古诗词

读枢密张公梅雪二诗公讳叔夜

周紫芝

禁中颇牧谁最良,上前论事张子房。jìn zhōng pǒ mù shuí zuì liáng,shàng qián lùn shì zhāng zi fáng。
张公九尺须眉苍,谈兵说剑眼为方。zhāng gōng jiǔ chǐ xū méi cāng,tán bīng shuō jiàn yǎn wèi fāng。
金城有策若未试,便恐谈笑无戎羌。jīn chéng yǒu cè ruò wèi shì,biàn kǒng tán xiào wú róng qiāng。
时平不用临边手,乞得南州作醉乡。shí píng bù yòng lín biān shǒu,qǐ dé nán zhōu zuò zuì xiāng。
黄堂酒尽客未起,清畎风多禾自长。huáng táng jiǔ jǐn kè wèi qǐ,qīng quǎn fēng duō hé zì zhǎng。
只今白雪醉中句,犹带东阁官梅香。zhǐ jīn bái xuě zuì zhōng jù,yóu dài dōng gé guān méi xiāng。
胡狂敢挽射日弩,当年谁上东封章。hú kuáng gǎn wǎn shè rì nǔ,dāng nián shuí shàng dōng fēng zhāng。
王城三月断信息,贼军蚁附方跳梁。wáng chéng sān yuè duàn xìn xī,zéi jūn yǐ fù fāng tiào liáng。
白头侍郎最先至,拥兵直入趋咸阳。bái tóu shì láng zuì xiān zhì,yōng bīng zhí rù qū xián yáng。
中人传诏天为喜,戎师夜遁军威张。zhōng rén chuán zhào tiān wèi xǐ,róng shī yè dùn jūn wēi zhāng。
太宰官高亦动色,毬路带禠腰金黄。tài zǎi guān gāo yì dòng sè,qiú lù dài sī yāo jīn huáng。
功名无成落边土,此老此功谁更数。gōng míng wú chéng luò biān tǔ,cǐ lǎo cǐ gōng shuí gèng shù。
想得韦韝毳幕寒,夜听边声泪如雨。xiǎng dé wéi gōu cuì mù hán,yè tīng biān shēng lèi rú yǔ。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

寄李司农三首

周紫芝

谢朓南齐守,司农古汉官。xiè tiǎo nán qí shǒu,sī nóng gǔ hàn guān。
杯今与谁把,山亦要公看。bēi jīn yǔ shuí bǎ,shān yì yào gōng kàn。
细札颁何日,离骚读又残。xì zhá bān hé rì,lí sāo dú yòu cán。
侍郎兄弟在,往往上金銮。shì láng xiōng dì zài,wǎng wǎng shàng jīn luán。

夜中闻雨枕上作

周紫芝

老去飘零日,春愁烂漫中。lǎo qù piāo líng rì,chūn chóu làn màn zhōng。
诗窗窥窈窕,睡枕听朦胧。shī chuāng kuī yǎo tiǎo,shuì zhěn tīng méng lóng。
弱柳妨晴态,小桃吹落红。ruò liǔ fáng qíng tài,xiǎo táo chuī luò hóng。
颠风莫相恼,花事不关侬。diān fēng mò xiāng nǎo,huā shì bù guān nóng。

校李从一台阁集因效其体

周紫芝

细诵台州句,湖边草舍幽。xì sòng tái zhōu jù,hú biān cǎo shě yōu。
好山来竞秀,清濑与争流。hǎo shān lái jìng xiù,qīng lài yǔ zhēng liú。
吏可供书札,儿能伴校雠。lì kě gōng shū zhá,ér néng bàn xiào chóu。
小窗谁共此,唯有夕阳留。xiǎo chuāng shuí gòng cǐ,wéi yǒu xī yáng liú。

校李从一台阁集因效其体

周紫芝

旧旆来分赖,唐朝有百人。jiù pèi lái fēn lài,táng cháo yǒu bǎi rén。
诸公皆泯灭,此句独清新。zhū gōng jiē mǐn miè,cǐ jù dú qīng xīn。
异世名空在,今年迹已尘。yì shì míng kōng zài,jīn nián jì yǐ chén。
何由吊高冢,一望石麒麟。hé yóu diào gāo zhǒng,yī wàng shí qí lín。

与王漕乞张右史集二首

周紫芝

文采推前辈,儿童识姓名。wén cǎi tuī qián bèi,ér tóng shí xìng míng。
日边张右史,江左谢宣城。rì biān zhāng yòu shǐ,jiāng zuǒ xiè xuān chéng。
自恨空飘泊,无由见老成。zì hèn kōng piāo pō,wú yóu jiàn lǎo chéng。
著书如可得,尚足慰生平。zhù shū rú kě dé,shàng zú wèi shēng píng。

与王漕乞张右史集二首

周紫芝

张绪风流士,文昌古淡诗。zhāng xù fēng liú shì,wén chāng gǔ dàn shī。
发扬知有助,埋没竟多时。fā yáng zhī yǒu zhù,mái méi jìng duō shí。
公已勤雠校,神应作护持。gōng yǐ qín chóu xiào,shén yīng zuò hù chí。
何当遗珠玉,璀璨满书帏。hé dāng yí zhū yù,cuǐ càn mǎn shū wéi。

对雨

周紫芝

风细寒犹甚,愁多睡更浓。fēng xì hán yóu shén,chóu duō shuì gèng nóng。
闭门春色里,尽日雨声中。bì mén chūn sè lǐ,jǐn rì yǔ shēng zhōng。
草各争先出,花皆称意红。cǎo gè zhēng xiān chū,huā jiē chēng yì hóng。
故人书信少,不记此衰翁。gù rén shū xìn shǎo,bù jì cǐ shuāi wēng。

谢曾同季示近作因以为赠

周紫芝

老色秋蒲晚,朱颜玉树春。lǎo sè qiū pú wǎn,zhū yán yù shù chūn。
年方贾生妙,诗似庾郎新。nián fāng jiǎ shēng miào,shī shì yǔ láng xīn。
黄墓初倾盖,青墩欲买邻。huáng mù chū qīng gài,qīng dūn yù mǎi lín。
知君真似舅,笑我作陈人。zhī jūn zhēn shì jiù,xiào wǒ zuò chén rén。

同季再见和二首复用韵以谢

周紫芝

花似今年好,情非旧日春。huā shì jīn nián hǎo,qíng fēi jiù rì chūn。
光阴愁里尽,风物眼前新。guāng yīn chóu lǐ jǐn,fēng wù yǎn qián xīn。
爱酒聊呼伴,无醯懒乞邻。ài jiǔ liáo hū bàn,wú xī lǎn qǐ lín。
姓名谁挂口,肥瘠付秦人。xìng míng shuí guà kǒu,féi jí fù qín rén。

同季再见和二首复用韵以谢

周紫芝

海内同为客,西湖共送春。hǎi nèi tóng wèi kè,xī hú gòng sòng chūn。
定交前日意,识面此时新。dìng jiāo qián rì yì,shí miàn cǐ shí xīn。
一笑欣良会,馀生得善邻。yī xiào xīn liáng huì,yú shēng dé shàn lín。
风流美无度,往往似前人。fēng liú měi wú dù,wǎng wǎng shì qián rén。

天申节湖上早归

周紫芝

昨夜雨如许,今朝云复开。zuó yè yǔ rú xǔ,jīn cháo yún fù kāi。
鸟声呼日出,湖水上堤来。niǎo shēng hū rì chū,hú shuǐ shàng dī lái。
赞祝人天喜,锵鸣剑佩回。zàn zhù rén tiān xǐ,qiāng míng jiàn pèi huí。
归途似明镜,影落翠鬟堆。guī tú shì míng jìng,yǐng luò cuì huán duī。

中秋携小儿步湖堤

周紫芝

病里三年月,相随过两州。bìng lǐ sān nián yuè,xiāng suí guò liǎng zhōu。
为侬分素魄,携汝作清游。wèi nóng fēn sù pò,xié rǔ zuò qīng yóu。
草树悲今夕,家乡隔去秋。cǎo shù bēi jīn xī,jiā xiāng gé qù qiū。
有身真似梦,无地不关愁。yǒu shēn zhēn shì mèng,wú dì bù guān chóu。

中秋携小儿步湖堤

周紫芝

门接银湖浪,居仍在宝坊。mén jiē yín hú làng,jū réng zài bǎo fāng。
更烦山吐月,来共水分光。gèng fán shān tǔ yuè,lái gòng shuǐ fēn guāng。
叶冷初翻夜,虫悲拟泣霜。yè lěng chū fān yè,chóng bēi nǐ qì shuāng。
幽人看不足,白露满胡床。yōu rén kàn bù zú,bái lù mǎn hú chuáng。

晓雪

周紫芝

湖色催清晓,风前一雪轻。hú sè cuī qīng xiǎo,fēng qián yī xuě qīng。
不妨梅自笑,要与水争明。bù fáng méi zì xiào,yào yǔ shuǐ zhēng míng。
万木云遮尽,千岩玉琢成。wàn mù yún zhē jǐn,qiān yán yù zuó chéng。
可怜青竹叶,寒甚与谁倾。kě lián qīng zhú yè,hán shén yǔ shuí qīng。

陈相之许惠近作久而未至雪中偶书

周紫芝

春意方回腊,梅花又满枝。chūn yì fāng huí là,méi huā yòu mǎn zhī。
自怜为客久,颇恨得君迟。zì lián wèi kè jiǔ,pǒ hèn dé jūn chí。
涉世身犹尔,攻愁酒若为。shè shì shēn yóu ěr,gōng chóu jiǔ ruò wèi。
人生俱昨梦,消遣可无诗。rén shēng jù zuó mèng,xiāo qiǎn kě wú shī。