古诗词

和赵鹏翔赠李生

周紫芝

人间作画如作诗,妙由心得非人为。rén jiān zuò huà rú zuò shī,miào yóu xīn dé fēi rén wèi。
五日一石十日水,此事无乃亦可期。wǔ rì yī shí shí rì shuǐ,cǐ shì wú nǎi yì kě qī。
向来郭恕先,妙手真复奇。xiàng lái guō shù xiān,miào shǒu zhēn fù qí。
经年不肯下一笔,胸中丘壑谁当知。jīng nián bù kěn xià yī bǐ,xiōng zhōng qiū hè shuí dāng zhī。
忽然有兴不可遏,写作槎枒风雨枝。hū rán yǒu xīng bù kě è,xiě zuò chá yā fēng yǔ zhī。
回头却笑阎立本,缓急与人为画师。huí tóu què xiào yán lì běn,huǎn jí yǔ rén wèi huà shī。
李生闻是成远后,一生落魄唯饮酒。lǐ shēng wén shì chéng yuǎn hòu,yī shēng luò pò wéi yǐn jiǔ。
贵人金多不可呼,闲日为多画日偶。guì rén jīn duō bù kě hū,xián rì wèi duō huà rì ǒu。
心知公子非俗人,平生笔底波澜翻。xīn zhī gōng zi fēi sú rén,píng shēng bǐ dǐ bō lán fān。
故作沧江与巨石,要看万里风涛相吐吞。gù zuò cāng jiāng yǔ jù shí,yào kàn wàn lǐ fēng tāo xiāng tǔ tūn。
谁知此老不足数,自笑一生常苦辛。shuí zhī cǐ lǎo bù zú shù,zì xiào yī shēng cháng kǔ xīn。
桃花水暖小艇窄,十年辜负江边春。táo huā shuǐ nuǎn xiǎo tǐng zhǎi,shí nián gū fù jiāng biān chūn。
时危力小去未得,画图入眼空伤神。shí wēi lì xiǎo qù wèi dé,huà tú rù yǎn kōng shāng shén。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

次韵元相阅猥稿见赠二首

周紫芝

挽得非来句,频哦送夜长。wǎn dé fēi lái jù,pín ó sòng yè zhǎng。
诗今逼何逊,人亦似黄香。shī jīn bī hé xùn,rén yì shì huáng xiāng。
拟答琅玕赠,惭无锦绣肠。nǐ dá láng gān zèng,cán wú jǐn xiù cháng。
秋风又撩客,啾唧动寒螀。qiū fēng yòu liāo kè,jiū jī dòng hán jiāng。

次韵美祖用元相韵以广后山之意读之汗下愧不自胜

周紫芝

晋魏分骚雅,诗流本日长。jìn wèi fēn sāo yǎ,shī liú běn rì zhǎng。
应传少陵钵,莫炷老僧香。yīng chuán shǎo líng bō,mò zhù lǎo sēng xiāng。
俗眼无泾渭,从谁话肺肠。sú yǎn wú jīng wèi,cóng shuí huà fèi cháng。
感君韶濩耳,来听菊篱螀。gǎn jūn sháo huò ěr,lái tīng jú lí jiāng。

次韵美祖用元相韵以广后山之意读之汗下愧不自胜

周紫芝

白璧光元在,青云路亦长。bái bì guāng yuán zài,qīng yún lù yì zhǎng。
海天从逐臭,郎署会含香。hǎi tiān cóng zhú chòu,láng shǔ huì hán xiāng。
唾玉分新句,浇愁浣俗肠。tuò yù fēn xīn jù,jiāo chóu huàn sú cháng。
从今秋夜枕,雾草厌闻螀。cóng jīn qiū yè zhěn,wù cǎo yàn wén jiāng。

春日连雨湖水大至二首

周紫芝

楚地春三月,他乡客二毛。chǔ dì chūn sān yuè,tā xiāng kè èr máo。
愁怀须著酒,寒力尚欺袍。chóu huái xū zhù jiǔ,hán lì shàng qī páo。
细雨淹花湿,颠风拍浪高。xì yǔ yān huā shī,diān fēng pāi làng gāo。
昨朝红药柱,今日整渔舠。zuó cháo hóng yào zhù,jīn rì zhěng yú dāo。

春日连雨湖水大至二首

周紫芝

白雨鸣珠琲,春江灌玉壶。bái yǔ míng zhū bèi,chūn jiāng guàn yù hú。
漫郎回小艇,摩诘画新图。màn láng huí xiǎo tǐng,mó jí huà xīn tú。
山近醒愁眼,州闲养病躯。shān jìn xǐng chóu yǎn,zhōu xián yǎng bìng qū。
如何樽酒地,更与看南湖。rú hé zūn jiǔ dì,gèng yǔ kàn nán hú。

四月五日早晴二首

周紫芝

老病犹朝朔,华颠尚著冠。lǎo bìng yóu cháo shuò,huá diān shàng zhù guān。
马头收雨去,湖面拍堤寒。mǎ tóu shōu yǔ qù,hú miàn pāi dī hán。
鸟作乡关语,花如梦寐看。niǎo zuò xiāng guān yǔ,huā rú mèng mèi kàn。
晚来还倚杖,看日下栏干。wǎn lái hái yǐ zhàng,kàn rì xià lán gàn。

四月五日早晴二首

周紫芝

忆作西来梦,犹堪细数程。yì zuò xī lái mèng,yóu kān xì shù chéng。
随云千里到,看月五番生。suí yún qiān lǐ dào,kàn yuè wǔ fān shēng。
上箔蚕宜暖,濒湖麦要晴。shàng bó cán yí nuǎn,bīn hú mài yào qíng。
天应怜病守,有意在秋成。tiān yīng lián bìng shǒu,yǒu yì zài qiū chéng。

客梦

周紫芝

客梦长千里,官居已岁馀。kè mèng zhǎng qiān lǐ,guān jū yǐ suì yú。
却愁花蕊动,转益鬓毛疏。què chóu huā ruǐ dòng,zhuǎn yì bìn máo shū。
山气朝朝雨,江苞月月鱼。shān qì cháo cháo yǔ,jiāng bāo yuè yuè yú。
匡庐早归去,稚子可篮舆。kuāng lú zǎo guī qù,zhì zi kě lán yú。

秋来久不作诗书所感

周紫芝

雨蹙江涛壮,天含暮霭低。yǔ cù jiāng tāo zhuàng,tiān hán mù ǎi dī。
年华添老色,风物似年时。nián huá tiān lǎo sè,fēng wù shì nián shí。
富贵浑无念,情怀不到诗。fù guì hún wú niàn,qíng huái bù dào shī。
度秋无一语,已是俗人为。dù qiū wú yī yǔ,yǐ shì sú rén wèi。

寄李

周紫芝

未得安州信,空添楚水秋。wèi dé ān zhōu xìn,kōng tiān chǔ shuǐ qiū。
雁寒飞不到,江远望难休。yàn hán fēi bù dào,jiāng yuǎn wàng nán xiū。
去国双红旆,携家两白头。qù guó shuāng hóng pèi,xié jiā liǎng bái tóu。
可能无一字,分慰老人愁。kě néng wú yī zì,fēn wèi lǎo rén chóu。

寄李

周紫芝

鄂渚他时县,江南尽处州。è zhǔ tā shí xiàn,jiāng nán jǐn chù zhōu。
平生求识面,此地忽同游。píng shēng qiú shí miàn,cǐ dì hū tóng yóu。
湖外公开府,江边我上楼。hú wài gōng kāi fǔ,jiāng biān wǒ shàng lóu。
尺书何日到,能寄近诗不。chǐ shū hé rì dào,néng jì jìn shī bù。

登元次山新祠

周紫芝

人物推前辈,风流自一时。rén wù tuī qián bèi,fēng liú zì yī shí。
空怜瀼溪水,还绕漫郎祠。kōng lián ráng xī shuǐ,hái rào màn láng cí。
君已新华屋,吾犹续断碑。jūn yǐ xīn huá wū,wú yóu xù duàn bēi。
谁当知此意,只有少陵诗。shuí dāng zhī cǐ yì,zhǐ yǒu shǎo líng shī。

周紫芝

久作怀乡梦,今年拚不归。jiǔ zuò huái xiāng mèng,jīn nián pàn bù guī。
奉亲犹得粟,见客已忘衣。fèng qīn yóu dé sù,jiàn kè yǐ wàng yī。
凭几看帆过,开门任燕飞。píng jǐ kàn fān guò,kāi mén rèn yàn fēi。
皇天怜老病,留此著柴扉。huáng tiān lián lǎo bìng,liú cǐ zhù chái fēi。

周紫芝

扶病翻书卷,移家枕断城。fú bìng fān shū juǎn,yí jiā zhěn duàn chéng。
云空千嶂晓,门静一江横。yún kōng qiān zhàng xiǎo,mén jìng yī jiāng héng。
叶密催春事,花飞恼客情。yè mì cuī chūn shì,huā fēi nǎo kè qíng。
暮霞将霁色,招我作山行。mù xiá jiāng jì sè,zhāo wǒ zuò shān xíng。

晚眺

周紫芝

望极应千里,人家自一村。wàng jí yīng qiān lǐ,rén jiā zì yī cūn。
客帆何处落,邻碓隔烟闻。kè fān hé chù luò,lín duì gé yān wén。
山自秋来瘦,江从雨后浑。shān zì qiū lái shòu,jiāng cóng yǔ hòu hún。
平生幽独意,为客却销魂。píng shēng yōu dú yì,wèi kè què xiāo hún。