,qióng sōu wū bì fān jiē chí。
不嫌尤物触时禁,恍然入手心惊疑。bù xián yóu wù chù shí jìn,huǎng rán rù shǒu xīn jīng yí。
君不见峄山篆刻焚野火,磨崖万仞高崔嵬。jūn bù jiàn yì shān zhuàn kè fén yě huǒ,mó yá wàn rèn gāo cuī wéi。
何如四石横棐几,左提右挈行相随。hé rú sì shí héng fěi jǐ,zuǒ tí yòu qiè xíng xiāng suí。

刘公祠

周紫芝

昔岁金胡始南渡,官军夜遁如脱兔。xī suì jīn hú shǐ nán dù,guān jūn yè dùn rú tuō tù。
孤城何啻累卵危,贼至不殊群蚁附。gū chéng hé chì lèi luǎn wēi,zéi zhì bù shū qún yǐ fù。
夜提王师来解围,燕中老将如猛虎。yè tí wáng shī lái jiě wéi,yàn zhōng lǎo jiāng rú měng hǔ。
平明横槊属两鞬,疋马驰从贼营去。píng míng héng shuò shǔ liǎng jiān,pǐ mǎ chí cóng zéi yíng qù。
峥嵘但见虏可擒,仓卒不知身已仆。zhēng róng dàn jiàn lǔ kě qín,cāng zú bù zhī shēn yǐ pū。
平生三箭得天山,白骨看成一丘土。píng shēng sān jiàn dé tiān shān,bái gǔ kàn chéng yī qiū tǔ。
马前班剑不动尘,犹胜车中三日妇。mǎ qián bān jiàn bù dòng chén,yóu shèng chē zhōng sān rì fù。

送江子

周紫芝

六朝固陵夷,佳士亦间出。liù cháo gù líng yí,jiā shì yì jiān chū。
风流数后来,诸江有人物。fēng liú shù hòu lái,zhū jiāng yǒu rén wù。
总持伟文采,文通颇超越。zǒng chí wěi wén cǎi,wén tōng pǒ chāo yuè。
清忠若休映,对贼能抵突。qīng zhōng ruò xiū yìng,duì zéi néng dǐ tū。
定知苏属国,不为延明屈。dìng zhī sū shǔ guó,bù wèi yán míng qū。
斯人黄卷中,愿见未可必。sī rén huáng juǎn zhōng,yuàn jiàn wèi kě bì。
谁知有来云,遂入诸子室。shuí zhī yǒu lái yún,suì rù zhū zi shì。
相从忽三年,不见无十日。xiāng cóng hū sān nián,bù jiàn wú shí rì。
人生会相别,此别殊惨慄。rén shēng huì xiāng bié,cǐ bié shū cǎn lì。
相望渺江湖,时危盗如栉。xiāng wàng miǎo jiāng hú,shí wēi dào rú zhì。
愿言加餐饭,栖迟且蓬荜。yuàn yán jiā cān fàn,qī chí qiě péng bì。
时来亦腾骞,安用苦密勿。shí lái yì téng qiān,ān yòng kǔ mì wù。
尺素倘可通,公当念伊郁。chǐ sù tǎng kě tōng,gōng dāng niàn yī yù。

次韵圣谟见寄二首

周紫芝

十年悲两京,万骑开幕府。shí nián bēi liǎng jīng,wàn qí kāi mù fǔ。
谁知鹿门翁,远引脱罪罟。shuí zhī lù mén wēng,yuǎn yǐn tuō zuì gǔ。
吾衰固安用,文字考前古。wú shuāi gù ān yòng,wén zì kǎo qián gǔ。
尚烦金兰交,吊此饥寒苦。shàng fán jīn lán jiāo,diào cǐ jī hán kǔ。
庞公不可见,贱子何足取。páng gōng bù kě jiàn,jiàn zi hé zú qǔ。

次韵圣谟见寄二首

周紫芝

青衫几痴儿,敛版上公府。qīng shān jǐ chī ér,liǎn bǎn shàng gōng fǔ。
固应横海鲸,不可污池罟。gù yīng héng hǎi jīng,bù kě wū chí gǔ。
高才乏近用,初不异今古。gāo cái fá jìn yòng,chū bù yì jīn gǔ。
功名亦偶然,惨戚良自苦。gōng míng yì ǒu rán,cǎn qī liáng zì kǔ。
富贵如公等,唾手自可取。fù guì rú gōng děng,tuò shǒu zì kě qǔ。

蠹鱼

周紫芝

山堂夜雨如决渠,黄梅半熟书生鱼。shān táng yè yǔ rú jué qú,huáng méi bàn shú shū shēng yú。
树头朝日忽复出,聊向空阶翻故书。shù tóu cháo rì hū fù chū,liáo xiàng kōng jiē fān gù shū。
老人耕凿无膏腴,缃囊细字时相娱。lǎo rén gēng záo wú gāo yú,xiāng náng xì zì shí xiāng yú。
自欣引睡得黄奶,便恐无意呼青奴。zì xīn yǐn shuì dé huáng nǎi,biàn kǒng wú yì hū qīng nú。
读书本不求甚解,姓名足记知有馀。dú shū běn bù qiú shén jiě,xìng míng zú jì zhī yǒu yú。
此虫何乃徒饱腹,死葬书叶真痴愚。cǐ chóng hé nǎi tú bǎo fù,sǐ zàng shū yè zhēn chī yú。
不如化作石帆山下茧,织成吴绫光满眼。bù rú huà zuò shí fān shān xià jiǎn,zhī chéng wú líng guāng mǎn yǎn。
乞与袁娘作舞衣,常把花枝侍君辇。qǐ yǔ yuán niáng zuò wǔ yī,cháng bǎ huā zhī shì jūn niǎn。

西斋闻禽

周紫芝

西斋草树颇蒙密,竹暗城头不通日。xī zhāi cǎo shù pǒ méng mì,zhú àn chéng tóu bù tōng rì。
风晴高柳恰飞绵,花尽黄蜂未成蜜。fēng qíng gāo liǔ qià fēi mián,huā jǐn huáng fēng wèi chéng mì。
北窗也复可怜人,乱离十载空伤神。běi chuāng yě fù kě lián rén,luàn lí shí zài kōng shāng shén。
病对青山疑是梦,眼惊新绿已无春。bìng duì qīng shān yí shì mèng,yǎn jīng xīn lǜ yǐ wú chūn。
羁怀有句喑不吐,终日无言闻鸟语。jī huái yǒu jù yīn bù tǔ,zhōng rì wú yán wén niǎo yǔ。
寒窗窈窕不嫌风,晚色溟蒙却宜雨。hán chuāng yǎo tiǎo bù xián fēng,wǎn sè míng méng què yí yǔ。
穿条隔叶止复啼,白粉画眉金作羽。chuān tiáo gé yè zhǐ fù tí,bái fěn huà méi jīn zuò yǔ。
应为山翁久惯听,听久不知心转苦。yīng wèi shān wēng jiǔ guàn tīng,tīng jiǔ bù zhī xīn zhuǎn kǔ。
庙堂何日议销兵,携手尚堪归乐土。miào táng hé rì yì xiāo bīng,xié shǒu shàng kān guī lè tǔ。
还我花姑溪上椽,卧听春禽啭桃坞。hái wǒ huā gū xī shàng chuán,wò tīng chūn qín zhuàn táo wù。