古诗词

次韵端若再惠长句

周紫芝

功名本是儿时事,过是悬知终少味。gōng míng běn shì ér shí shì,guò shì xuán zhī zhōng shǎo wèi。
向来欲度骅骝前,无命能居百僚底。xiàng lái yù dù huá liú qián,wú mìng néng jū bǎi liáo dǐ。
未容晚辈识风流,顿遣前贤隔生死。wèi róng wǎn bèi shí fēng liú,dùn qiǎn qián xián gé shēng sǐ。
党狱十年犹未开,谗口嚣嚣苦相訾。dǎng yù shí nián yóu wèi kāi,chán kǒu xiāo xiāo kǔ xiāng zī。
且将皮里著阳秋,敢复眼前分浊泚。qiě jiāng pí lǐ zhù yáng qiū,gǎn fù yǎn qián fēn zhuó cǐ。
颜之厚矣终自羞,论少卑之人亦否。yán zhī hòu yǐ zhōng zì xiū,lùn shǎo bēi zhī rén yì fǒu。
路逢俗士呼与言,公独未知其趣耳。lù féng sú shì hū yǔ yán,gōng dú wèi zhī qí qù ěr。
无人为吊楚客魂,谁肯更作将军地。wú rén wèi diào chǔ kè hún,shuí kěn gèng zuò jiāng jūn dì。
此心此语只自知,闻君足音惊且喜。cǐ xīn cǐ yǔ zhǐ zì zhī,wén jūn zú yīn jīng qiě xǐ。
词倾三峡颇壮观,气吞云梦真奇伟。cí qīng sān xiá pǒ zhuàng guān,qì tūn yún mèng zhēn qí wěi。
时从雾豹得一斑,行看飞黄日千里。shí cóng wù bào dé yī bān,xíng kàn fēi huáng rì qiān lǐ。
如君人物尚淹留,此事宁非肉食鄙。rú jūn rén wù shàng yān liú,cǐ shì níng fēi ròu shí bǐ。
枘方虽自与凿乖,瓶竭那知是罍耻。ruì fāng suī zì yǔ záo guāi,píng jié nà zhī shì léi chǐ。
一生恨未识荆州,万事政须咨伯始。yī shēng hèn wèi shí jīng zhōu,wàn shì zhèng xū zī bó shǐ。
忘形已自到尔汝,论事何妨杂嘲戏。wàng xíng yǐ zì dào ěr rǔ,lùn shì hé fáng zá cháo xì。
人生一笑不易得,莫遣征航有归意。rén shēng yī xiào bù yì dé,mò qiǎn zhēng háng yǒu guī yì。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

山中避盗后十首

周紫芝

黯惨春归日,荒凉贼后村。àn cǎn chūn guī rì,huāng liáng zéi hòu cūn。
鼓犹闻去寨,火未息平原。gǔ yóu wén qù zhài,huǒ wèi xī píng yuán。
不恨室庐尽,重欣老稚存。bù hèn shì lú jǐn,zhòng xīn lǎo zhì cún。
此方惟是姥,亦复饭王孙。cǐ fāng wéi shì lǎo,yì fù fàn wáng sūn。

山中避盗后十首

周紫芝

今日报贼去,下山犹复迟。jīn rì bào zéi qù,xià shān yóu fù chí。
群儿收泪笑,老眼顾人疑。qún ér shōu lèi xiào,lǎo yǎn gù rén yí。
梦入乡关屡,魂应躯干离。mèng rù xiāng guān lǚ,hún yīng qū gàn lí。
一春三避贼,十事九成悲。yī chūn sān bì zéi,shí shì jiǔ chéng bēi。

山中避盗后十首

周紫芝

翠巘几曲折,往来三数家。cuì yǎn jǐ qū zhé,wǎng lái sān shù jiā。
捣皮催作纸,拥焙看烘茶。dǎo pí cuī zuò zhǐ,yōng bèi kàn hōng chá。
山尽始见日,溪晴时露沙。shān jǐn shǐ jiàn rì,xī qíng shí lù shā。
武陵知便是,隔岸有桃花。wǔ líng zhī biàn shì,gé àn yǒu táo huā。

山中避盗后十首

周紫芝

贼去方烧县,兵来复打城。zéi qù fāng shāo xiàn,bīng lái fù dǎ chéng。
艰难唯有骨,生死两无情。jiān nán wéi yǒu gǔ,shēng sǐ liǎng wú qíng。
欲住家何有,谋归计未成。yù zhù jiā hé yǒu,móu guī jì wèi chéng。
人言李御史,满腹是精神。rén yán lǐ yù shǐ,mǎn fù shì jīng shén。

山中避盗后十首

周紫芝

可怪子刘子,全家肯见存。kě guài zi liú zi,quán jiā kěn jiàn cún。
长分夜雨榻,复共草堂樽。zhǎng fēn yè yǔ tà,fù gòng cǎo táng zūn。
磊落吾何取,笑言君益温。lěi luò wú hé qǔ,xiào yán jūn yì wēn。
它时此心在,结草报深恩。tā shí cǐ xīn zài,jié cǎo bào shēn ēn。

侯元进赋待凤堂佳句见邀同作

周紫芝

见说封君竹,风枝饱岁寒。jiàn shuō fēng jūn zhú,fēng zhī bǎo suì hán。
会看双鸑鷟,飞下碧琅玕。huì kàn shuāng yuè zhuó,fēi xià bì láng gān。
恶鸟良复厌,闲花吹自残。è niǎo liáng fù yàn,xián huā chuī zì cán。
绝知门可款,梦对小檀栾。jué zhī mén kě kuǎn,mèng duì xiǎo tán luán。

桓公祠

周紫芝

苏峻兵方急,桓公气未平。sū jùn bīng fāng jí,huán gōng qì wèi píng。
一身唯死节,四海但孤城。yī shēn wéi sǐ jié,sì hǎi dàn gū chéng。
岁月人间梦,功勋纸上名。suì yuè rén jiān mèng,gōng xūn zhǐ shàng míng。
可怜山下老,浇酒问阴晴。kě lián shān xià lǎo,jiāo jiǔ wèn yīn qíng。

雨过

周紫芝

池面过小雨,树腰生夕阳。chí miàn guò xiǎo yǔ,shù yāo shēng xī yáng。
云分一山翠,风与数荷香。yún fēn yī shān cuì,fēng yǔ shù hé xiāng。
素月自有约,绿瓜初可尝。sù yuè zì yǒu yuē,lǜ guā chū kě cháng。
鸬鹚莫飞去,留此伴新凉。lú cí mò fēi qù,liú cǐ bàn xīn liáng。

立秋前三日夜雨

周紫芝

残漏催灯暗,风梧带雨鸣。cán lòu cuī dēng àn,fēng wú dài yǔ míng。
细听惊梦点,浑作断肠声。xì tīng jīng mèng diǎn,hún zuò duàn cháng shēng。
乍冷秋应近,无眠句又成。zhà lěng qiū yīng jìn,wú mián jù yòu chéng。
愁多推不去,头白更忧兵。chóu duō tuī bù qù,tóu bái gèng yōu bīng。

重午日晚眺

周紫芝

野艾伤心碧,丛榴满意红。yě ài shāng xīn bì,cóng liú mǎn yì hóng。
兵戈人事别,风物岁时同。bīng gē rén shì bié,fēng wù suì shí tóng。
山倚斜阳外,江横醉眼中。shān yǐ xié yáng wài,jiāng héng zuì yǎn zhōng。
楚冤终未洗,谁为饷丝筒。chǔ yuān zhōng wèi xǐ,shuí wèi xiǎng sī tǒng。

暑夕

周紫芝

卷箔日巳落,移床月未来。juǎn bó rì sì luò,yí chuáng yuè wèi lái。
蛙号还作吹,蚊聚竟成雷。wā hào hái zuò chuī,wén jù jìng chéng léi。
我自羲皇卧,谁分河朔杯。wǒ zì xī huáng wò,shuí fēn hé shuò bēi。
更凭风露夕,小为洗胡埃。gèng píng fēng lù xī,xiǎo wèi xǐ hú āi。

夜枕

周紫芝

夜枕攲残梦,寒灯照白头。yè zhěn qī cán mèng,hán dēng zhào bái tóu。
楼空千嶂晓,簟冷一窗秋。lóu kōng qiān zhàng xiǎo,diàn lěng yī chuāng qiū。
时事兵方急,天星火已流。shí shì bīng fāng jí,tiān xīng huǒ yǐ liú。
欲寻三径老,何日两京收。yù xún sān jìng lǎo,hé rì liǎng jīng shōu。

早归

周紫芝

野日破朝雾,宿阴回暖风。yě rì pò cháo wù,sù yīn huí nuǎn fēng。
人家村崦外,春梦竹舆中。rén jiā cūn yān wài,chūn mèng zhú yú zhōng。
天碧鹭斜起,水深桃卧红。tiān bì lù xié qǐ,shuǐ shēn táo wò hóng。
山阴几岩壑,应接自无穷。shān yīn jǐ yán hè,yīng jiē zì wú qióng。

驼山寒食二首

周紫芝

时节近禁火,东风犹小寒。shí jié jìn jìn huǒ,dōng fēng yóu xiǎo hán。
絮飞争渡水,鞦稳欲平竿。xù fēi zhēng dù shuǐ,qiū wěn yù píng gān。
酒忍愁前把,春仍乱后看。jiǔ rěn chóu qián bǎ,chūn réng luàn hòu kàn。
吾归须少日,花在莫吹残。wú guī xū shǎo rì,huā zài mò chuī cán。

驼山寒食二首

周紫芝

过眼夕阳雨,满襟寒食风。guò yǎn xī yáng yǔ,mǎn jīn hán shí fēng。
鸣禽说春事,暖树落嫣红。míng qín shuō chūn shì,nuǎn shù luò yān hóng。
杯莫频停手,花令解笑侬。bēi mò pín tíng shǒu,huā lìng jiě xiào nóng。
人生不相见,可忍更匆匆。rén shēng bù xiāng jiàn,kě rěn gèng cōng cōng。