古诗词

次韵仲平十八日观潮

周紫芝

吴儿轻生命如线,赤脚翻身踏江练。wú ér qīng shēng mìng rú xiàn,chì jiǎo fān shēn tà jiāng liàn。
南人惯看心不惊,北客平生眼希见。nán rén guàn kàn xīn bù jīng,běi kè píng shēng yǎn xī jiàn。
海上潮来雪不如,中郎诗成锦初烂。hǎi shàng cháo lái xuě bù rú,zhōng láng shī chéng jǐn chū làn。
句法岂但窥澄江,壮士何从挽天汉。jù fǎ qǐ dàn kuī chéng jiāng,zhuàng shì hé cóng wǎn tiān hàn。
飞流溅沫不足论,万壑千岩此为冠。fēi liú jiàn mò bù zú lùn,wàn hè qiān yán cǐ wèi guān。
解言越峤翠摩空,岁与浪花争隐见。jiě yán yuè jiào cuì mó kōng,suì yǔ làng huā zhēng yǐn jiàn。
我亦苍颜阅九州,始问江神得奇玩。wǒ yì cāng yán yuè jiǔ zhōu,shǐ wèn jiāng shén dé qí wán。
六年东望西兴云,岁月崩奔一飞箭。liù nián dōng wàng xī xīng yún,suì yuè bēng bēn yī fēi jiàn。
拟将匹练作江图,归与故人夸伟观。nǐ jiāng pǐ liàn zuò jiāng tú,guī yǔ gù rén kuā wěi guān。
倘从江海识波涛,分逐秋篷共流转。tǎng cóng jiāng hǎi shí bō tāo,fēn zhú qiū péng gòng liú zhuǎn。
试令海若语冯夷,惭色自应须满面。shì lìng hǎi ruò yǔ féng yí,cán sè zì yīng xū mǎn miàn。
谁当更草海潮篇,词采风流付王翰。shuí dāng gèng cǎo hǎi cháo piān,cí cǎi fēng liú fù wáng hàn。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

梅花为风雨所残三绝

周紫芝

山西铁面故将军,新种梅花十里春。shān xī tiě miàn gù jiāng jūn,xīn zhǒng méi huā shí lǐ chūn。
此地数枝留不得,东风可是恶欺人。cǐ dì shù zhī liú bù dé,dōng fēng kě shì è qī rén。

梅花为风雨所残三绝

周紫芝

先生旧日经行处,闻有寒枝笑晓林。xiān shēng jiù rì jīng xíng chù,wén yǒu hán zhī xiào xiǎo lín。
便倩东风吹雨去,急携藜杖与僧寻。biàn qiàn dōng fēng chuī yǔ qù,jí xié lí zhàng yǔ sēng xún。

次韵关子东湖上杂书

周紫芝

道人结屋在林邱,俗子何由得少留。dào rén jié wū zài lín qiū,sú zi hé yóu dé shǎo liú。
一闭衡门三十载,为公今过虎溪头。yī bì héng mén sān shí zài,wèi gōng jīn guò hǔ xī tóu。

次韵关子东湖上杂书

周紫芝

上方重阁到云天,一落天星今几年。shàng fāng zhòng gé dào yún tiān,yī luò tiān xīng jīn jǐ nián。
不见老坡寒碧句,满林风玉自苍然。bù jiàn lǎo pō hán bì jù,mǎn lín fēng yù zì cāng rán。

次韵关子东湖上杂书

周紫芝

旧闻春草满池塘,何事新题荇蕊黄。jiù wén chūn cǎo mǎn chí táng,hé shì xīn tí xìng ruǐ huáng。
寄语藕花从此去,不须满意著红妆。jì yǔ ǒu huā cóng cǐ qù,bù xū mǎn yì zhù hóng zhuāng。

次韵关子东湖上杂书

周紫芝

两边山木子规啼,不管还乡客梦稀。liǎng biān shān mù zi guī tí,bù guǎn hái xiāng kè mèng xī。
应为老翁推不去,故将好语劝人归。yīng wèi lǎo wēng tuī bù qù,gù jiāng hǎo yǔ quàn rén guī。

将别湖居二首

周紫芝

昔年尝判武林丞,来伴西湖寺下僧。xī nián cháng pàn wǔ lín chéng,lái bàn xī hú sì xià sēng。
又作移家新活计,却携行脚旧枯藤。yòu zuò yí jiā xīn huó jì,què xié xíng jiǎo jiù kū téng。

将别湖居二首

周紫芝

西子湖边一短窗,几年和雨看湖光。xī zi hú biān yī duǎn chuāng,jǐ nián hé yǔ kàn hú guāng。
青山换得微官去,鱼鸟应须笑漫郎。qīng shān huàn dé wēi guān qù,yú niǎo yīng xū xiào màn láng。

胡夫人出尘庵诗四首

周紫芝

漫说丹砂乞转精,安期瓜大几时生。màn shuō dān shā qǐ zhuǎn jīng,ān qī guā dà jǐ shí shēng。
会令方寸无荆棘,火枣交梨亦易成。huì lìng fāng cùn wú jīng jí,huǒ zǎo jiāo lí yì yì chéng。

胡夫人出尘庵诗四首

周紫芝

看著桃花两度春,尚须香火奉高真。kàn zhù táo huā liǎng dù chūn,shàng xū xiāng huǒ fèng gāo zhēn。
世间安得无尘镜,人似灵犀解辟尘。shì jiān ān dé wú chén jìng,rén shì líng xī jiě pì chén。

胡夫人出尘庵诗四首

周紫芝

当日飞升云路赊,夫人原属旧仙家。dāng rì fēi shēng yún lù shē,fū rén yuán shǔ jiù xiān jiā。
莫将林下能诗女,轻比神仙萼绿华。mò jiāng lín xià néng shī nǚ,qīng bǐ shén xiān è lǜ huá。

胡夫人出尘庵诗四首

周紫芝

瑶池人摘几番桃,月下犹吹弄玉箫。yáo chí rén zhāi jǐ fān táo,yuè xià yóu chuī nòng yù xiāo。
为病书符何日了,云軿看即下丹霄。wèi bìng shū fú hé rì le,yún píng kàn jí xià dān xiāo。

冷泉亭放闸

周紫芝

呼猿洞口水潺潺,忽卷奔流下九天。hū yuán dòng kǒu shuǐ chán chán,hū juǎn bēn liú xià jiǔ tiān。
乞得少陵三峡句,为君题作倒流泉。qǐ dé shǎo líng sān xiá jù,wèi jūn tí zuò dào liú quán。

冷泉亭放闸

周紫芝

万里西兴浦口潮,浪花真似海门高。wàn lǐ xī xīng pǔ kǒu cháo,làng huā zhēn shì hǎi mén gāo。
谁将一夜山中雨,唤作沧江八月涛。shuí jiāng yī yè shān zhōng yǔ,huàn zuò cāng jiāng bā yuè tāo。

次韵同舍四月十日迎驾二首

周紫芝

日来金阙丽苍龙,风入宫墙展鹿葱。rì lái jīn quē lì cāng lóng,fēng rù gōng qiáng zhǎn lù cōng。
夹道焚香迎步辇,两班鸣玉从群公。jiā dào fén xiāng yíng bù niǎn,liǎng bān míng yù cóng qún gōng。