古诗词

乌夜啼

周紫芝

黄门急诏下,趣封南郡王。huáng mén jí zhào xià,qù fēng nán jùn wáng。
鸾辂俨且深,班剑列成行。luán lù yǎn qiě shēn,bān jiàn liè chéng xíng。
建以左纛旆,树以羽葆幢。jiàn yǐ zuǒ dào pèi,shù yǐ yǔ bǎo chuáng。
骨肉厚恩义,门户生辉光。gǔ ròu hòu ēn yì,mén hù shēng huī guāng。
分封得大国,四境弥土疆。fēn fēng dé dà guó,sì jìng mí tǔ jiāng。
那知以嫌猜,将身触嗔怒。nà zhī yǐ xián cāi,jiāng shēn chù chēn nù。
徵我还上都,令我不得住。zhēng wǒ hái shàng dōu,lìng wǒ bù dé zhù。
夺我封侯印,被我五两组。duó wǒ fēng hóu yìn,bèi wǒ wǔ liǎng zǔ。
低头屏气息,对客不敢语。dī tóu píng qì xī,duì kè bù gǎn yǔ。
红窗昏夜灯,白泪堕秋雨。hóng chuāng hūn yè dēng,bái lèi duò qiū yǔ。
郁郁两大树,依依近墙宇。yù yù liǎng dà shù,yī yī jìn qiáng yǔ。
鸦鸦枝上啼,腷腷振两羽。yā yā zhī shàng tí,bì bì zhèn liǎng yǔ。
沉沉夜未央,紞紞方三鼓。chén chén yè wèi yāng,dǎn dǎn fāng sān gǔ。
侍儿闻之喜,揽衣中夜起。shì ér wén zhī xǐ,lǎn yī zhōng yè qǐ。
起敲斋閤门,秉烛具肴旨。qǐ qiāo zhāi gé mén,bǐng zhú jù yáo zhǐ。
再拜前致词,灵乌未可鄙。zài bài qián zhì cí,líng wū wèi kě bǐ。
吾闻乌夜啼,霈泽覃万里。wú wén wū yè tí,pèi zé tán wàn lǐ。
杲杲方平旦,使者已在门。gǎo gǎo fāng píng dàn,shǐ zhě yǐ zài mén。
官家有诏书,为君敦厚恩。guān jiā yǒu zhào shū,wèi jūn dūn hòu ēn。
旧愤知己释,徙封意增勤。jiù fèn zhī jǐ shì,xǐ fēng yì zēng qín。
客有鲍书记,当代称能文。kè yǒu bào shū jì,dāng dài chēng néng wén。
命作啼乌曲,乐府传清芬。mìng zuò tí wū qū,lè fǔ chuán qīng fēn。
人生欲富贵,生身恨不早。rén shēng yù fù guì,shēng shēn hèn bù zǎo。
富贵岂不好,危机亦难蹈。fù guì qǐ bù hǎo,wēi jī yì nán dǎo。
古来兄弟间,生死在一朝。gǔ lái xiōng dì jiān,shēng sǐ zài yī cháo。
煮豆然豆豆叶焦,灵乌莫厌声哓哓。zhǔ dòu rán dòu dòu yè jiāo,líng wū mò yàn shēng xiāo xiāo。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

甲子立春口号四首

周紫芝

力争和议众初疑,事在君王子母知。lì zhēng hé yì zhòng chū yí,shì zài jūn wáng zi mǔ zhī。
旧日塞垣啼鸟处,如今长乐晓钟时。jiù rì sāi yuán tí niǎo chù,rú jīn zhǎng lè xiǎo zhōng shí。

甲子立春口号四首

周紫芝

晴日初生禁籞春,苑花宫树一番新。qíng rì chū shēng jìn yù chūn,yuàn huā gōng shù yī fān xīn。
君王勤俭无行乐,只作银钩赐近臣。jūn wáng qín jiǎn wú xíng lè,zhǐ zuò yín gōu cì jìn chén。

湖居无事日课小诗

周紫芝

春湖潮满入青天,浪拍东风打钓船。chūn hú cháo mǎn rù qīng tiān,làng pāi dōng fēng dǎ diào chuán。
人在空蒙飞絮里,鸟啼红白乱花前。rén zài kōng méng fēi xù lǐ,niǎo tí hóng bái luàn huā qián。

湖居无事日课小诗

周紫芝

天上阴晴不可猜,两番云黑又云开。tiān shàng yīn qíng bù kě cāi,liǎng fān yún hēi yòu yún kāi。
鹭从落日山边去,鱼趁晚湖潮里来。lù cóng luò rì shān biān qù,yú chèn wǎn hú cháo lǐ lái。

湖居无事日课小诗

周紫芝

茶了诗窗饭后杯,儿书未熟急须催。chá le shī chuāng fàn hòu bēi,ér shū wèi shú jí xū cuī。
鸟于花外唤客出,山自眼前将句来。niǎo yú huā wài huàn kè chū,shān zì yǎn qián jiāng jù lái。

湖居无事日课小诗

周紫芝

老向华胥占一窗,无心更梦小云郎。lǎo xiàng huá xū zhàn yī chuāng,wú xīn gèng mèng xiǎo yún láng。
城居可似湖居好,诗味颇随茶味长。chéng jū kě shì hú jū hǎo,shī wèi pǒ suí chá wèi zhǎng。

湖居无事日课小诗

周紫芝

花枝满树雨添肥,晴色十分春又归。huā zhī mǎn shù yǔ tiān féi,qíng sè shí fēn chūn yòu guī。
一生万事无不尔,行年六十尽成非。yī shēng wàn shì wú bù ěr,xíng nián liù shí jǐn chéng fēi。

湖居无事日课小诗

周紫芝

多情白鸟去还来,无事风扉闭复开。duō qíng bái niǎo qù hái lái,wú shì fēng fēi bì fù kāi。
山下一帆冲雨过,水边双燕得泥回。shān xià yī fān chōng yǔ guò,shuǐ biān shuāng yàn dé ní huí。

湖居无事日课小诗

周紫芝

海内名流诗有宗,时传佳句落闲中。hǎi nèi míng liú shī yǒu zōng,shí chuán jiā jù luò xián zhōng。
不道建安六七子,可是近时三数公。bù dào jiàn ān liù qī zi,kě shì jìn shí sān shù gōng。

读楚词三首

周紫芝

借令无策拒强秦,何至甘心受虎吞。jiè lìng wú cè jù qiáng qín,hé zhì gān xīn shòu hǔ tūn。
楚国已墟三十载,区区犹念尔东门。chǔ guó yǐ xū sān shí zài,qū qū yóu niàn ěr dōng mén。

读楚词三首

周紫芝

方从黄棘望回骖,可笑襄王又信谗。fāng cóng huáng jí wàng huí cān,kě xiào xiāng wáng yòu xìn chán。
已分世间无鲍叔,便须水底觅彭咸。yǐ fēn shì jiān wú bào shū,biàn xū shuǐ dǐ mì péng xián。

读楚词三首

周紫芝

人生长策是同流,却遣何人为国忧。rén shēng zhǎng cè shì tóng liú,què qiǎn hé rén wèi guó yōu。
鼎镬轩裳俱一死,屈原何得畏阳侯。dǐng huò xuān shang jù yī sǐ,qū yuán hé dé wèi yáng hóu。

春寒

周紫芝

杨柳毵毵一水间,梅花憔悴雨??。yáng liǔ sān sān yī shuǐ jiān,méi huā qiáo cuì yǔ mán suān。
春愁已自难禁酒,病骨何由更耐寒。chūn chóu yǐ zì nán jìn jiǔ,bìng gǔ hé yóu gèng nài hán。

种兰

周紫芝

桃杏花中偶并栏,依然风味是幽兰。táo xìng huā zhōng ǒu bìng lán,yī rán fēng wèi shì yōu lán。
莫因移种长安市,不作春山一样看。mò yīn yí zhǒng zhǎng ān shì,bù zuò chūn shān yī yàng kàn。

种萱

周紫芝

万事全归两鬓霜,新愁尽属少年场。wàn shì quán guī liǎng bìn shuāng,xīn chóu jǐn shǔ shǎo nián chǎng。
如今乞得忘忧草,已自无忧可得忘。rú jīn qǐ dé wàng yōu cǎo,yǐ zì wú yōu kě dé wàng。