古诗词

菖蒲山子歌

周紫芝

南人生长在山间,家家有窗窗有山。nán rén shēng zhǎng zài shān jiān,jiā jiā yǒu chuāng chuāng yǒu shān。
吴峰楚峤不知数,但见云埋雨洗堆烟鬟。wú fēng chǔ jiào bù zhī shù,dàn jiàn yún mái yǔ xǐ duī yān huán。
谁知长安绮纨子,一拳何处镵云根。shuí zhī zhǎng ān qǐ wán zi,yī quán hé chù chán yún gēn。
阳侯疏凿出岩穴,上有斓斑皱藓纹。yáng hóu shū záo chū yán xué,shàng yǒu lán bān zhòu xiǎn wén。
下有千岁不死瑶草苍须繁,痴儿持此矜王孙。xià yǒu qiān suì bù sǐ yáo cǎo cāng xū fán,chī ér chí cǐ jīn wáng sūn。
朝携磈礧登朱门,暮拥红旌辞帝阍。cháo xié wěi léi dēng zhū mén,mù yōng hóng jīng cí dì hūn。
开元承平二十年,四边无警不控弦。kāi yuán chéng píng èr shí nián,sì biān wú jǐng bù kòng xián。
绣衣半是花鸟使,达官避路谁敢言。xiù yī bàn shì huā niǎo shǐ,dá guān bì lù shuí gǎn yán。
大艑岢峨春浪碧,处处争看太湖石。dà biàn kě é chūn làng bì,chù chù zhēng kàn tài hú shí。
天心不肯乾太湖,八州万口空嗟吁。tiān xīn bù kěn qián tài hú,bā zhōu wàn kǒu kōng jiē xū。
累石作山齐华岳,千峰万峦撑碧落。lèi shí zuò shān qí huá yuè,qiān fēng wàn luán chēng bì luò。
樛龙夭矫揽云雨,仿佛去天无一握。jiū lóng yāo jiǎo lǎn yún yǔ,fǎng fú qù tiān wú yī wò。
锦帆东下飞龙舟,咸阳苑籞空萧索。jǐn fān dōng xià fēi lóng zhōu,xián yáng yuàn yù kōng xiāo suǒ。
杜陵野老哀江头,菖蒲之山兮谁尔留。dù líng yě lǎo āi jiāng tóu,chāng pú zhī shān xī shuí ěr liú。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

米元晖待制岁以赐冰及荔子分遗季共而今年荔枝不至有诗次韵三首

周紫芝

醉墨犹多御府珍,访求公后出华勋。zuì mò yóu duō yù fǔ zhēn,fǎng qiú gōng hòu chū huá xūn。
知君家有荔枝帖,不减当年王右军。zhī jūn jiā yǒu lì zhī tiē,bù jiǎn dāng nián wáng yòu jūn。

李太白画像二首

周紫芝

欲与天仙论等差,短长何止但词华。yù yǔ tiān xiān lùn děng chà,duǎn zhǎng hé zhǐ dàn cí huá。
谁人解屈将军手,为脱乌皮六缝靴。shuí rén jiě qū jiāng jūn shǒu,wèi tuō wū pí liù fèng xuē。

李太白画像二首

周紫芝

少陵诗瘦平生苦,太白才高一醉间。shǎo líng shī shòu píng shēng kǔ,tài bái cái gāo yī zuì jiān。
投得江心波底月,却归天上玉归仙。tóu dé jiāng xīn bō dǐ yuè,què guī tiān shàng yù guī xiān。

次韵相之木犀六首

周紫芝

拂色青衫不是妆,蕊珠宫里淡鹅黄。fú sè qīng shān bù shì zhuāng,ruǐ zhū gōng lǐ dàn é huáng。
紫罗裳亦元无用,薝卜花应自有香。zǐ luó shang yì yuán wú yòng,zhān bo huā yīng zì yǒu xiāng。

次韵相之木犀六首

周紫芝

高树层阴作翠云,月华霜晕醒馀薰。gāo shù céng yīn zuò cuì yún,yuè huá shuāng yūn xǐng yú xūn。
人间韵少花俱俗,天上香来世未闻。rén jiān yùn shǎo huā jù sú,tiān shàng xiāng lái shì wèi wén。

次韵相之木犀六首

周紫芝

西湖南北两边山,牢落孤芳不奈闲。xī hú nán běi liǎng biān shān,láo luò gū fāng bù nài xián。
好遣长须挽黄粟,付他桃叶伴云鬟。hǎo qiǎn zhǎng xū wǎn huáng sù,fù tā táo yè bàn yún huán。

次韵相之木犀六首

周紫芝

故国幽姿想自妍,只今谁与著诗怜。gù guó yōu zī xiǎng zì yán,zhǐ jīn shuí yǔ zhù shī lián。
竹篱茅舍花开处,望断江西眼欲穿。zhú lí máo shě huā kāi chù,wàng duàn jiāng xī yǎn yù chuān。

次韵相之木犀六首

周紫芝

留香欲住正须阴,远引山林却要侵。liú xiāng yù zhù zhèng xū yīn,yuǎn yǐn shān lín què yào qīn。
绝韵有谁能画得,郎潜诗妙最知心。jué yùn yǒu shuí néng huà dé,láng qián shī miào zuì zhī xīn。

次韵相之木犀六首

周紫芝

玉折兰摧事已休,倡条无数绿阴稠。yù zhé lán cuī shì yǐ xiū,chàng tiáo wú shù lǜ yīn chóu。
此花独与苍岩桂,风雨平分万壑秋。cǐ huā dú yǔ cāng yán guì,fēng yǔ píng fēn wàn hè qiū。

题苏养直画

周紫芝

先生初出后湖时,日落山寒醉不知。xiān shēng chū chū hòu hú shí,rì luò shān hán zuì bù zhī。
更上蹇驴何处去,灞桥风雪要渠诗。gèng shàng jiǎn lǘ hé chù qù,bà qiáo fēng xuě yào qú shī。

题苏养直画

周紫芝

名满人间未足多,胸中万顷着烟波。míng mǎn rén jiān wèi zú duō,xiōng zhōng wàn qǐng zhe yān bō。
松江风月无人见,谁与玄真画钓蓑。sōng jiāng fēng yuè wú rén jiàn,shuí yǔ xuán zhēn huà diào suō。

题苏养直画

周紫芝

水上柴扉闭不开,苍山羔雁九天来。shuǐ shàng chái fēi bì bù kāi,cāng shān gāo yàn jiǔ tiān lái。
玉京已有神仙籍,莫怪青山唤不回。yù jīng yǐ yǒu shén xiān jí,mò guài qīng shān huàn bù huí。

十月九日霁色可喜三首

周紫芝

屋角梅花欲弄晴,耐寒庭草尚晶莹。wū jiǎo méi huā yù nòng qíng,nài hán tíng cǎo shàng jīng yíng。
护霜云重知何事,留得芭蕉作雨声。hù shuāng yún zhòng zhī hé shì,liú dé bā jiāo zuò yǔ shēng。

十月九日霁色可喜三首

周紫芝

朱门深闭得香多,晓日烘帘气自和。zhū mén shēn bì dé xiāng duō,xiǎo rì hōng lián qì zì hé。
此地有窗无一席,固应宜著病维摩。cǐ dì yǒu chuāng wú yī xí,gù yīng yí zhù bìng wéi mó。

十月九日霁色可喜三首

周紫芝

江上南枝暖欲妍,小春时节又经年。jiāng shàng nán zhī nuǎn yù yán,xiǎo chūn shí jié yòu jīng nián。
谁知一点还乡梦,直到梅花树子边。shuí zhī yī diǎn hái xiāng mèng,zhí dào méi huā shù zi biān。