古诗词

次韵季共大雪早游竹阁书所见

周紫芝

忆昔司酒毋,濒湖赋官屋。yì xī sī jiǔ wú,bīn hú fù guān wū。
颇如贺知章,上疏得湖曲。pǒ rú hè zhī zhāng,shàng shū dé hú qū。
诗虽竟坐穷,天亦稍从欲。shī suī jìng zuò qióng,tiān yì shāo cóng yù。
三年看飞雪,万岭琢寒玉。sān nián kàn fēi xuě,wàn lǐng zuó hán yù。
有时横轻舠,不敢唾净绿。yǒu shí héng qīng dāo,bù gǎn tuò jìng lǜ。
但当忍涕洟,岂不念安燠。dàn dāng rěn tì tì,qǐ bù niàn ān yù。
是时走绯衣,荷担晚相逐。shì shí zǒu fēi yī,hé dān wǎn xiāng zhú。
坚冰凿涸阴,推日在北陆。jiān bīng záo hé yīn,tuī rì zài běi lù。
收藏备赐颁,功用等神速。shōu cáng bèi cì bān,gōng yòng děng shén sù。
归来阅空庭,玉立僵冻木。guī lái yuè kōng tíng,yù lì jiāng dòng mù。
青灯照诗肩,屡作龟颈缩。qīng dēng zhào shī jiān,lǚ zuò guī jǐng suō。
高轩客谁过,寒瓮酒空熟。gāo xuān kè shuí guò,hán wèng jiǔ kōng shú。
只今古城隅,回望苍山麓。zhǐ jīn gǔ chéng yú,huí wàng cāng shān lù。
崎岖失岩岫,红腐困饘粥。qí qū shī yán xiù,hóng fǔ kùn zhān zhōu。
王郎飞晓骖,此意知有属。wáng láng fēi xiǎo cān,cǐ yì zhī yǒu shǔ。
文怀断弦悲,当倩鸾胶续。wén huái duàn xián bēi,dāng qiàn luán jiāo xù。
话客想回舟,敲门亦看竹。huà kè xiǎng huí zhōu,qiāo mén yì kàn zhú。
恨无摩诘手,风姿写幽独。hèn wú mó jí shǒu,fēng zī xiě yōu dú。
忆君肠九回,得意日三复。yì jūn cháng jiǔ huí,dé yì rì sān fù。
平日交游尽,如子一夔足。píng rì jiāo yóu jǐn,rú zi yī kuí zú。
他时追汗漫,便可摆拘束。tā shí zhuī hàn màn,biàn kě bǎi jū shù。
人生何自苦,成败棋一局。rén shēng hé zì kǔ,chéng bài qí yī jú。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

送章使君守竟陵

周紫芝

长江尽此是吾州,君去长江更尽头。zhǎng jiāng jǐn cǐ shì wú zhōu,jūn qù zhǎng jiāng gèng jǐn tóu。
短棹只添行客恨,清樽肯为故人留。duǎn zhào zhǐ tiān xíng kè hèn,qīng zūn kěn wèi gù rén liú。
饱听梦泽洲前雨,却望苍龙阙角楼。bǎo tīng mèng zé zhōu qián yǔ,què wàng cāng lóng quē jiǎo lóu。
试问尺书何日到,会须红蓼白蘋洲。shì wèn chǐ shū hé rì dào,huì xū hóng liǎo bái píng zhōu。

题卷雪楼

周紫芝

三国英雄气似云,江南只数故将军。sān guó yīng xióng qì shì yún,jiāng nán zhǐ shù gù jiāng jūn。
借令马上身犹健,应笑中原鼎尚分。jiè lìng mǎ shàng shēn yóu jiàn,yīng xiào zhōng yuán dǐng shàng fēn。
谥册屡沾新雨露,断碑空说旧功勋。shì cè lǚ zhān xīn yǔ lù,duàn bēi kōng shuō jiù gōng xūn。
斜阳万里明如雪,独倚栏干酒半醺。xié yáng wàn lǐ míng rú xuě,dú yǐ lán gàn jiǔ bàn xūn。

过刘道士庵

周紫芝

高卧何由雨垫巾,关门聊此寄闲身。gāo wò hé yóu yǔ diàn jīn,guān mén liáo cǐ jì xián shēn。
长生自是君家事,白发应怜我辈人。zhǎng shēng zì shì jūn jiā shì,bái fā yīng lián wǒ bèi rén。
多酿醉乡千日酒,岂知浮世十朱轮。duō niàng zuì xiāng qiān rì jiǔ,qǐ zhī fú shì shí zhū lún。
重来却践山中约,犹有桃花一半春。zhòng lái què jiàn shān zhōng yuē,yóu yǒu táo huā yī bàn chūn。

伤春二首拟近体

周紫芝

越罗初欲替茸裘,二月轻寒比麦秋。yuè luó chū yù tì rōng qiú,èr yuè qīng hán bǐ mài qiū。
潘老凋疏空惜鬓,庾郎憔悴不禁愁。pān lǎo diāo shū kōng xī bìn,yǔ láng qiáo cuì bù jìn chóu。
催归燕子春何限,落尽桃花雨未休。cuī guī yàn zi chūn hé xiàn,luò jǐn táo huā yǔ wèi xiū。
谁遣少年随梦去,不教人似柳风流。shuí qiǎn shǎo nián suí mèng qù,bù jiào rén shì liǔ fēng liú。

伤春二首拟近体

周紫芝

一幅轻纱老秃翁,半帘疏雨著东风。yī fú qīng shā lǎo tū wēng,bàn lián shū yǔ zhù dōng fēng。
长条柳伴短条舞,深色桃欺浅色红。zhǎng tiáo liǔ bàn duǎn tiáo wǔ,shēn sè táo qī qiǎn sè hóng。
愁思但知嫌酒薄,客情终不似春浓。chóu sī dàn zhī xián jiǔ báo,kè qíng zhōng bù shì chūn nóng。
尽将黑海无名障,付与邯郸一梦中。jǐn jiāng hēi hǎi wú míng zhàng,fù yǔ hán dān yī mèng zhōng。

再赋伤春二首

周紫芝

岂料馀生两鬓皤,庐峰犹得共婆娑。qǐ liào yú shēng liǎng bìn pó,lú fēng yóu dé gòng pó suō。
昔年自作南柯梦,此去心如古井波。xī nián zì zuò nán kē mèng,cǐ qù xīn rú gǔ jǐng bō。
官冷故人书不到,日长斋阁睡还多。guān lěng gù rén shū bù dào,rì zhǎng zhāi gé shuì hái duō。
文园曾病犹堪酒,传语风光奈我何。wén yuán céng bìng yóu kān jiǔ,chuán yǔ fēng guāng nài wǒ hé。

再赋伤春二首

周紫芝

浔阳江上听琵琶,买得江天且寄家。xún yáng jiāng shàng tīng pí pá,mǎi dé jiāng tiān qiě jì jiā。
带雨冲泥看燕子,随风著地数飞花。dài yǔ chōng ní kàn yàn zi,suí fēng zhù dì shù fēi huā。
人来裹饭何妨病,客去张罗亦自嘉。rén lái guǒ fàn hé fáng bìng,kè qù zhāng luó yì zì jiā。
还了世间无限债,却修香火足生涯。hái le shì jiān wú xiàn zhài,què xiū xiāng huǒ zú shēng yá。

客自富川来言湖水已到万坡

周紫芝

昔年唤客饮湖边,犹记湖天五月寒。xī nián huàn kè yǐn hú biān,yóu jì hú tiān wǔ yuè hán。
白鹭翻空归杳霭,惊涛卷雪到杯盘。bái lù fān kōng guī yǎo ǎi,jīng tāo juǎn xuě dào bēi pán。
鲲鹏水击三千里,云梦胸吞八九宽。kūn péng shuǐ jī sān qiān lǐ,yún mèng xiōng tūn bā jiǔ kuān。
想得拍堤春涨满,又吹飞雨湿阑干。xiǎng dé pāi dī chūn zhǎng mǎn,yòu chuī fēi yǔ shī lán gàn。

寄章复州

周紫芝

春来未得复州书,流落他乡我独居。chūn lái wèi dé fù zhōu shū,liú luò tā xiāng wǒ dú jū。
今日离群天际雁,昔年同队水中鱼。jīn rì lí qún tiān jì yàn,xī nián tóng duì shuǐ zhōng yú。
遥知卖剑方成俗,想得追锋便赐车。yáo zhī mài jiàn fāng chéng sú,xiǎng dé zhuī fēng biàn cì chē。
拟约琵琶亭下月,伴君一醉复何如。nǐ yuē pí pá tíng xià yuè,bàn jūn yī zuì fù hé rú。

晓晴

周紫芝

曈昽晓色上帘旌,吹尽江头滴雨声。tóng lóng xiǎo sè shàng lián jīng,chuī jǐn jiāng tóu dī yǔ shēng。
百岁一生常苦恼,三春几日好晴明。bǎi suì yī shēng cháng kǔ nǎo,sān chūn jǐ rì hǎo qíng míng。
从他落絮随人去,但趁青山放脚行。cóng tā luò xù suí rén qù,dàn chèn qīng shān fàng jiǎo xíng。
尚有诗肠新鼓吹,满携樽酒听黄莺。shàng yǒu shī cháng xīn gǔ chuī,mǎn xié zūn jiǔ tīng huáng yīng。

杨得臣见和晓晴长句用韵奉酬

周紫芝

西风猎猎转红旌,吹尽春霖点滴声。xī fēng liè liè zhuǎn hóng jīng,chuī jǐn chūn lín diǎn dī shēng。
晓送楚云归陇去,夜看淮烧隔江明。xiǎo sòng chǔ yún guī lǒng qù,yè kàn huái shāo gé jiāng míng。
舞狂恨我无长袖,句好从君得短行。wǔ kuáng hèn wǒ wú zhǎng xiù,jù hǎo cóng jūn dé duǎn xíng。
拟为新晴歌一曲,谁将此调付莺莺。nǐ wèi xīn qíng gē yī qū,shuí jiāng cǐ diào fù yīng yīng。

杨得臣见和晓晴长句用韵奉酬

周紫芝

诗翁老去得双旌,惯听清涟夜雨声。shī wēng lǎo qù dé shuāng jīng,guàn tīng qīng lián yè yǔ shēng。
水到浔阳心独喜,云开庐阜眼先明。shuǐ dào xún yáng xīn dú xǐ,yún kāi lú fù yǎn xiān míng。
落花已是春三月,飞盖犹堪酒数行。luò huā yǐ shì chūn sān yuè,fēi gài yóu kān jiǔ shù xíng。
寄语草元窗下客,忍令辜负晓啼莺。jì yǔ cǎo yuán chuāng xià kè,rěn lìng gū fù xiǎo tí yīng。

杨得臣见和晓晴长句用韵奉酬

周紫芝

归心何事等摇旌,叔起能诗近有声。guī xīn hé shì děng yáo jīng,shū qǐ néng shī jìn yǒu shēng。
岂料从游如梦寐,不知风雨过清明。qǐ liào cóng yóu rú mèng mèi,bù zhī fēng yǔ guò qīng míng。
拍浮我自堪娱老,矍铄谁应更请行。pāi fú wǒ zì kān yú lǎo,jué shuò shuí yīng gèng qǐng xíng。
此去定交君见许,为歌伐木赋鸣莺。cǐ qù dìng jiāo jūn jiàn xǔ,wèi gē fá mù fù míng yīng。

杨得臣见和晓晴长句用韵奉酬

周紫芝

上最初无善可旌,归来和雨听江声。shàng zuì chū wú shàn kě jīng,guī lái hé yǔ tīng jiāng shēng。
自怜老眼昏花甚,乞得晴窗夕照明。zì lián lǎo yǎn hūn huā shén,qǐ dé qíng chuāng xī zhào míng。
莲叶系舟惊水满,鱼须拄颊看云行。lián yè xì zhōu jīng shuǐ mǎn,yú xū zhǔ jiá kàn yún xíng。
君能著屐时相过,犹有残春一雨莺。jūn néng zhù jī shí xiāng guò,yóu yǒu cán chūn yī yǔ yīng。

杨得臣见和晓晴长句用韵奉酬

周紫芝

何处笼街引旆旌,老翁高卧听鸡声。hé chù lóng jiē yǐn pèi jīng,lǎo wēng gāo wò tīng jī shēng。
看花强起寻韦曲,谒帝空思入大明。kàn huā qiáng qǐ xún wéi qū,yè dì kōng sī rù dà míng。
有兴时弹流水调,无情懒赋丽人行。yǒu xīng shí dàn liú shuǐ diào,wú qíng lǎn fù lì rén xíng。
青春别我谁为伴,只有能歌绿树莺。qīng chūn bié wǒ shuí wèi bàn,zhǐ yǒu néng gē lǜ shù yīng。