古诗词

雨后过琴高

周紫芝

夜雨喧旅枕,晓径深春泥。yè yǔ xuān lǚ zhěn,xiǎo jìng shēn chūn ní。
奔流自山来,转眼忽渺弥。bēn liú zì shān lái,zhuǎn yǎn hū miǎo mí。
微生抱羁蹇,老病凌攲危。wēi shēng bào jī jiǎn,lǎo bìng líng qī wēi。
青山岌当前,客意恍若遗。qīng shān jí dāng qián,kè yì huǎng ruò yí。
空崖倚天立,怪石从云垂。kōng yá yǐ tiān lì,guài shí cóng yún chuí。
云间笙箫声,隐约天风吹。yún jiān shēng xiāo shēng,yǐn yuē tiān fēng chuī。
斯人已仙去,孤踪邈何之。sī rén yǐ xiān qù,gū zōng miǎo hé zhī。
钓石屹中流,谁来把纶丝。diào shí yì zhōng liú,shuí lái bǎ lún sī。
一水绕山麓,浅碧涵涟漪。yī shuǐ rào shān lù,qiǎn bì hán lián yī。
长年抗尘容,照水羞华髭。zhǎng nián kàng chén róng,zhào shuǐ xiū huá zī。
羡门不可遇,惜哉吾巳衰。xiàn mén bù kě yù,xī zāi wú sì shuāi。
人生不学仙,万冢空累累。rén shēng bù xué xiān,wàn zhǒng kōng lèi lèi。
于今岂未可,抚事聊歔欷。yú jīn qǐ wèi kě,fǔ shì liáo xū xī。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

谢吴司户寄舂陵四石

周紫芝

往穴城南窗,分山得遥碧。wǎng xué chéng nán chuāng,fēn shān dé yáo bì。
谁持列玉峰,来照蜗牛席。shuí chí liè yù fēng,lái zhào wō niú xí。

谢吴司户寄舂陵四石

周紫芝

吴山非不佳,故山终眼明。wú shān fēi bù jiā,gù shān zhōng yǎn míng。
南来一拳石,似我小峥嵘。nán lái yī quán shí,shì wǒ xiǎo zhēng róng。

谢吴司户寄舂陵四石

周紫芝

孤峰真崛奇,凝目见太古。gū fēng zhēn jué qí,níng mù jiàn tài gǔ。
便悲江上山,培塿不足数。biàn bēi jiāng shàng shān,péi lǒu bù zú shù。

题钱少愚四画鸳浦

周紫芝

一点伤春恨,看成两鬓霜。yī diǎn shāng chūn hèn,kàn chéng liǎng bìn shuāng。
如今无此梦,莫画两鸳鸯。rú jīn wú cǐ mèng,mò huà liǎng yuān yāng。

题钱少愚四画钓雪

周紫芝

一作东吴去,回头又十年。yī zuò dōng wú qù,huí tóu yòu shí nián。
可怜江上雪,空落钓鱼船。kě lián jiāng shàng xuě,kōng luò diào yú chuán。

题钱少愚四画兰亭

周紫芝

事去空千载,何曾有若人。shì qù kōng qiān zài,hé céng yǒu ruò rén。
只应烟树里,便是永和春。zhǐ yīng yān shù lǐ,biàn shì yǒng hé chūn。

题钱少愚四画秋观

周紫芝

雨足三湘岸,烟含七泽秋。yǔ zú sān xiāng àn,yān hán qī zé qiū。
可能无尺地,分得庾郎愁。kě néng wú chǐ dì,fēn dé yǔ láng chóu。

窗明

周紫芝

窗明有斜日,几静无一尘。chuāng míng yǒu xié rì,jǐ jìng wú yī chén。
向后有馀恨,乱鸦来聒人。xiàng hòu yǒu yú hèn,luàn yā lái guā rén。

小壶贮江蜡二梅幽绝俱可喜作三绝

周紫芝

遮眼梅花不要多,着人无复奈香何。zhē yǎn méi huā bù yào duō,zhe rén wú fù nài xiāng hé。
月明羞看铜壶影,矮树斜枝忆短坡。yuè míng xiū kàn tóng hú yǐng,ǎi shù xié zhī yì duǎn pō。

小壶贮江蜡二梅幽绝俱可喜作三绝

周紫芝

吴娘解滴酥成蕊,天女能融蜡作花。wú niáng jiě dī sū chéng ruǐ,tiān nǚ néng róng là zuò huā。
付与诗人说妍丑,风流二士本同家。fù yǔ shī rén shuō yán chǒu,fēng liú èr shì běn tóng jiā。

小壶贮江蜡二梅幽绝俱可喜作三绝

周紫芝

天上姮娥白玉肌,蕊珠宫女郁金衣。tiān shàng héng é bái yù jī,ruǐ zhū gōng nǚ yù jīn yī。
相逢月下浑无语,笑指蓬壶作伴归。xiāng féng yuè xià hún wú yǔ,xiào zhǐ péng hú zuò bàn guī。

游衡廊山山中有梁武帝杯渡禅师像

周紫芝

瀛渤从来是一沤,何妨飞锡到中州。yíng bó cóng lái shì yī ōu,hé fáng fēi xī dào zhōng zhōu。
解将瓶钵横云海,懒向秦淮障逆流。jiě jiāng píng bō héng yún hǎi,lǎn xiàng qín huái zhàng nì liú。

次韵伯尹赠奇童二绝句

周紫芝

它人有子但豚犬,是家此郎真芝兰。tā rén yǒu zi dàn tún quǎn,shì jiā cǐ láng zhēn zhī lán。
异时笔底问珠玉,已在只今眉宇间。yì shí bǐ dǐ wèn zhū yù,yǐ zài zhǐ jīn méi yǔ jiān。

次韵伯尹赠奇童二绝句

周紫芝

昔闻徐卿有二子,今喜卫家称一儿。xī wén xú qīng yǒu èr zi,jīn xǐ wèi jiā chēng yī ér。
只有九方真具眼,固应知是渥洼姿。zhǐ yǒu jiǔ fāng zhēn jù yǎn,gù yīng zhī shì wò wā zī。

浴罢书妙严壁

周紫芝

云散香槽客未回,月团重瀹睡馀杯。yún sàn xiāng cáo kè wèi huí,yuè tuán zhòng yuè shuì yú bēi。
小窗斜日无人语,只有松声入梦来。xiǎo chuāng xié rì wú rén yǔ,zhǐ yǒu sōng shēng rù mèng lái。