古诗词

次韵端若再惠长句

周紫芝

功名本是儿时事,过是悬知终少味。gōng míng běn shì ér shí shì,guò shì xuán zhī zhōng shǎo wèi。
向来欲度骅骝前,无命能居百僚底。xiàng lái yù dù huá liú qián,wú mìng néng jū bǎi liáo dǐ。
未容晚辈识风流,顿遣前贤隔生死。wèi róng wǎn bèi shí fēng liú,dùn qiǎn qián xián gé shēng sǐ。
党狱十年犹未开,谗口嚣嚣苦相訾。dǎng yù shí nián yóu wèi kāi,chán kǒu xiāo xiāo kǔ xiāng zī。
且将皮里著阳秋,敢复眼前分浊泚。qiě jiāng pí lǐ zhù yáng qiū,gǎn fù yǎn qián fēn zhuó cǐ。
颜之厚矣终自羞,论少卑之人亦否。yán zhī hòu yǐ zhōng zì xiū,lùn shǎo bēi zhī rén yì fǒu。
路逢俗士呼与言,公独未知其趣耳。lù féng sú shì hū yǔ yán,gōng dú wèi zhī qí qù ěr。
无人为吊楚客魂,谁肯更作将军地。wú rén wèi diào chǔ kè hún,shuí kěn gèng zuò jiāng jūn dì。
此心此语只自知,闻君足音惊且喜。cǐ xīn cǐ yǔ zhǐ zì zhī,wén jūn zú yīn jīng qiě xǐ。
词倾三峡颇壮观,气吞云梦真奇伟。cí qīng sān xiá pǒ zhuàng guān,qì tūn yún mèng zhēn qí wěi。
时从雾豹得一斑,行看飞黄日千里。shí cóng wù bào dé yī bān,xíng kàn fēi huáng rì qiān lǐ。
如君人物尚淹留,此事宁非肉食鄙。rú jūn rén wù shàng yān liú,cǐ shì níng fēi ròu shí bǐ。
枘方虽自与凿乖,瓶竭那知是罍耻。ruì fāng suī zì yǔ záo guāi,píng jié nà zhī shì léi chǐ。
一生恨未识荆州,万事政须咨伯始。yī shēng hèn wèi shí jīng zhōu,wàn shì zhèng xū zī bó shǐ。
忘形已自到尔汝,论事何妨杂嘲戏。wàng xíng yǐ zì dào ěr rǔ,lùn shì hé fáng zá cháo xì。
人生一笑不易得,莫遣征航有归意。rén shēng yī xiào bù yì dé,mò qiǎn zhēng háng yǒu guī yì。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

岁杪雨雪连日闷题六绝

周紫芝

树头雪过梅犹在,地上春回柳未知。shù tóu xuě guò méi yóu zài,dì shàng chūn huí liǔ wèi zhī。
旧岁新年浑似梦,冻云寒雨不胜悲。jiù suì xīn nián hún shì mèng,dòng yún hán yǔ bù shèng bēi。

岁杪雨雪连日闷题六绝

周紫芝

春回九地初颁历,人傍千门复看傩。chūn huí jiǔ dì chū bān lì,rén bàng qiān mén fù kàn nuó。
尽是汉家无事日,白头扶杖意如何。jǐn shì hàn jiā wú shì rì,bái tóu fú zhàng yì rú hé。

岁杪雨雪连日闷题六绝

周紫芝

去年胡马渡淮流,江北江南处处愁。qù nián hú mǎ dù huái liú,jiāng běi jiāng nán chù chù chóu。
破虏只今犹遣将,富民何日定封侯。pò lǔ zhǐ jīn yóu qiǎn jiāng,fù mín hé rì dìng fēng hóu。

岁杪雨雪连日闷题六绝

周紫芝

鞭牛迎得春来了,爆竹催将岁欲徂。biān niú yíng dé chūn lái le,bào zhú cuī jiāng suì yù cú。
莫把流年作悲喜,人间万事有乘除。mò bǎ liú nián zuò bēi xǐ,rén jiān wàn shì yǒu chéng chú。

岁杪雨雪连日闷题六绝

周紫芝

大雪今宵一尺馀,王春明日岁云初。dà xuě jīn xiāo yī chǐ yú,wáng chūn míng rì suì yún chū。
丰年已识天公意,上瑞仍烦太史书。fēng nián yǐ shí tiān gōng yì,shàng ruì réng fán tài shǐ shū。

蔡澄源录三家诗见借各题一诗以还之

周紫芝

翰林才大今师伯,目短曹刘数仞墙。hàn lín cái dà jīn shī bó,mù duǎn cáo liú shù rèn qiáng。
我亦当年曾问字,云泥无路可升堂。wǒ yì dāng nián céng wèn zì,yún ní wú lù kě shēng táng。

蔡澄源录三家诗见借各题一诗以还之

周紫芝

早时得句唾成珠,晚岁分符雪似须。zǎo shí dé jù tuò chéng zhū,wǎn suì fēn fú xuě shì xū。
聊复把公诗过日,何心赋我食无馀。liáo fù bǎ gōng shī guò rì,hé xīn fù wǒ shí wú yú。

蔡澄源录三家诗见借各题一诗以还之

周紫芝

少年湖海识元龙,老去功名事已空。shǎo nián hú hǎi shí yuán lóng,lǎo qù gōng míng shì yǐ kōng。
笔阵旧知无与敌,诗城今复有谁攻。bǐ zhèn jiù zhī wú yǔ dí,shī chéng jīn fù yǒu shuí gōng。

水西壁间见吕居仁绝句次其韵

周紫芝

秋霜落后题诗处,醉墨淋漓苦未干。qiū shuāng luò hòu tí shī chù,zuì mò lín lí kǔ wèi gàn。
不见穷愁孟东野,乱峰空锁一溪寒。bù jiàn qióng chóu mèng dōng yě,luàn fēng kōng suǒ yī xī hán。

题圣龙泉时方避贼山中

周紫芝

泉声来自古龙湫,山底惊雷万壑秋。quán shēng lái zì gǔ lóng jiǎo,shān dǐ jīng léi wàn hè qiū。
溅雹打窗空破梦,飞流无尽不湔愁。jiàn báo dǎ chuāng kōng pò mèng,fēi liú wú jǐn bù jiān chóu。

五月十八日魏宗明官舍作

周紫芝

黄尘白骨已无人,青谷朱楼尚有村。huáng chén bái gǔ yǐ wú rén,qīng gǔ zhū lóu shàng yǒu cūn。
今夜三更山吐月,共倾双泪看金盆。jīn yè sān gèng shān tǔ yuè,gòng qīng shuāng lèi kàn jīn pén。

蔡长源以老马见借驽甚戏作

周紫芝

羸骖已老莫嗔渠,涉世迂疏我自愚。léi cān yǐ lǎo mò chēn qú,shè shì yū shū wǒ zì yú。
马不能言当臆对,未知吾孰与君驽。mǎ bù néng yán dāng yì duì,wèi zhī wú shú yǔ jūn nú。

读郑公奉使录

周紫芝

黠虏难交玉帛欢,只因献纳是争端。xiá lǔ nán jiāo yù bó huān,zhǐ yīn xiàn nà shì zhēng duān。
郑公不请长缨去,有口真堪伐可汗。zhèng gōng bù qǐng zhǎng yīng qù,yǒu kǒu zhēn kān fá kě hàn。

读郑公奉使录

周紫芝

诸公有意勒燕然,不道昭陵闭玉关。zhū gōng yǒu yì lēi yàn rán,bù dào zhāo líng bì yù guān。
却遣毡裘窥汉鼎,拜公遗像独何颜。què qiǎn zhān qiú kuī hàn dǐng,bài gōng yí xiàng dú hé yán。

读徐伯远书外家遗事作二绝句以纪之并序

周紫芝

就死由来不自疑,玉颜那为贼锋低。jiù sǐ yóu lái bù zì yí,yù yán nà wèi zéi fēng dī。
了知今日投渊妇,犹胜当年断臂妻。le zhī jīn rì tóu yuān fù,yóu shèng dāng nián duàn bì qī。