古诗词

次韵罗叔共纪事见寄

周紫芝

中原困胡虏,此事昔固闻。zhōng yuán kùn hú lǔ,cǐ shì xī gù wén。
何尝大江南,犬羊动成群。hé cháng dà jiāng nán,quǎn yáng dòng chéng qún。
踊跃万骑入,苍黄两龙奔。yǒng yuè wàn qí rù,cāng huáng liǎng lóng bēn。
五年三避狄,十室九见焚。wǔ nián sān bì dí,shí shì jiǔ jiàn fén。
相公既降虏,盗贼俱官军。xiāng gōng jì jiàng lǔ,dào zéi jù guān jūn。
遂令江以南,填山满屯营。suì lìng jiāng yǐ nán,tián shān mǎn tún yíng。
老稚五六辈,相呼走荒村。lǎo zhì wǔ liù bèi,xiāng hū zǒu huāng cūn。
君昔东道主,窜身亦荆榛。jūn xī dōng dào zhǔ,cuàn shēn yì jīng zhēn。
两家三十口,既死惊复存。liǎng jiā sān shí kǒu,jì sǐ jīng fù cún。
共求草中生,有似獐与麇。gòng qiú cǎo zhōng shēng,yǒu shì zhāng yǔ jūn。
平时巳蹭蹬,老恨有此身。píng shí sì cèng dēng,lǎo hèn yǒu cǐ shēn。
湛湛两玉壶,炯炯无一尘。zhàn zhàn liǎng yù hú,jiǒng jiǒng wú yī chén。
犹喜垂尽中,得此千载人。yóu xǐ chuí jǐn zhōng,dé cǐ qiān zài rén。
珠玑皎在前,自然洗妖氛。zhū jī jiǎo zài qián,zì rán xǐ yāo fēn。
恨君济时策,百未有一伸。hèn jūn jì shí cè,bǎi wèi yǒu yī shēn。
半通犹绾戾,两肘空悬鹑。bàn tōng yóu wǎn lì,liǎng zhǒu kōng xuán chún。
无人作游扬,恐得按剑嗔。wú rén zuò yóu yáng,kǒng dé àn jiàn chēn。
浓云卷肤寸,未许膏斯民。nóng yún juǎn fū cùn,wèi xǔ gāo sī mín。
念昔仲夏夜,赤气腾天曛。niàn xī zhòng xià yè,chì qì téng tiān xūn。
雨足下垂地,诛斩当奸臣。yǔ zú xià chuí dì,zhū zhǎn dāng jiān chén。
敌将果夜遁,王师策殊勋。dí jiāng guǒ yè dùn,wáng shī cè shū xūn。
班荆记是夕,同我二三君。bān jīng jì shì xī,tóng wǒ èr sān jūn。
君歌独慷慨,泪下沾衣巾。jūn gē dú kāng kǎi,lèi xià zhān yī jīn。
愿言补周衮,八表均尧仁。yuàn yán bǔ zhōu gǔn,bā biǎo jūn yáo rén。
昆虫及草木,同播一大钧。kūn chóng jí cǎo mù,tóng bō yī dà jūn。
良会有如此,吾生岂非辰。liáng huì yǒu rú cǐ,wú shēng qǐ fēi chén。
吟君洗兵马,大雅何深醇。yín jūn xǐ bīng mǎ,dà yǎ hé shēn chún。
安得清庙瑟,朱弦奏春温。ān dé qīng miào sè,zhū xián zòu chūn wēn。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

四月八日燕客湖亭

周紫芝

水平真欲见秋毫,碧海无人掣巨鳌。shuǐ píng zhēn yù jiàn qiū háo,bì hǎi wú rén chè jù áo。
多谢西风卷烟雨,肯来湖面作波涛。duō xiè xī fēng juǎn yān yǔ,kěn lái hú miàn zuò bō tāo。

四月八日燕客湖亭

周紫芝

孤山十载饮湖光,更入江西鸥鹭行。gū shān shí zài yǐn hú guāng,gèng rù jiāng xī ōu lù xíng。
官舍一生常近水,前身应是水仙王。guān shě yī shēng cháng jìn shuǐ,qián shēn yīng shì shuǐ xiān wáng。

四月八日燕客湖亭

周紫芝

白雨跳珠水上鸣,雪花吹浪酒边行。bái yǔ tiào zhū shuǐ shàng míng,xuě huā chuī làng jiǔ biān xíng。
不嗔燕子飞将去,最爱鸬鹚睡不惊。bù chēn yàn zi fēi jiāng qù,zuì ài lú cí shuì bù jīng。

午睡听

周紫芝

拟倩花枝当绮罗,更烦莺作缓声歌。nǐ qiàn huā zhī dāng qǐ luó,gèng fán yīng zuò huǎn shēng gē。
未残春色犹堪惜,已老周郎奈若何。wèi cán chūn sè yóu kān xī,yǐ lǎo zhōu láng nài ruò hé。

午睡听

周紫芝

树里金衣不露身,欲寻啼处了无因。shù lǐ jīn yī bù lù shēn,yù xún tí chù le wú yīn。
绿阴长得成何事,遮却黄鹂最恼人。lǜ yīn zhǎng dé chéng hé shì,zhē què huáng lí zuì nǎo rén。

午睡听

周紫芝

江南草长乱啼莺,睡足南州得细听。jiāng nán cǎo zhǎng luàn tí yīng,shuì zú nán zhōu dé xì tīng。
最爱欲歌还欲住,伴人如梦亦如醒。zuì ài yù gē hái yù zhù,bàn rén rú mèng yì rú xǐng。

秋意

周紫芝

江城木落又秋高,归梦难成客鬓凋。jiāng chéng mù luò yòu qiū gāo,guī mèng nán chéng kè bìn diāo。
拟倩西风吹雨去,莫来窗下打芭蕉。nǐ qiàn xī fēng chuī yǔ qù,mò lái chuāng xià dǎ bā jiāo。

腊月二十三日郡厅祷雪

周紫芝

半昏灯火宿斋房,惊见梅梢破蜡黄。bàn hūn dēng huǒ sù zhāi fáng,jīng jiàn méi shāo pò là huáng。
夜静月斜帘不卷,步虚声里得花香。yè jìng yuè xié lián bù juǎn,bù xū shēng lǐ dé huā xiāng。

湖亭之胜大似江上但无芦苇二月二十日移植数十本

周紫芝

大年著色山前雨,摩诘无声句里秋。dà nián zhù sè shān qián yǔ,mó jí wú shēng jù lǐ qiū。
已是湖山无限好,更栽芦叶伴轻鸥。yǐ shì hú shān wú xiàn hǎo,gèng zāi lú yè bàn qīng ōu。

杜鹃三首

周紫芝

甘王祠下杜鹃啼,句句声声是说归。gān wáng cí xià dù juān tí,jù jù shēng shēng shì shuō guī。
安得一家三十口,似君两翼解高飞。ān dé yī jiā sān shí kǒu,shì jūn liǎng yì jiě gāo fēi。

杜鹃三首

周紫芝

千秋但有一渊明,肯脱青衫事耦耕。qiān qiū dàn yǒu yī yuān míng,kěn tuō qīng shān shì ǒu gēng。
政使汉朝俱此老,都门谁祖二疏行。zhèng shǐ hàn cháo jù cǐ lǎo,dōu mén shuí zǔ èr shū xíng。

杜鹃三首

周紫芝

穷甚亦须瓶有粟,天寒可遣妇无裈。qióng shén yì xū píng yǒu sù,tiān hán kě qiǎn fù wú kūn。
杜鹃不大知人意,归计应须与细论。dù juān bù dà zhī rén yì,guī jì yīng xū yǔ xì lùn。

闻真如牡丹盛开偶忆去岁看花之会二首

周紫芝

记得东风隔水村,偶逢幽艳荐芳樽。jì dé dōng fēng gé shuǐ cūn,ǒu féng yōu yàn jiàn fāng zūn。
今年多病无行乐,更怕春寒不出门。jīn nián duō bìng wú xíng lè,gèng pà chūn hán bù chū mén。

闻真如牡丹盛开偶忆去岁看花之会二首

周紫芝

春来花草尽关愁,风雨妨人懒出游。chūn lái huā cǎo jǐn guān chóu,fēng yǔ fáng rén lǎn chū yóu。
不见鞓红去年面,可怜孤负玉风流。bù jiàn tīng hóng qù nián miàn,kě lián gū fù yù fēng liú。

北湖暮春十首

周紫芝

东君无意惜花残,留得青山隔雨看。dōng jūn wú yì xī huā cán,liú dé qīng shān gé yǔ kàn。
可怪天公不怜客,绿阴成后却春寒。kě guài tiān gōng bù lián kè,lǜ yīn chéng hòu què chūn hán。