古诗词

文殊老人寄和张宰

周紫芝

世无陈太丘,民隐念谁诉。shì wú chén tài qiū,mín yǐn niàn shuí sù。
儿饥不肯乳,咿嘤复谁慕。ér jī bù kěn rǔ,yī yīng fù shuí mù。
殖禄膏妻孥,居官付羁旅。zhí lù gāo qī nú,jū guān fù jī lǚ。
何心书下考,绝意蹑高步。hé xīn shū xià kǎo,jué yì niè gāo bù。
张侯名家郎,作吏得奇趣。zhāng hóu míng jiā láng,zuò lì dé qí qù。
提携念疲劳,忧勤急朝暮。tí xié niàn pí láo,yōu qín jí cháo mù。
散作千家春,一洗五里雾。sàn zuò qiān jiā chūn,yī xǐ wǔ lǐ wù。
簪缨被馀辉,草木饱朝露。zān yīng bèi yú huī,cǎo mù bǎo cháo lù。
官闲理朱丝,云静落飞屦。guān xián lǐ zhū sī,yún jìng luò fēi jù。
当期卓子康,扬镳各分路。dāng qī zhuó zi kāng,yáng biāo gè fēn lù。
飞书恐到来,筑屋宁久住。fēi shū kǒng dào lái,zhù wū níng jiǔ zhù。
诗成梯几间,酬酢语交互。shī chéng tī jǐ jiān,chóu cù yǔ jiāo hù。
酒杯方流行,喜甚捷官渡。jiǔ bēi fāng liú xíng,xǐ shén jié guān dù。
歌诗载欢谣,鞭棰息嗔怒。gē shī zài huān yáo,biān chuí xī chēn nù。
翰墨良从容,流冗自奔赴。hàn mò liáng cóng róng,liú rǒng zì bēn fù。
声今诧父老,名亦借童孺。shēng jīn chà fù lǎo,míng yì jiè tóng rú。
觞豆落明珠,万壑疾东注。shāng dòu luò míng zhū,wàn hè jí dōng zhù。
宾从俱邹枚,含毫各惊顾。bīn cóng jù zōu méi,hán háo gè jīng gù。
战须老将鏖,兵思勍敌遇。zhàn xū lǎo jiāng áo,bīng sī qíng dí yù。
主人方燕喜,饮至非草具。zhǔ rén fāng yàn xǐ,yǐn zhì fēi cǎo jù。
人生俟河清,俯仰有新故。rén shēng qí hé qīng,fǔ yǎng yǒu xīn gù。
寄言三不欺,令尹勿轻忤。jì yán sān bù qī,lìng yǐn wù qīng wǔ。
民今知己疲,着艾岂胜炷。mín jīn zhī jǐ pí,zhe ài qǐ shèng zhù。
锋传固应须,轺车少当驻。fēng chuán gù yīng xū,yáo chē shǎo dāng zhù。
鲁山久寂寞,冠虎宁有数。lǔ shān jiǔ jì mò,guān hǔ níng yǒu shù。
苦恨郭林宗,未遇黄叔度。kǔ hèn guō lín zōng,wèi yù huáng shū dù。
名尝仰韩老,雅意良默喻。míng cháng yǎng hán lǎo,yǎ yì liáng mò yù。
何当奉周旋,看君琢幽句。hé dāng fèng zhōu xuán,kàn jūn zuó yōu jù。
愧无脱手弹,可逐马中兔。kuì wú tuō shǒu dàn,kě zhú mǎ zhōng tù。
只今钓斜川,临流与谁赋。zhǐ jīn diào xié chuān,lín liú yǔ shuí fù。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

春晚绝句二首

周紫芝

春来白水欲平田,未拆秋千已禁烟。chūn lái bái shuǐ yù píng tián,wèi chāi qiū qiān yǐ jìn yān。
伤雨落花空着地,倚风轻絮解漫天。shāng yǔ luò huā kōng zhe dì,yǐ fēng qīng xù jiě màn tiān。

春晚绝句二首

周紫芝

鸟声时向静中闻,尽日阴晴漫不分。niǎo shēng shí xiàng jìng zhōng wén,jǐn rì yīn qíng màn bù fēn。
庭下落花如落絮,眼前春思似春云。tíng xià luò huā rú luò xù,yǎn qián chūn sī shì chūn yún。

金华老人分老潘点漆墨十月二十三日久雨新霁弄笔北窗戏作此语华严经云须弥山笔大海聚墨不能书写一字法门

周紫芝

老来窗几漫尘埃,谁与潘郎点漆煤。lǎo lái chuāng jǐ màn chén āi,shuí yǔ pān láng diǎn qī méi。
一字法门书不得,又撩风月作诗媒。yī zì fǎ mén shū bù dé,yòu liāo fēng yuè zuò shī méi。

闻雪二首

周紫芝

黄昏雪意未全成,寒入重衾晓更清。huáng hūn xuě yì wèi quán chéng,hán rù zhòng qīn xiǎo gèng qīng。
风里未看穿幕片,梦中先听打窗声。fēng lǐ wèi kàn chuān mù piàn,mèng zhōng xiān tīng dǎ chuāng shēng。

闻雪二首

周紫芝

朔风初唤梦魂回,晓枕时闻急雪来。shuò fēng chū huàn mèng hún huí,xiǎo zhěn shí wén jí xuě lái。
未有春衣堪换酒,明朝谁办送寒杯。wèi yǒu chūn yī kān huàn jiǔ,míng cháo shuí bàn sòng hán bēi。

吴几圣许分蜡梅栽二首

周紫芝

林下幽姿恼杀人,书来分我月黄昏。lín xià yōu zī nǎo shā rén,shū lái fēn wǒ yuè huáng hūn。
杜陵老子堪怜许,枉乞桃栽一百根。dù líng lǎo zi kān lián xǔ,wǎng qǐ táo zāi yī bǎi gēn。

吴几圣许分蜡梅栽二首

周紫芝

越罗新学染宫黄,不著红蓝一点妆。yuè luó xīn xué rǎn gōng huáng,bù zhù hóng lán yī diǎn zhuāng。
移取彩衣歌舞树,莫教晓梦怨馀香。yí qǔ cǎi yī gē wǔ shù,mò jiào xiǎo mèng yuàn yú xiāng。

几圣以三诗寄蜡梅栽次韵

周紫芝

寄将琢玉风前句,剪送和香雪后枝。jì jiāng zuó yù fēng qián jù,jiǎn sòng hé xiāng xuě hòu zhī。
要识此花真面目,细看无色画中诗。yào shí cǐ huā zhēn miàn mù,xì kàn wú sè huà zhōng shī。

几圣以三诗寄蜡梅栽次韵

周紫芝

酿蜜成花此似难,移根深恨老来看。niàng mì chéng huā cǐ shì nán,yí gēn shēn hèn lǎo lái kàn。
丰肌弱骨须调护,可怕寒梢白露团。fēng jī ruò gǔ xū diào hù,kě pà hán shāo bái lù tuán。

几圣以三诗寄蜡梅栽次韵

周紫芝

惯见江边雪样梅,此根常恐自天来。guàn jiàn jiāng biān xuě yàng méi,cǐ gēn cháng kǒng zì tiān lái。
悬知老去醉中眼,便是姚黄花懒开。xuán zhī lǎo qù zuì zhōng yǎn,biàn shì yáo huáng huā lǎn kāi。

韵庄时然徽州山下见梅三绝

周紫芝

冻蕊寒梢也自芳,断桥深坞独闻香。dòng ruǐ hán shāo yě zì fāng,duàn qiáo shēn wù dú wén xiāng。
山中行处花吹面,马上归时诗满囊。shān zhōng xíng chù huā chuī miàn,mǎ shàng guī shí shī mǎn náng。

韵庄时然徽州山下见梅三绝

周紫芝

雪后花开人未归,津亭谁共把寒杯。xuě hòu huā kāi rén wèi guī,jīn tíng shuí gòng bǎ hán bēi。
句中解道梅如雪,梦里可无人似梅。jù zhōng jiě dào méi rú xuě,mèng lǐ kě wú rén shì méi。

韵庄时然徽州山下见梅三绝

周紫芝

春到梅梢雪作堆,庾郎愁眼为谁开。chūn dào méi shāo xuě zuò duī,yǔ láng chóu yǎn wèi shuí kāi。
白龟城里未曾见,徽岭句中浑寄来。bái guī chéng lǐ wèi céng jiàn,huī lǐng jù zhōng hún jì lái。

雪将晴闻梅已有开者

周紫芝

腊雪自知春欲回,冻云元不耐朝晖。là xuě zì zhī chūn yù huí,dòng yún yuán bù nài cháo huī。
便须急买寻山屐,莫放梅花一片飞。biàn xū jí mǎi xún shān jī,mò fàng méi huā yī piàn fēi。

乞蜡梅

周紫芝

老翁真是可怜人,却觅花医病眼昏。lǎo wēng zhēn shì kě lián rén,què mì huā yī bìng yǎn hūn。
乞取疏枝更疏蕊,莫论桃叶又桃根。qǐ qǔ shū zhī gèng shū ruǐ,mò lùn táo yè yòu táo gēn。