古诗词

归自须江泊舟于湖舟中书事

周紫芝

一自胡尘起,飘零十载过。yī zì hú chén qǐ,piāo líng shí zài guò。
危情窘荆棘,老眼暗干戈。wēi qíng jiǒng jīng jí,lǎo yǎn àn gàn gē。
草草真聊尔,栖栖可奈何。cǎo cǎo zhēn liáo ěr,qī qī kě nài hé。
功名麟阁晚,兴在鹿门多。gōng míng lín gé wǎn,xīng zài lù mén duō。
避地依淮浦,伤心听楚歌。bì dì yī huái pǔ,shāng xīn tīng chǔ gē。
边烽明夕峤,戍鼓击寒波。biān fēng míng xī jiào,shù gǔ jī hán bō。
江控曹公坞,山连冶父坡。jiāng kòng cáo gōng wù,shān lián yě fù pō。
凭高怀更远,吊古事应讹。píng gāo huái gèng yuǎn,diào gǔ shì yīng é。
久客横归棹,长年着短蓑。jiǔ kè héng guī zhào,zhǎng nián zhe duǎn suō。
风高饱帆腹,潮稳转山阿。fēng gāo bǎo fān fù,cháo wěn zhuǎn shān ā。
渐喜乡音似,还成醉脸酡。jiàn xǐ xiāng yīn shì,hái chéng zuì liǎn tuó。
凄凉想茅屋,留滞厌江沱。qī liáng xiǎng máo wū,liú zhì yàn jiāng tuó。
井邑疏星火,津亭长薜萝。jǐng yì shū xīng huǒ,jīn tíng zhǎng bì luó。
连樯自来往,坏壁本嵯峨。lián qiáng zì lái wǎng,huài bì běn cuó é。
蜂目今何在,黄须迹巳磨。fēng mù jīn hé zài,huáng xū jì sì mó。
馀生能几屐,急景付飞梭。yú shēng néng jǐ jī,jí jǐng fù fēi suō。
岁熟如堪隐,诗成可自哦。suì shú rú kān yǐn,shī chéng kě zì ó。
平生南亩愿,无地与婆娑。píng shēng nán mǔ yuàn,wú dì yǔ pó suō。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

米元晖待制岁以赐冰及荔子分遗季共而今年荔枝不至有诗次韵三首

周紫芝

醉墨犹多御府珍,访求公后出华勋。zuì mò yóu duō yù fǔ zhēn,fǎng qiú gōng hòu chū huá xūn。
知君家有荔枝帖,不减当年王右军。zhī jūn jiā yǒu lì zhī tiē,bù jiǎn dāng nián wáng yòu jūn。

李太白画像二首

周紫芝

欲与天仙论等差,短长何止但词华。yù yǔ tiān xiān lùn děng chà,duǎn zhǎng hé zhǐ dàn cí huá。
谁人解屈将军手,为脱乌皮六缝靴。shuí rén jiě qū jiāng jūn shǒu,wèi tuō wū pí liù fèng xuē。

李太白画像二首

周紫芝

少陵诗瘦平生苦,太白才高一醉间。shǎo líng shī shòu píng shēng kǔ,tài bái cái gāo yī zuì jiān。
投得江心波底月,却归天上玉归仙。tóu dé jiāng xīn bō dǐ yuè,què guī tiān shàng yù guī xiān。

次韵相之木犀六首

周紫芝

拂色青衫不是妆,蕊珠宫里淡鹅黄。fú sè qīng shān bù shì zhuāng,ruǐ zhū gōng lǐ dàn é huáng。
紫罗裳亦元无用,薝卜花应自有香。zǐ luó shang yì yuán wú yòng,zhān bo huā yīng zì yǒu xiāng。

次韵相之木犀六首

周紫芝

高树层阴作翠云,月华霜晕醒馀薰。gāo shù céng yīn zuò cuì yún,yuè huá shuāng yūn xǐng yú xūn。
人间韵少花俱俗,天上香来世未闻。rén jiān yùn shǎo huā jù sú,tiān shàng xiāng lái shì wèi wén。

次韵相之木犀六首

周紫芝

西湖南北两边山,牢落孤芳不奈闲。xī hú nán běi liǎng biān shān,láo luò gū fāng bù nài xián。
好遣长须挽黄粟,付他桃叶伴云鬟。hǎo qiǎn zhǎng xū wǎn huáng sù,fù tā táo yè bàn yún huán。

次韵相之木犀六首

周紫芝

故国幽姿想自妍,只今谁与著诗怜。gù guó yōu zī xiǎng zì yán,zhǐ jīn shuí yǔ zhù shī lián。
竹篱茅舍花开处,望断江西眼欲穿。zhú lí máo shě huā kāi chù,wàng duàn jiāng xī yǎn yù chuān。

次韵相之木犀六首

周紫芝

留香欲住正须阴,远引山林却要侵。liú xiāng yù zhù zhèng xū yīn,yuǎn yǐn shān lín què yào qīn。
绝韵有谁能画得,郎潜诗妙最知心。jué yùn yǒu shuí néng huà dé,láng qián shī miào zuì zhī xīn。

次韵相之木犀六首

周紫芝

玉折兰摧事已休,倡条无数绿阴稠。yù zhé lán cuī shì yǐ xiū,chàng tiáo wú shù lǜ yīn chóu。
此花独与苍岩桂,风雨平分万壑秋。cǐ huā dú yǔ cāng yán guì,fēng yǔ píng fēn wàn hè qiū。

题苏养直画

周紫芝

先生初出后湖时,日落山寒醉不知。xiān shēng chū chū hòu hú shí,rì luò shān hán zuì bù zhī。
更上蹇驴何处去,灞桥风雪要渠诗。gèng shàng jiǎn lǘ hé chù qù,bà qiáo fēng xuě yào qú shī。

题苏养直画

周紫芝

名满人间未足多,胸中万顷着烟波。míng mǎn rén jiān wèi zú duō,xiōng zhōng wàn qǐng zhe yān bō。
松江风月无人见,谁与玄真画钓蓑。sōng jiāng fēng yuè wú rén jiàn,shuí yǔ xuán zhēn huà diào suō。

题苏养直画

周紫芝

水上柴扉闭不开,苍山羔雁九天来。shuǐ shàng chái fēi bì bù kāi,cāng shān gāo yàn jiǔ tiān lái。
玉京已有神仙籍,莫怪青山唤不回。yù jīng yǐ yǒu shén xiān jí,mò guài qīng shān huàn bù huí。

十月九日霁色可喜三首

周紫芝

屋角梅花欲弄晴,耐寒庭草尚晶莹。wū jiǎo méi huā yù nòng qíng,nài hán tíng cǎo shàng jīng yíng。
护霜云重知何事,留得芭蕉作雨声。hù shuāng yún zhòng zhī hé shì,liú dé bā jiāo zuò yǔ shēng。

十月九日霁色可喜三首

周紫芝

朱门深闭得香多,晓日烘帘气自和。zhū mén shēn bì dé xiāng duō,xiǎo rì hōng lián qì zì hé。
此地有窗无一席,固应宜著病维摩。cǐ dì yǒu chuāng wú yī xí,gù yīng yí zhù bìng wéi mó。

十月九日霁色可喜三首

周紫芝

江上南枝暖欲妍,小春时节又经年。jiāng shàng nán zhī nuǎn yù yán,xiǎo chūn shí jié yòu jīng nián。
谁知一点还乡梦,直到梅花树子边。shuí zhī yī diǎn hái xiāng mèng,zhí dào méi huā shù zi biān。