古诗词

题齐安新刻雪堂图

周紫芝

名驹汗血久不闻,天遣两苏空马群。míng jū hàn xuè jiǔ bù wén,tiān qiǎn liǎng sū kōng mǎ qún。
当时二十出西蜀,已说贾生能过秦。dāng shí èr shí chū xī shǔ,yǐ shuō jiǎ shēng néng guò qín。
玉堂词翰不起草,建隆以来能几人。yù táng cí hàn bù qǐ cǎo,jiàn lóng yǐ lái néng jǐ rén。
功名后世只忠谠,流落一生常苦辛。gōng míng hòu shì zhǐ zhōng dǎng,liú luò yī shēng cháng kǔ xīn。
心知才大难为用,小折波涛入嘲弄。xīn zhī cái dà nán wèi yòng,xiǎo zhé bō tāo rù cháo nòng。
偶结江边一把茅,来作黄州十年梦。ǒu jié jiāng biān yī bǎ máo,lái zuò huáng zhōu shí nián mèng。
劝君慎勿剪柔柯,雪堂杨柳公亲种。quàn jūn shèn wù jiǎn róu kē,xuě táng yáng liǔ gōng qīn zhǒng。
扁舟夜入赤壁江,手持杯酒酹周郎。biǎn zhōu yè rù chì bì jiāng,shǒu chí bēi jiǔ lèi zhōu láng。
酒醒月落赋已就,东方欲白天相将。jiǔ xǐng yuè luò fù yǐ jiù,dōng fāng yù bái tiān xiāng jiāng。
迩来不知谁好事,尽写公诗画图里。ěr lái bù zhī shuí hǎo shì,jǐn xiě gōng shī huà tú lǐ。
短轴虽在人已亡,空著江波接天起。duǎn zhóu suī zài rén yǐ wáng,kōng zhù jiāng bō jiē tiān qǐ。
浮云灭尽名不磨,千古长流似江水。fú yún miè jǐn míng bù mó,qiān gǔ zhǎng liú shì jiāng shuǐ。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

湖居春晚杂赋八绝

周紫芝

湖水波连野水边,欲晴鸠唤未晴天。hú shuǐ bō lián yě shuǐ biān,yù qíng jiū huàn wèi qíng tiān。
懒吹云去风无力,打得花残雨可怜。lǎn chuī yún qù fēng wú lì,dǎ dé huā cán yǔ kě lián。

五月十九日雨中困卧起读西清录见其载欧阳文忠公与许昌龄事甚异作此

周紫芝

四字丹书亦偶然,石唐未必是真仙。sì zì dān shū yì ǒu rán,shí táng wèi bì shì zhēn xiān。
无人解得潮州意,也复留衣与大颠。wú rén jiě dé cháo zhōu yì,yě fù liú yī yǔ dà diān。

即席二首

周紫芝

凋尽朱颜年少春,不堪柳下对离樽。diāo jǐn zhū yán nián shǎo chūn,bù kān liǔ xià duì lí zūn。
刘郎已是无肠断,更唱阳关恼客魂。liú láng yǐ shì wú cháng duàn,gèng chàng yáng guān nǎo kè hún。

即席二首

周紫芝

旧家明月醉归时,夜静朱楼歌折枝。jiù jiā míng yuè zuì guī shí,yè jìng zhū lóu gē zhé zhī。
只有杜娘真好事,樽前犹唱后山词。zhǐ yǒu dù niáng zhēn hǎo shì,zūn qián yóu chàng hòu shān cí。

次韵仲照秋怀四绝

周紫芝

日斜楼阁暮云中,黄菊红蕖满院风。rì xié lóu gé mù yún zhōng,huáng jú hóng qú mǎn yuàn fēng。
酒熟未酬花烂熳,诗来时听玉丁东。jiǔ shú wèi chóu huā làn màn,shī lái shí tīng yù dīng dōng。

次韵仲照秋怀四绝

周紫芝

老去篇章谁与酬,秋来又喜与君游。lǎo qù piān zhāng shuí yǔ chóu,qiū lái yòu xǐ yǔ jūn yóu。
遗音固自成三叹,妙语不应惭四愁。yí yīn gù zì chéng sān tàn,miào yǔ bù yīng cán sì chóu。

次韵仲照秋怀四绝

周紫芝

白发新愁满眼中,骚人零落怨秋风。bái fā xīn chóu mǎn yǎn zhōng,sāo rén líng luò yuàn qiū fēng。
年来诗思成何事,聊伴寒螀泣露丛。nián lái shī sī chéng hé shì,liáo bàn hán jiāng qì lù cóng。

次韵仲照秋怀四绝

周紫芝

秋在幽人行乐中,好山欲尽更须穷。qiū zài yōu rén xíng lè zhōng,hǎo shān yù jǐn gèng xū qióng。
花姑水绕几时到,罨画溪遥路欲通。huā gū shuǐ rào jǐ shí dào,yǎn huà xī yáo lù yù tōng。

白湖闻雁三首

周紫芝

斗落参横天雨霜,梦残灯尽客思乡。dòu luò cān héng tiān yǔ shuāng,mèng cán dēng jǐn kè sī xiāng。
丁宁莫作叫云去,老眼不禁秋夜长。dīng níng mò zuò jiào yún qù,lǎo yǎn bù jìn qiū yè zhǎng。

白湖闻雁三首

周紫芝

晚向濒湖寄一椽,只凭沙雁与周旋。wǎn xiàng bīn hú jì yī chuán,zhǐ píng shā yàn yǔ zhōu xuán。
北来南去莫惆怅,我亦飘零那记年。běi lái nán qù mò chóu chàng,wǒ yì piāo líng nà jì nián。

白湖闻雁三首

周紫芝

华人流落几秋风,南望中原信不通。huá rén liú luò jǐ qiū fēng,nán wàng zhōng yuán xìn bù tōng。
好寄书来苏属国,君王方射上林中。hǎo jì shū lái sū shǔ guó,jūn wáng fāng shè shàng lín zhōng。

得木犀

周紫芝

三年身在菰蒲里,手把岩花意惘然。sān nián shēn zài gū pú lǐ,shǒu bǎ yán huā yì wǎng rán。
折得秋芳香满袖,梦魂常绕故山前。zhé dé qiū fāng xiāng mǎn xiù,mèng hún cháng rào gù shān qián。

雪后望文脊诸峰哦韦苏州门对寒流雪满山之句得两诗

周紫芝

雪压寒林春未回,晚山犹带玉崔嵬。xuě yā hán lín chūn wèi huí,wǎn shān yóu dài yù cuī wéi。
谁将旧日韦郎句,貌取郭熙平远来。shuí jiāng jiù rì wéi láng jù,mào qǔ guō xī píng yuǎn lái。

雪后望文脊诸峰哦韦苏州门对寒流雪满山之句得两诗

周紫芝

新来袅袅娉娉雪,犹在重重叠叠山。xīn lái niǎo niǎo pīng pīng xuě,yóu zài zhòng zhòng dié dié shān。
莫作故时峰岭看,玉京今不是人间。mò zuò gù shí fēng lǐng kàn,yù jīng jīn bù shì rén jiān。

向开叔借陈公诗卷以诗奉寄且易乙稿

周紫芝

谁言静寄是穷儿,尽得陈公晚岁诗。shuí yán jìng jì shì qióng ér,jǐn dé chén gōng wǎn suì shī。
一读便醒双泪眼,头风更拟倩谁医。yī dú biàn xǐng shuāng lèi yǎn,tóu fēng gèng nǐ qiàn shuí yī。