古诗词

次韵伯远食杨梅十五韵

周紫芝

徐侯嗜吴梅,健啖殊未阑。xú hóu shì wú méi,jiàn dàn shū wèi lán。
喜气入新诗,脱手如弹丸。xǐ qì rù xīn shī,tuō shǒu rú dàn wán。
遥想苍玉枝,尚带白露漙。yáo xiǎng cāng yù zhī,shàng dài bái lù tuán。
日食三百颗,语客疑诞谩。rì shí sān bǎi kē,yǔ kè yí dàn mán。
何妨携束书,常作东南官。hé fáng xié shù shū,cháng zuò dōng nán guān。
掇彼南山粲,奉君一酌欢。duō bǐ nán shān càn,fèng jūn yī zhuó huān。
南山有佳树,采采何时殚。nán shān yǒu jiā shù,cǎi cǎi hé shí dān。
恨我无报章,上可追建安。hèn wǒ wú bào zhāng,shàng kě zhuī jiàn ān。
谁知丹砂粒,亦满黄金盘。shuí zhī dān shā lì,yì mǎn huáng jīn pán。
回甘似蔗境,嚼齿馀诗酸。huí gān shì zhè jìng,jué chǐ yú shī suān。
安得移此种,飞舟下惊湍。ān dé yí cǐ zhǒng,fēi zhōu xià jīng tuān。
红园夺朝霞,翠密回翔鸾。hóng yuán duó cháo xiá,cuì mì huí xiáng luán。
大胜万里来,日晒中枯乾。dà shèng wàn lǐ lái,rì shài zhōng kū qián。
归期渺何许,且复同甘餐。guī qī miǎo hé xǔ,qiě fù tóng gān cān。
调冰渍崖蜜,却暑资微寒。diào bīng zì yá mì,què shǔ zī wēi hán。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

次韵季共月夜见怀竹坡用子绍韵

周紫芝

鲈鱼忆鲙松江玉,船作浮家当渔屋。lú yú yì kuài sōng jiāng yù,chuán zuò fú jiā dāng yú wū。
寒窗梦着雨中蓑,长钓复垂波上竹。hán chuāng mèng zhe yǔ zhōng suō,zhǎng diào fù chuí bō shàng zhú。

次韵季共月夜见怀竹坡用子绍韵

周紫芝

平生仅识之与无,敢攻诗城跨二都。píng shēng jǐn shí zhī yǔ wú,gǎn gōng shī chéng kuà èr dōu。
归舟欲上知可呼,念舍公去何所如。guī zhōu yù shàng zhī kě hū,niàn shě gōng qù hé suǒ rú。

次韵季共月夜见怀竹坡用子绍韵

周紫芝

公哦新诗戛鸣玉,欲办陟釐须满屋。gōng ó xīn shī jiá míng yù,yù bàn zhì lí xū mǎn wū。
谁遣蓝田丘壑人,来吹缑岭参差竹。shuí qiǎn lán tián qiū hè rén,lái chuī gōu lǐng cān chà zhú。

次韵季共月夜见怀竹坡用子绍韵

周紫芝

心知游路岂复无,颇如六鹢飞宋都。xīn zhī yóu lù qǐ fù wú,pǒ rú liù yì fēi sòng dōu。
小巫羞涩见大巫,神气比公真蔑如。xiǎo wū xiū sè jiàn dà wū,shén qì bǐ gōng zhēn miè rú。

读婆娑集书其后

周紫芝

早缘文字得声名,佳句流传尽可称。zǎo yuán wén zì dé shēng míng,jiā jù liú chuán jǐn kě chēng。
读到青蒲当日疏,其他犹可是难能。dú dào qīng pú dāng rì shū,qí tā yóu kě shì nán néng。

食鮰

周紫芝

皤腹鳞鳞品自珍,红鮰浪欲与争新。pó fù lín lín pǐn zì zhēn,hóng huí làng yù yǔ zhēng xīn。
世间那有西施乳,宁有河鲀解药人。shì jiān nà yǒu xī shī rǔ,níng yǒu hé tún jiě yào rén。

食鮰

周紫芝

芦笋初生水绕村,河鲀旋煮荐清樽。lú sǔn chū shēng shuǐ rào cūn,hé tún xuán zhǔ jiàn qīng zūn。
十年不踏江南岸,杨柳飞花欲断魂。shí nián bù tà jiāng nán àn,yáng liǔ fēi huā yù duàn hún。

王元道剪牡丹见饷二绝

周紫芝

知君流落在天涯,八节滩头忆旧家。zhī jūn liú luò zài tiān yá,bā jié tān tóu yì jiù jiā。
想对东风开病眼,几行和泪洛西花。xiǎng duì dōng fēng kāi bìng yǎn,jǐ xíng hé lèi luò xī huā。

王元道剪牡丹见饷二绝

周紫芝

已是飞花落絮天,东风犹入竹坡寒。yǐ shì fēi huā luò xù tiān,dōng fēng yóu rù zhú pō hán。
绿樽恨我无醇酎,红艳烦君送牡丹。lǜ zūn hèn wǒ wú chún zhòu,hóng yàn fán jūn sòng mǔ dān。

马山

周紫芝

沙河帘幕近苍穹,芍药丝头十里风。shā hé lián mù jìn cāng qióng,sháo yào sī tóu shí lǐ fēng。
谁道升平本无象,江都花是旧时红。shuí dào shēng píng běn wú xiàng,jiāng dōu huā shì jiù shí hóng。

王兴周以苏养直诗见借今日偶携至直舍且诵且已自喜亦自笑也为题三诗因效其体

周紫芝

江湖久入平生梦,猿鹤空怀老去羞。jiāng hú jiǔ rù píng shēng mèng,yuán hè kōng huái lǎo qù xiū。
输与苏郎门日月,小舟长系白蘋洲。shū yǔ sū láng mén rì yuè,xiǎo zhōu zhǎng xì bái píng zhōu。

王兴周以苏养直诗见借今日偶携至直舍且诵且已自喜亦自笑也为题三诗因效其体

周紫芝

身如倦鸟欲归去,盟与白鸥真复寒。shēn rú juàn niǎo yù guī qù,méng yǔ bái ōu zhēn fù hán。
更把后湖风月句,着官仍对吏书看。gèng bǎ hòu hú fēng yuè jù,zhe guān réng duì lì shū kàn。

王兴周以苏养直诗见借今日偶携至直舍且诵且已自喜亦自笑也为题三诗因效其体

周紫芝

有树移云尽欲平,牙签卷尽俗尘清。yǒu shù yí yún jǐn yù píng,yá qiān juǎn jǐn sú chén qīng。
谁知吏案文书里,时有沧江风雨声。shuí zhī lì àn wén shū lǐ,shí yǒu cāng jiāng fēng yǔ shēng。

夜闻潮二首

周紫芝

江隔西兴老翠鬟,转头即是海门山。jiāng gé xī xīng lǎo cuì huán,zhuǎn tóu jí shì hǎi mén shān。
八盘岭下移家住,安听潮声到梦间。bā pán lǐng xià yí jiā zhù,ān tīng cháo shēng dào mèng jiān。

夜闻潮二首

周紫芝

春雷隐约地中鸣,惯听由来梦不惊。chūn léi yǐn yuē dì zhōng míng,guàn tīng yóu lái mèng bù jīng。
莫怪诗翁归未去,故乡无此海潮声。mò guài shī wēng guī wèi qù,gù xiāng wú cǐ hǎi cháo shēng。